Đế Bá

Chương 1698: Trấn phong thương thiên quyền (2)




Một quyền này, Lý Thất Dạ không chỉ đánh nát Hóa Thần Chiến Đế đạo của bọn hắn, càng đánh bọn hắn trọng thương, nếu như không phải Lý Thất Dạ thủ hạ lưu tình, chỉ sợ ở dưới Trấn Phong Thương Thiên Quyền kia, bọn hắn đều sẽ bị oanh sát đến hôi phi yên diệt.
- Đây là quyền gì?
Dù là Thần Vương, nhìn thấy một quyền này, hai chân cũng không khỏi run rẩy, sắc mặt trắng bệch. Coi như là đối với Thần Vương mà nói, một quyền này cũng quá đáng sợ, ngay cả thương thiên cũng run rẩy, nói chi là Thần Vương.
Một quyền này lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa cho tất cả mọi người, trước đó, mọi người đối với Lý Thất Dạ là kính sợ, hiện tại rất nhiều người nhìn thấy Lý Thất Dạ, đó là run lập cập, chỉ sợ ngay cả dũng khí nói chuyện cũng không có.
Lốp bốp…
Lúc này, phía trên thương thiên, tiếng sấm trận trận, phía trên thiên khung có lôi vân tụ tập, bất quá, thiên nộ y nguyên vẫn không có hạ xuống.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua thiên khung, chỉ là cười lạnh, cũng không nói gì.
- Vô địch…
Lúc này, tất cả mọi người chỉ có thể dùng hai chữ này để hình dung đệ nhất hung nhân, ngoại trừ hai chữ này ra, bọn hắn đã không biết dùng lời gì để hình dung, hoặc là, giờ khắc này, bất luận là dùng lời gì để hình dung, đều là vô lực như vậy.
Lúc này, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư bò lên, bọn hắn máu me khắp người, coi như bọn hắn là kỳ tài ngút trời, cũng không khỏi có chút hồi hộp nhìn xem Lý Thất Dạ, bởi vì một quyền vừa rồi kia của Lý Thất Dạ quá rung động, coi như là Hóa Thần Chiến Đế đạo của bọn hắn, cũng không thể đem một quyền kia biến hoá cho bản thân sử dụng, một quyền này ở trên hết thảy pháp tắc, cho nên, Hóa Thần Chiến Đế đạo của bọn hắn lập tức bị trấn áp.
- Các ngươi thua.
Nhìn Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế cả người là máu, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Bất quá, Hóa Thần Chiến Đế đạo của các ngươi đã đầy đủ để cho người ta kiêu ngạo.
Lúc này, tất cả mọi người trầm mặc yên tĩnh, coi như là Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư thua, cũng không có người sẽ chế giễu bọn hắn, thậm chí có thể nói, rất nhiều người nổi lòng tôn kính với bọn hắn, cái này không chỉ là vì bọn hắn sáng tạo ra Hóa Thần Thương Thiên đạo, càng là bởi vì bọn họ có phẩm chất cao quý nhất của tu sĩ.
- Chỉ tiếc chúng ta dốc toàn lực đánh cược một lần, y nguyên không thể nhìn thấy đại đạo tuyệt thế vô song của Lý huynh.
Lâm Thiên Đế có chút thất thần, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
- Chúng ta còn có thể chiến một trận, Lý huynh ứng chiến không!
Nhưng mà, lúc này Chiến Sư thần thái phi dương, âm vang hữu lực nói.
Lúc này, mặc dù Chiến Sư máu me khắp người, bộ dáng rất là chật vật, nhưng mà, lại không có ảnh hưởng thần thái của hắn chút nào, cả người hắn thoạt nhìn rực rỡ sáng láng, chiến ý dâng cao, bất kỳ người nào nhìn cũng không khỏi nổi lòng tôn kính.
- Còn muốn tái chiến!
Nghe được Chiến Sư nói như vậy, rất nhiều người đều không khỏi động dung, thì thào nói.
Lúc này, không có người sẽ chế giễu Chiến Sư, cũng không có người cho rằng Chiến Sư thua không dậy nổi, càng không có người sẽ cho rằng Chiến Sư muốn chơi xấu, tất cả mọi người minh bạch, Chiến Sư biết rõ thất bại còn muốn tái chiến, dạng chiến ý này, dạng quyết tâm này, làm cho không người nào có thể rung chuyển.
- Còn muốn tái chiến?
Lý Thất Dạ nhìn lấy Chiến Sư, chậm rãi nói ra.
