Đế Bá

Chương 1700: Đánh lén (2)




Tốt, ta liền thành toàn các ngươi.
Ở trong hỗn độn, Lý Thất Dạ một tay trấn áp xuống. Đại đạo trấn áp mà xuống, trong nháy mắt hết thảy đều như là bị sấy khô. Bất luận là thời gian, hay không gian, hoặc là đại đạo chi lực, giờ khắc này, hết thảy đều bị sấy khô, hết thảy đều muốn hôi phi yên diệt.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc. . .
Ở thời điểm này, Hóa Thần Chiến Đế đạo của bọn người Chiến Sư bắt đầu sụp đổ, từng mảnh nhỏ đại đạo rơi xuống, tốc độ sụp đổ càng lúc càng nhanh.
- Mở…
Trong nháy mắt này, Chiến Sư nhảy vọt lên trời, Lâm Thiên Đế cũng xuất hiện. Hai người bọn họ tương hỗ giao quấn, lĩnh vực đại đạo của bọn hắn vậy mà hóa thành Âm Dương Ngư, nâng bọn hắn phóng lên trời, đây là một kích cuối cùng của bọn hắn, cũng là một kích cường đại nhất.
Một kích này, nghĩa vô phản cố, dũng cảm tiến tới, có tư thế tráng sĩ một đi không trở lại.
- Đến rất tốt.
Lúc này, đại đạo của Lý Thất Dạ rốt cục bạo phát, thời điểm đạo quang một sợi một sợi nở rộ, mỗi một sợi đạo quang hủy diệt Cửu Thiên Thập Địa, sau khi hủy diệt hết thảy, tựa hồ lại muốn dẫn đến tân sinh, muốn sáng tạo một thế giới hoàn toàn mới.
Một màn như thế, rất nhiều người đều không muốn đi nhìn, coi như một kích này của Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế lại vô địch, cũng sẽ ở dưới đại đạo của Lý Thất Dạ hôi phi yên diệt.
"Ông" một tiếng, ngay thời điểm Lý Thất Dạ lấy một kích đứng đầu thế gian oanh sát về phía Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế…
Một đạo thiểm điện so với ánh sáng nhanh mấy vạn lần, tia chớp này lướt qua rất lâu, mới vang lên "Ông" một tiếng.
Đạo thiểm điện này quá nhanh, nhanh đến làm cho không người nào có thể trông thấy, càng đáng sợ chính là, đạo thiểm điện này lướt qua, thiên địa bị nguyền rủa, ngay cả Tiên Đế cũng bị nguyền rủa, lực lượng nguyền rủa đáng sợ để hết thảy thế gian cũng vì đó run rẩy.
Phốc… qua thật lâu sau, mới có một tiếng này truyền đến, ngay lúc này, có người nhìn lấy cảnh tượng khó tin, đạo thiểm điện bị nguyền rủa kia trong nháy mắt đánh xuyên lồng ngực Lý Thất Dạ, lồng ngực của Lý Thất Dạ lập tức bị đốt cháy khét.
Đạo thiểm điện này thật là đáng sợ, quá nghịch thiên, Lý Thất Dạ phát huy tốc độ đến cực hạn, dù là Phi Tiên thể phát huy đến cực hạn, y nguyên vẫn không có thể tránh thoát.
Không có người nghĩ tới, ở thời điểm này sẽ có người hèn hạ đến đánh lén Lý Thất Dạ, thậm chí có thể nói, loại quân tử chiến này, không người nào nguyện ý làm loại sự tình bẩn thỉu vô sỉ kia, này sẽ để cho người ta chế giễu cả một đời, sẽ để cho người trong thiên hạ khinh thường.
Cho dù có người sẽ nghĩ tới, nhưng mà, đạo thiểm điện này quá nhanh, nhanh đến coi như là Thần Hoàng xuất thủ, cũng vô pháp ngăn lại đạo thiểm điện này, cứu không được Lý Thất Dạ.
"Phanh" một tiếng, ở trước mắt bao người, Lý Thất Dạ từ trên không trung vẫn lạc xuống.
Tại thời khắc này, tất cả mọi người choáng váng, tất cả mọi người chưa tỉnh hồn lại, coi như là Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế cũng ngây dại, bọn hắn cũng không biết đây là chuyện gì xảy ra.
- Đế Trớ Thiên Chú…
Có Thần Vương lấy lại tinh thần, bị dọa đến hồn phi phách tán.
- Lăn xuống đây!
Trước nhất lấy lại tinh thần là Mai Tố Dao, nàng trong nháy mắt xuất thủ, bóp nát thiên khung, "Phanh" một tiếng, chỗ tối trong thiên khung có người bị Mai Tố Dao đánh rơi xuống, hiện ra chân thân.
- Cơ Không Vô Địch…
Nhìn thấy người bị bức phải lộ ra chân thân, có người không khỏi hãi nhiên quát to một tiếng.
