Đế Bá

Chương 1603: Một câu địch Thần Vương (1)




Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Phi Tiên giáo là một đời không bằng một đời, một đám lão đầu năm đó nằm ở trong quan tài không xuất thế, hậu thế chỉ toàn bồi dưỡng được phế vật? Nếu như loại đồ chơi này cũng có thể làm sứ giả, Phi Tiên giáo sẽ xuống dốc, nước sông ngày một rút xuống.
- Yêu tăng, cũng dám mở miệng chửi bới Phi Tiên giáo, nên ngũ mã phanh thây, Tam lão, cầm xuống yêu tăng này, dùng cực hình trừng phạt, lấy chính danh tiếng Phi Tiên giáo.
Lúc này Phi Thiên Thánh Nữ quát lên.
Lúc này, ba vị tồn tại bất hủ bước ra một bước, trong nháy mắt hướng Lý Thất Dạ bức tới, bọn hắn trong nháy mắt bạo phát huyết khí kinh đào hải lãng, bản mệnh chân khí hiển hiện, rủ xuống pháp tắc, muốn nhờ vào đó né qua Phật pháp mê hoặc.
Theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ sử dụng Phật pháp, là mê hoặc nhân tâm, cho nên, bọn hắn phong bế ngũ thức, Phật pháp của Lý Thất Dạ liền không cách nào mê hoặc đạo tâm của bọn họ.
Ba vị bất hủ vừa ra trận liền lấy bản mệnh chân khí của mình phong bế ngũ thức, che chở mình, cái này khiến tất cả mọi người không khỏi ngừng thở, tất cả mọi người muốn nhìn một chút phương pháp như vậy có thể phá Phật pháp của Lý Thất Dạ độ hóa hay không.
- Yêu tăng, thúc thủ chịu trói!
Ba vị tồn tại bất hủ phong bế ngũ thức, ba cái đại thủ che trời, phong tuyệt bát phương, không cho Lý Thất Dạ bất luận cơ hội bỏ chạy gì, hướng Lý Thất Dạ chộp tới.
Ba cái đại thủ chộp tới, trong nháy mắt toàn thân Lý Thất Dạ nở rộ phật quang vô tận, phật quang vô cùng nóng bỏng chiếu đến người không mở hai mắt được.
Tại thời khắc này, Lý Thất Dạ tựa như chi phối lấy toàn bộ Táng Phật cao nguyên, hắn liền là Phật Chủ vô thượng.
- A Di Đà Phật…
Lý Thất Dạ một tiếng Phật hiệu, miệng phun chân ngôn, trong nháy mắt kéo ra vô tận Phật lực của Táng Phật cao nguyên, toàn bộ phật tức của Táng Phật cao nguyên trong nháy mắt bị Lý Thất Dạ nắm giữ trong tay.
- A Di Đà Phật…
Nhận lấy vô thượng phật đạo của Lý Thất Dạ kéo động, lúc này ngàn vạn tòa phật tự, ức vạn cao tăng của toàn bộ Táng Phật cao nguyên đều đồng tuyên một tiếng Phật hiệu.
Biến hóa như thế, làm cho sinh linh cả Táng Phật cao nguyên cũng không khỏi run rẩy một cái, tất cả mọi người rùng mình.
Ngay lúc vạn tự đồng ca, Lý Thất Dạ nâng một chưởng lên, Phật lực toàn bộ Táng Phật cao nguyên bị hắn kéo theo, một cái phật chưởng vô cùng to lớn xuất hiện ở trên bầu trời, một chưởng này che xuống, để chúng thần cũng vì đó run rẩy.
Oanh… một tiếng vang thật lớn, một chưởng băng không trung, phật chưởng rơi xuống, nghiền ép hướng ba tồn tại bất hủ.
- Mở…
Gặp phật chưởng to lớn trấn áp mà đến, ba vị tồn tại bất hủ cuồng hống một tiếng, bọn hắn không chút nào giữ lại, tất cả huyết khí đều đánh đi ra, dùng một chiêu cường đại nhất đánh về phía phật chưởng, muốn ngăn trở một chưởng đáng sợ này.
Phanh… một tiếng vang lên, toàn bộ Táng Phật cao nguyên đều run rẩy một cái, ở trên mặt đất lưu lại một cái chưởng ấn to lớn, toàn bộ chưởng ấn to lớn tựa như là dùng đao khắc ra, mỗi một đường cong đều là mười phần tinh tế, quỷ phủ thần công.
Về phần ba vị tồn tại bất hủ, lúc này đã hóa thành một bãi máu tươi, thi cốt không còn.
- Má ơi…
Nhìn thấy một màn dạng này, không biết có bao nhiêu người hai chân như nhũn ra, bắp chân run lập cập, ba vị tồn tại bất hủ, ở dưới một cái phật chưởng hóa thành một bãi máu tươi, thi cốt không còn sót lại chút gì, cái này quá kinh khủng đi.
