Đế Bá

Chương 1736: Tam giác cổ viện




Nhìn qua bóng lưng ngồi xếp bằng trên Đạp Không Sơn, cho dù là Tam Quỷ Gia cũng ngưng trọng, hắn biết rõ đối thủ của mình là thần thánh phương nào, hắn cũng biết đối thủ đáng sợ tới cỡ nào.
- Vi Tẩy Nhan Cổ Phái, tại sao?
Nhìn thấy trận thế như vậy, cho dù là Đại Hiền kiến thức rộng rãi cũng không thể nhìn rõ được, trong khoảng thời gian ngắn há hốc mồm, rất nhiều người hai mặt nhìn nhau.
Mặc dù nói Tẩy Nhan Cổ Phái có xu thế quật khởi. Mục Thiếu Đế cũng còn sống, nhưng mà vì mọt Tẩy Nhan Cổ Phái tam lưu, cần lao sư động chúng tới mức này hay không? Đạp Không Sơn đích thân tới, đệ nhất chiến tướng xuất thế, Thanh Huyền cổ quốc thủ hộ thần thú cũng xuất thế!
Trận thế như vậy quả thật có thể tiêu diệt cả đế thống tiên môn, đừng nói chính là Tẩy Nhan Cổ Phái! Cho dù tiêu diệt mười Tẩy Nhan Cổ Phái cũng được, nhưng mà đối với Đạp Không Sơn, Thanh Huyền cổ quốc bọn họ mà nói. Được không bù mất, dù sao đệ nhất chiến tướng, Thanh Huyền cổ quốc thủ hộ thần thú, bọn họ xuất thế cũng không phải chuyện dễ dàng.
- Đây là ông trời muốn tiêu diệt Tẩy Nhan Cổ Phái ta sao?
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cổ Thiết Thủ trắng bệch, đứng cũng không vững, bởi vì hắn hiểu được hôm nay chính mình đối mặt là cái gì, đối mặt là địch nhân đáng sợ cỡ nào.
Trẻ tuổi còn tốt một chút, dù sao cũng là nghé con mới đẻ không sợ hổ, nhưng mà thế hệ trước của Tẩy Nhan Cổ Phái nhìn thấy màn này thì nội tâm tuyệt vọng. Đạp Không Sơn cùng Thanh Huyền cổ quốc ra tay bọn họ lấy cái gì đối kháng chứ, đặc biệt là đệ nhất chiến tướng, Thanh Huyền cổ quốc thủ hộ thần thú tồn tại như thế, cho dù muốn diệt Tẩy Nhan Cổ Phái cũng là chuyện dễ dàng.
- Trời muốn tiêu diệt Tẩy Nhan Cổ Phái.
Lúc này thế hệ trước Tẩy Nhan Cổ Phái tuyệt vọng không chỉ có Cổ Thiết Thủ, rất nhiều thế hệ trước cũng tuyệt vọng, thất thần thì thào nói.
- Mục Thiếu Đế, ngươi thật cường đại, nhưng mà ngươi hôm nay không có sức mạnh lớn lao, cho dù là ngươi cũng không thể nào vãn hồi Tẩy Nhan Cổ Phái!
Lúc này tuần thế thiên tướng lạnh lùng nói.
- Có ta ở đây, cho dù là chúng thần muốn động tới Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không được, nếu không chỉ có máu tươi tẩy lễ!
Lúc này lại có một giọng nói vang lên.
"Ông" một tiếng, một cánh cửa hiển hiện, bên trong có một thiếu niên và bốn nữ tử tuyệt thế vô song đi ra.
- Đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ!
Nhìn thấy người xuất hiện, không biết là ai hét lên một tiếng, trong lời nói mang theo hưng phấn tràn ngập.
- Đệ nhất hung nhân trở về!
Hôm nay đại danh đệ nhất hung nhân đã truyền khắp Nhân Hoàng Giới, không người không biết, không người không hiểu, nhìn thấy Lý Thất Dạ xuất hiện, cho dù là thế hệ trước hay là thế hệ trẻ cũng sinh ra chấn động tâm thần.
- Đại sư huynh, Đại sư huynh trở về!
Thời điểm Lý Thất Dạ trở về, toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái tinh thần phấn chấn, lập tức chiến ý lại phóng thẳng lên trời, đặc biệt là thế hệ trẻ hưng phấn không ai có thể so sánh được.
- Đại sư huynh --
Vô số đệ tử trẻ tuổi hô to:
- Đại sư huynh trở về, Đại sư huynh --
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả đệ tử trẻ tuổi của Tẩy Nhan Cổ Phái như nhìn thấy hy vọng.
Trong suy nghĩ thế hệ trẻ Tẩy Nhan Cổ Phái, Lý Thất Dạ có địa vị vô thượng, trong suy nghĩ của bọn họ, đại sư huynh là vô địch, chỉ cần đại sư huynh có mặt thì không ai có thể động tới Tẩy Nhan Cổ Phái!