Cơ Không Vô Địch, thời điểm Cơ Không Vô Địch hiện lên ở trên bầu trời, con mắt tất cả mọi người trợn trừng lên, rất nhiều người đều không dám tin vào hai mắt của mình.
- Cái này, cái này quá vô sỉ đi.
Có người không khỏi thấp giọng nói một câu như vậy.
- Không tốt…
Các nàng Lý Sương Nhan lấy lại tinh thần, lập tức đánh tới địa phương Lý Thất Dạ ngã xuống, muốn cứu Lý Thất Dạ lên.
- Đế Trớ Thiên Chú…
Coi như là thế hệ trước lấy lại tinh thần, cũng run một cái, lầm bầm nói ra:
- Cái này, cái này, cái này không khỏi quá độc ác đi.
Đế Trớ Thiên Chú, truyền thuyết đây là Tiên Đế hướng thương thiên chịu nguyền rủa, lời nguyền này coi như là Tiên Đế, cũng phải trả giá thật lớn. Đương nhiên, lời nguyền này cũng là mười phần đáng sợ cùng cường đại.
Truyền thuyết, sau khi Tiên Đế hướng thương thiên chịu nguyền rủa, trên trời hạ xuống lôi điện, chế tạo ra Đế Trớ Thiên Chú, một khi loại Đế Trớ Thiên Chú này đánh xuống địch nhân, bất kỳ địch nhân nào cũng không tránh được, hơn nữa, Đế Trớ Thiên Chú, cũng chỉ có thể sử dụng một lần.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị Đế Trớ Thiên Chú bắn thủng lồng ngực, cả người bị đốt cháy khét rơi xuống, coi như bọn người Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư cũng trợn tròn mắt, bọn hắn không nghĩ tới sẽ phát sinh sự tình này.
Trên thực tế, ai sẽ nghĩ đến Cơ Không Vô Địch sẽ hèn hạ đến đánh lén đây.
Trăm ngàn vạn năm đến nay, Tiên Đế chi tranh, mặc dù có rất nhiều người ở trong bóng tối làm một ít thủ đoạn đánh lén không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Nhưng mà lúc này, ba người Lý Thất Dạ cùng Lâm Thiên Đế, Chiến Sư chính là quân tử chiến, ở trong chiến dịch dạng này đánh lén ám sát, thường thường để cho người ta khinh thường, huống chi, Cơ Không Vô Địch xuất thân từ đế thống tiên môn, Tiên Đế hậu đại, Tam thánh chi tư. Vậy mà cũng làm sự tình để cho người ta khinh thường như thế.
Lúc này, cho dù không có người đem hai từ "vô sỉ" mắng ra, nhưng mà, trong nội tâm đối với Cơ Không Vô Địch sở tác sở vi lại rất khinh thường, cái này khiến địa vị của Cơ Không Vô Địch ở trong lòng mọi người hạ thấp xuống đáy.
Cái này ở trong mắt rất nhiều người xem ra, Cơ Không Vô Địch sở tác sở vi, có nhục uy danh tuyệt thế thiên tài của hắn.
- Cơ Không Vô Địch, ngươi đây là ý gì!
Chiến Sư biến sắc, nhìn Cơ Không Vô Địch nghiêm nghị quát.
Cơ Không Vô Địch đứng ngạo nghễ trên thiên khung, rất đề phòng Mai Tố Dao, hắn nhìn lấy Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế, chậm rãi nói:
- Lâm huynh, Chiến huynh, ta diệt trừ cường địch cho các ngươi, cứu các ngươi một mạng, các ngươi hẳn là cám ơn ta mới đúng.
- Không biết xấu hổ.
Mai Tố Dao lạnh lùng nhìn Cơ Không Vô Địch một chút, khinh thường nói.
Lâm Thiên Đế cũng là thần thái lạnh lẽo, lạnh lùng nói ra:
- Chúng ta chiến đấu, không cần ngươi đến quan tâm, làm chuyện như thế, thật là khiến chúng ta khinh thường!
Những lời này của Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế đã quá rõ ràng, bọn hắn là cùng Cơ Không Vô Địch phân rõ giới tuyến, căn bản không lĩnh tình của Cơ Không Vô Địch.
Đối với bọn người Lâm Thiên Đế, Cơ Không Vô Địch không có để ý chút nào, hắn chỉ là nhàn nhạt nói:
- Được làm vua thua làm giặc, lịch sử là do người thắng viết, từ nay về sau, thiên mệnh chi tranh, chính là ta cùng chư vị.
Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế lạnh lùng hừ một cái, đối với Cơ Không Vô Địch nói là chẳng thèm ngó tới.
Rất nhiều người ở đây cũng cảm thấy Cơ Không Vô Địch làm như vậy quá hèn hạ vô sỉ, có nhục uy danh tuyệt thế thiên tài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.