Nhìn thấy một màn dạng này, coi như là bọn người Cơ Không Vô Địch sắc mặt cũng đại biến, cho tới nay, bọn hắn cho rằng Lý Thất Dạ chỉ có thể lấy Phật pháp độ hóa người khác, không nghĩ tới, tiện tay một cái phật chưởng liền tiêu diệt ba vị tồn tại bất hủ.
- Mượn Phật lực của Táng Phật cao nguyên.
Nhìn thấy một chưởng này của Lý Thất Dạ, sắc mặt Lâm Thiên Đế đại biến, hai mắt trở nên vô cùng thâm thúy, đây đối với bọn hắn mà nói, cái này quá kinh khủng.
Trong lúc nhất thời, thiên địa yên tĩnh. Trước đó, chỉ sợ là rất nhiều người cho rằng Tà Phật chỉ lấy Phật pháp độ hóa người khác, nhưng mà hiện tại Tà Phật lại một lần nữa xuất thủ, cái này phá vỡ dự liệu của tất cả mọi người.
Ba vị tồn tại bất hủ một chiêu cũng không có ngăn trở, cứ như vậy bị đập thành một bãi máu tươi, bất kể là ai, nhìn thấy một màn dạng này, cũng không khỏi rùng mình.
Lúc này, Phi Thiên Thánh Nữ cũng không khỏi biến sắc, vừa rồi nàng lưng tựa Thần Vương, có thể nói là bảo trì không sợ hãi, không có nghĩ tới là. Ba vị tồn tại bất hủ ngay cả một chưởng cũng không có đón lấy.
Lúc này, Lý Thất Dạ đã đạp không mà đi, trong nháy mắt đi tới trước Kim Thuyền của Phi Thiên Thánh Nữ, nở nụ cười, nói ra:
- Ngươi nói ta nên độ hóa ngươi, hay là đem ngươi bóp chết đây?
Sắc mặt Phi Thiên Thánh Nữ đại biến, không khỏi lui về sau mấy bước, trong lòng sinh ra sợ hãi. Chỉ trong nháy mắt, một hình bóng ngăn ở trước mặt Phi Thiên Thánh Nữ.
Đây là một lão giả áo đay, khi lão giả này xuất hiện trong nháy mắt, thiên không tựa như lâm vào hắc ám, đôi mắt lão giả này lấp lóe hào quang màu xanh lục, để cho người ta không rét mà run.
- Thần Vương…
Có người sắc mặt đại biến, nhịn không được quát to một tiếng. Lúc này, coi như là vị lão giả kia không có huyết khí ngập trời, không có Thần Vương chi uy nghiền ép thiên địa, nhưng mà, trên người hắn phát ra từng sợi từng sợi khí tức, cũng làm cho trong lòng mọi người run lên một cái.
- Dạ Hạt Thần Vương!
Nhìn thấy vị lão giả này, có một vị Đại Hiền thế hệ trước sắc mặt đại biến, thì thào nói.
- Tiểu hữu, xin dừng bước.
Lúc này vị lão giả người xưng Dạ Hạt Thần Vương kia lấy bóng đêm che đậy hết thảy. Để tránh bị Phật pháp của Lý Thất Dạ độ hóa, hắn ngăn ở trước mặt Phi Thiên Thánh Nữ, trầm giọng nói ra.
- Một tôn Thần Vương.
Lý Thất Dạ nhìn Dạ Hạt Thần Vương trước mắt, nở nụ cười, nói ra:
- Mặc dù hỏa hầu rất miễn cưỡng, nhưng dù sao cũng mạnh hơn Thần Vương tự phong.
Dạ Hạt Thần Vương không có mở miệng, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, giống như là độc hạt trong đêm tối đang ngó chừng con mồi, tùy thời đều chuẩn bị lấy độc ngao cho địch nhân một kích trí mạng.
- Đáng tiếc, một tôn Thần Vương, tiếu ngạo phong vân, không hảo hảo bảo dưỡng tuổi thọ, lại chạy tới làm chó săn cho người, chờ có một ngày, coi như ngươi dựa vào Phi Tiên giáo, cũng không có cái gì ghê gớm, Phi Tiên giáo, không có khả năng che chở tông môn ngươi đời đời kiếp kiếp.
Lý Thất Dạ khoan thai cười nói.
Lúc này, mọi người đều nín thở nhìn một màn trước mắt này, Tà Phật đáng sợ, tất cả mọi người đã lĩnh giáo, hiện tại tất cả mọi người muốn nhìn một chút, Thần Vương có thể ngăn trở Tà Phật hay không.
Dạ Hạt Thần Vương không nói gì, vẫn là lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, chờ đợi thời cơ, cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.