- Ngươi chính là Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ giết thiếu chủ của chúng ta?
Thời điểm Lý Thất Dạ trở về, tuần thế thiên tướng hai mắt phát lạnh, lập tức khóa chặt Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chỉ miễn cưỡng nhìn qua tuần thế thiên tướng, chậm rãi nói ra:
- Giết Cơ Không Vô Địch đối với ta mà nói chẳng khác gì giết a miêu a cẩu, ngươi không cần đặc biệt nhắc nhở!
- Tiểu nhi vô tri, chúng ta chờ ngươi thật lâu, hôm nay Đạp Không Sơn chúng ta muốn lột da ngươi, uống máu ngươi, báo thù cho thiếu chủ!
Tuần thế thiên tướng lộ ra sát cơ đáng sợ, quát to lên.
- Tiểu nhi họ Lý, thiên đường có cửa ngươi không đi, địa ngục không lôi ngươi lại vào, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Thanh Huyền yêu tổ thần thái lạnh lẽo, âm hiểm nói ra.
Nghe được lời này rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, vào thời điểm này, rất nhiều người đứng xa xa quan sát mới hiểu được, Đạp Không Sơn bọn họ không phải tới vì Tẩy Nhan Cổ Phái đến, mà là tới vì Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chỉ nhìn đám người chung quanh tuần thế thiên tướng, chậm rãi nói ra:
- Xem ra vẫn có người không rõ nguyên tắc của ta, là địch với ta, ta tùy thời hoan nghênh. Nhưng mà nếu như nói muốn động tới người bên cạnh ta, muốn động tới môn phái xuất thân của ta, như vậy chỉ có dùng máu tươi của ngàn vạn người tẩy lễ mới có thể làm cho thế nhân hiểu nguyên tắc của ta.
- Tiểu nhi vô tri, khẩu khí thật lớn!
Tuần thế thiên tướng quát một tiếng, nghiêm nghị nói ra:
- Đạp Không Sơn sóng to gió lớn gì mà chưa trải qua...
- Đạp Không Sơn, tính là cái gì.
Lý Thất Dạ lạnh lùng chen ngang lời tuần thế thiên tướng nói, ngay lúc hắn vừa dứt lời, mi tâm mở ra, "Keng" một tiếng, một đạo thần mâu ném ra, dính vào tam giác cổ viện.
Tam giác cổ viện chính là địa phương gửi bí kíp công pháp và bảo vật của Tẩy Nhan Cổ Phái, cả tòa tam giác cổ viện này nhìn như một khối.
Oanh --
Chỉ trong nháy mắt, tam giác cổ viện không ngờ phóng lên trời, phía dưới tam giác cổ viện phun ra hào quang vô tận, nhìn qua thập phần hư huyễn, vô cùng quái dị.
Tam giác cổ viện bắn ra từng hạt hào quang, cả tòa tam giác cổ viện nhìn chẳng khác gì binh khí biết bay, làm cho người ta có cảm giác không nói nên lời.
- Hôm nay ta muốn bầu trời đổ mưa máu!
Lý Thất Dạ thần thái ngưng tụ, tay hắn vẫy một cái, tam giác cổ viện bay lên.
Oanh -- một tiếng vang thật lớn, tam giác cổ viện giống như một binh khí sát phạt cực lớn, lập tức nhảy vào trong thiên quân vạn mã của Thánh Thiên giáo, chỉ thấy tam giác cổ viện chẳng khác gì phi tiêu xoay tròn, chỉ nghe tiếng "Phốc, phốc, phốc" và từng đầu lâu bay lên cao, thiên quân vạn mã của Thánh Thiên giáo bị chém đầu toàn bộ.
- Không --
Thánh Thiên lão tổ quát to một tiếng, quản chi hắn làm thế nào cũng khó tránh được kiếp số, chỉ thấy tam giác cổ viện xẹt qua và đầu của hắn bay lên cao cao, máu tươi phún dũng, đầu lâu bay lên cao cao mở to đôi mắt mờ mịt, hắn hoàn toàn nghĩ mãi mà không rõ vì sao tam giác cổ viện lại có thể giết hắn.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ, tòa tam giác cổ viện này không ngờ linh hoạt như phi tiêu, lập tức có thể chém đầu thiên quân vạn mã, đây quả thật là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
- Giết --
Lúc này tuần thế thiên tướng, Thanh Huyền yêu tổ sắc mặt đại biến, điên cuồng hét lên một tiếng, suất lĩnh thiết kỵ vô địch xung phong liều chết.
- Giết --
Thanh Huyền yêu tổ cũng suất lĩnh quân đoàn Thanh Huyền cổ quốc lao thẳng tới, khí thế ngập trời, đại địa lay động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.