Đế Bá

Chương 1701: Vạn dặm truy sát




Được làm vua thua làm giặc, nói là chính ngươi sao?
Ngay lúc này, một thanh âm thản nhiên vang lên, ở trong đống đá vụn, Lý Thất Dạ được các nàng Lý Sương Nhan đỡ lên.
Lúc này mặc dù lồng ngực của Lý Thất Dạ bị đốt cháy khét, nhưng mà, hắn vẫn là thần thái sáng láng, Cơ Không Vô Địch nguyền rủa cũng không có thể giết chết hắn.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ y nguyên còn sống, Mai Tố Dao không khỏi thở dài một hơi, mặc dù nàng biết Lý Thất Dạ tuyệt đối không có khả năng dễ dàng chết như thế, nhưng mà, nàng y nguyên không khỏi lo lắng, khi nhìn thấy thần thái của Lý Thất Dạ vẫn sáng láng, một khỏa phương tâm của nàng cuối cùng buông ra.
- May mắn…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ còn sống, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư cũng không khỏi thở dài một hơi, nếu như Lý Thất Dạ cứ như vậy chết đi, chỉ sợ sẽ để bọn hắn thương tiếc cả đời.
- Không có khả năng…
Nhìn thấy lồng ngực của Lý Thất Dạ bị Đế Trớ Thiên Chú bắn thủng y nguyên còn sinh long hoạt hổ, sắc mặt của Cơ Không Vô Địch không khỏi đại biến, vì đó hãi nhiên.
- Đế Trớ Thiên Chú, đích thật là khó lường, đáng tiếc, vật như vậy đối với ta mà nói, đây chẳng qua là vật đại bổ mà thôi.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, ở giữa mi tâm của hắn, hiển hiện một phù văn cổ lão, phù văn cổ lão này tựa hồ ẩn chứa lượng lớn Thiên Lôi thiểm điện, lúc này, nó có lực lượng nguyền rủa quanh quẩn, đem dạng lực lượng nguyền rủa này hóa thành của mình.
Cổ Hư chân văn, phù văn cổ lão này được từ Hư Không Môn, nó có thể thu nạp tất cả lực lượng lôi điện nguyền rủa, đương nhiên, đây chỉ là một trong những huyền diệu của Cổ Hư chân văn mà thôi.
Đế Trớ Thiên Chú, nguyền rủa đáng sợ như vậy, đối với nhục thân của bất luận người nào bị bắn thủng, chỉ sợ là một con đường chết, nhưng mà, bắn tới trên người Lý Thất Dạ, lại bị Cổ Hư chân văn hấp thu, lớn mạnh Cổ Hư chân văn.
- Đệ nhất hung nhân liền là đệ nhất hung nhân, vô địch.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ y nguyên còn sống, mặc kệ là địch nhân của hắn, hay là bằng hữu của hắn, cũng không khỏi vì đó thở dài một hơi.
Ở rất nhiều người xem ra, dù là địch nhân của hắn, nếu như đệ nhất hung nhân liền chết đi như thế, như vậy thì quá mức biệt khuất, cái này khiến toàn bộ thời đại ảm đạm phai mờ.
Tại thời đại này, chỉ có tồn tại như đệ nhất hung nhân, mới có thể để cho toàn bộ đại thế sáng chói, làm cho cả đại thế rực rỡ.
Ngay giữa thạch hỏa điện quang này, trong nháy mắt Cơ Không Vô Địch đạp không mà lên, tựa như là tiên nhân phi thăng, bầu trời trong nháy mắt mở ra thời không chi môn, để hắn vượt qua thiên địa, tốc độ nhanh chóng, coi như là Thần Vương cũng không nhất định có thể đuổi được hắn.
- Phi Thăng thể!
Nhìn thấy Cơ Không Vô Địch trong nháy mắt phi thăng mà đi, tốc độ nhanh chóng, để cho người ta vì đó cứng lưỡi, có Đại Hiền thế hệ trước không khỏi thì thào nói.
Ngay lúc Cơ Không Vô Địch phi thăng mà đi, Mai Tố Dao hừ lạnh một tiếng, đang muốn xuất thủ, nhưng Lý Thất Dạ nở nụ cười, đạp không mà lên, lấy tốc độ tuyệt luân vô bỉ đuổi theo, Mai Tố Dao không có xuất thủ, cũng đuổi theo.
Các nàng Lý Sương Nhan cũng đuổi theo, bọn người Lâm Sư đã quên cuộc chiến tranh này, đều nhao nhao đuổi theo, về phần những người khác càng muốn nhìn náo nhiệt, nhao nhao đuổi theo.