Lúc này, Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế nhìn nhau một chút, không cần bất luận ngôn ngữ gì, chỉ là một ánh mắt, hai người bọn họ đều có thể trong nháy mắt đạt thành ăn ý, cuối cùng, hai người bọn họ gật đầu một cái, bọn hắn là kiên định như vậy, kiên quyết như thế.
- Chỉ cần Lý huynh không chê, tiểu đệ cùng Chiến huynh muốn cùng Lý huynh tái chiến một trận.
Lâm Thiên Đế trịnh trọng nói:
- Một quyền của Lý huynh, kinh tuyệt vạn cổ, một quyền có thể phong thương thiên, ta tin tưởng, vô thượng đại đạo của Lý huynh, càng là vạn cổ duy nhất, nếu như không thể thấy đại đạo kia một lần, đời này thật là tiếc nuối.
Nhìn Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Các ngươi phải nghĩ thông suốt, đại đạo của ta vừa ra, các ngươi sẽ thảm bại, đại đạo của ta nghiền một cái, các ngươi liền hôi phi yên diệt. Thời điểm nhìn thấy đại đạo của ta bộc phát, cho đến lúc đó, coi như ta muốn tha các ngươi một mạng, kia cũng là chuyện không thể nào.
- Có thể chết ở dưới đại đạo vô địch của Lý huynh, cũng không tiếc.
Chiến Sư chiến ý ngang nhiên, hai mắt sáng chói, thần thái phi dương, hắn có quyết tâm chiến một trận đến cùng.
- Không sai, lúc đến chiến một trận, chúng ta đã không quan tâm sinh tử.
Lâm Thiên Đế chậm rãi nói:
- Nếu không thấy vô thượng đại đạo của Lý huynh, coi như là sống ở thế gian, này cũng làm chúng ta tiếc nuối cả đời! Nam nhi tại thế, sống có gì vui, chết có gì buồn!
Nghe được Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế nói, mọi người cũng không khỏi động dung, rất nhiều người vô pháp dùng ngôn ngữ để biểu đạt cảm khái của mình lúc này.
- Lấy thân thử đạo, nam nhi, sống nên như vậy.
Có người không khỏi cảm khái nói.
Lý Thất Dạ nhìn qua Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế, chậm rãi nói:
- Các ngươi đã nguyện lấy thân thử đạo, cũng được, vậy ta liền thành toàn các ngươi.
- Đa tạ Lý huynh thành toàn.
Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế liền ôm quyền, Lâm Thiên Đế lóe lên, trong nháy mắt biến mất.
"Oanh" một tiếng, ngay lúc này, Hóa Thần Chiến Đế đạo lại một lần nữa trải rộng ra, dung nạp thiên địa, Chiến Sư lại một lần nữa cầm qua đứng ở trong đại đạo.
- Lý huynh, xin chỉ giáo.
Chiến Sư chính là chiến qua kình thiên, thần thái trang trọng, lúc này, hắn giống như là một Chiến Thần vô địch.
Nhìn thấy một màn dạng này, mọi người đều biết Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế hẳn phải chết, bọn hắn có quyết tâm chiến tử, cái này khiến một số người không nguyện đi nhìn.
Lý Thất Dạ nhìn qua Chiến Sư, nở nụ cười, chậm rãi nói:
- Tốt a, ngươi cần phải có tâm lý chuẩn bị, đại đạo của ta vừa ra, thiên hạ vô đạo, các ngươi tốt nhất là buông tay đánh cược một lần.
Lý Thất Dạ nói như vậy để mọi người cũng không khỏi trầm mặc, đại đạo của ta vừa ra, thiên hạ vô đạo.
Bá đạo như vậy, lớn lối như thế, cũng chỉ có Lý Thất Dạ mới có thể nói ra, có lẽ, cũng chỉ Lý Thất Dạ mới có tư cách nói lời như vậy.
Đối với một người sáng tạo mười ba mệnh cung mà nói, nói ra lời nói dạng gì, tựa hồ cũng trở nên đương nhiên.
- Tốt.
Chiến Sư thét dài, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt này, tất cả huyết khí của Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế đều phóng ra, trong nháy mắt che mất toàn bộ lĩnh vực hắc ám.
Kể từ đó, toàn bộ lĩnh vực hắc ám trở nên vô cùng yêu dị, không còn là hắc ám, mà là đỏ thẫm yêu diễm, tựa hồ toàn bộ lĩnh vực hắc ám có sinh mệnh.
Lúc này, cả người Chiến Sư thoạt nhìn tựa như không có huyết khí, làn da xẹp lại, hắn lập tức già nua rất nhiều, bởi vì tất cả huyết khí của hắn đều bị rút khô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.