Cơ Không Vô Địch đem tốc độ của mình phát huy đến cực hạn, huyết khí tựa như thúc giục thời gian, để cả người hắn hóa thành lưu tinh vẽ trời mà đi, ở dưới tốc độ của hắn, tựa hồ không có gì có thể đuổi được hắn.
Nhưng mà, coi như tốc độ của Cơ Không Vô Địch nhanh hơn nữa, lại nhanh không qua Lý Thất Dạ, Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ vừa mở, trong nháy mắt đã đến gần.
Cái này khiến sắc mặt Cơ Không Vô Địch đại biến, thọ luân của hắn lập tức bay lên, mệnh cung hiển hiện, lấy thọ huyết cường đại nhất thúc giục tốc độ của mình, ở dưới liều mạng như thế, tốc độ của hắn đột phá cực hạn, trong nháy mắt vượt qua thiên địa, tại thời khắc này, coi như là Thần Vương ở phương diện tốc độ cũng không thể so sánh.
Cơ Không Vô Địch danh xưng tam thánh chi tư, trên thực tế hắn không phải là tam thánh chi tư, hắn là thuộc về trời sinh Thánh luân, Thánh mệnh, Hoàng thể, nhưng mà, hắn tu luyện Phi Thăng thể một trong mười tám Thánh thể, Phi Thăng thể là Thánh thể dưới Phi Tiên thể, lấy tốc độ tăng trưởng.
Mặc dù nói, Phi Thăng thể của Cơ Không Vô Địch không cách nào cùng Phi Tiên thể so sánh, nhưng mà, hắn có được Thánh luân cùng Thánh mệnh, huyết khí cùng sinh mệnh lực cường đại, thời điểm hắn đại bạo phát, sẽ tăng lên tốc độ của Phi Thăng thể rất lớn.
Mặc kệ tốc độ của Cơ Không Vô Địch tăng lên tới loại trình trạng nào, dù lúc này hắn vượt qua thiên địa, nhưng mà, hắn đều không thể vung ra Lý Thất Dạ.
Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ vừa mở, thời gian tựa như dừng lại, vạn dặm thiên địa cũng chỉ bất quá là một bước mà thôi. Hắn từng bước từng bước đi ở sau lưng Cơ Không Vô Địch, rất có ý tứ truy sát Cơ Không Vô Địch đến chân trời góc biển.
Người phía sau có thể cùng theo cũng không nhiều, theo sát nhất chính là Mai Tố Dao, cường giả khác trên cơ bản là bị quăng đến rất xa rất xa, coi như là Thần Vương, cũng chỉ có thể miễn cưỡng theo kịp mà thôi.
Thấy Lý Thất Dạ không nhanh không chậm theo ở sau lưng mình, cái này khiến Cơ Không Vô Địch vừa sợ vừa giận, nhưng mà, lại không thể làm gì, lúc này, hắn chỉ có liều mạng đào tẩu, nếu không, hắn bị Lý Thất Dạ đuổi theo liền sẽ chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, Lý Thất Dạ muốn đuổi kịp hắn cũng không phải việc khó gì, Lý Thất Dạ không lập tức đuổi theo hắn, càng giống như là mèo đuổi chuột, trước tiên dọa Cơ Không Vô Địch sợ mất mật, sau đó lại giết hắn cũng không muộn.
Thời điểm bọn hắn một chạy một đuổi, trên đường gặp không ít tu sĩ cường giả, bọn hắn như điện chớp vút qua, tốc độ nhanh chóng, chỉ có Đại Hiền thế hệ trước mới có thể thấy bọn hắn rõ ràng.
Đại Hiền nhìn thấy một màn dạng này, cũng không khỏi giật nảy cả mình, có người không khỏi lầm bầm nói:
- Cái này, cái này quá nghịch thiên đi, Cơ Không Vô Địch bị đệ nhất hung nhân truy sát như chó nhà có tang.
Mặc kệ là người thấy một màn như vậy, hay là người nghe được chuyện này, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, lúc trước, Cơ Không Vô Địch uy phong bậc nào, cao cao tại thượng bực nào, xuất thân từ đế thống tiên môn, làm Tiên Đế hậu đại, thiên tài tam thánh chi tư, mặc kệ cái gì, đều đáng giá kiêu ngạo, đều đáng giá hắn bễ nghễ bát phương.
Nhưng mà hôm nay, Cơ Không Vô Địch không ai bì nổi lại bị đệ nhất hung nhân truy sát, lên trời không đường, xuống đất không cửa, chuyện như vậy, thật sự là để cho người ta chấn động.
- Hôm nay, coi như ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, coi như ngươi có chúng thần che chở, ta cũng sẽ lấy xuống đầu lâu của ngươi làm bô.
Lý Thất Dạ không vội không chậm đi theo sau lưng Cơ Không Vô Địch, chậm rãi nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.