Đế Bá

Chương 1748: Ma Cô vô địch (1)




Trong tuế nguyệt dài dằng dặc tới nay, hắn bồi dưỡng được quá nhiều tồn tại vô địch, cho dù là Tiên Đế, đối với hắn mà nói cũng không phải một việc khó, nhưng mà cho tới nay, chuyện làm hắn cảm thấy khó thành công nhất chính là bồi dưỡng Trường Sinh Thể đại thành.
Cho tới nay Lý Thất Dạ đã từng nếm thử, bất luận là người có đạo tâm hay thiên phú cao bực nào, nhưng mà cuối cùng nhất đều không thể tu luyện thành Trường Sinh Thể.
Nhưng mà tiểu nữ hài năm đó không được người ta xem trọng nhất, rất nhiều người đều cho rằng nàng là tiểu nữ hài ngu ngốc, thậm chí là tiểu nữ hài ngày cả phụ mẫu cũng từ bỏ, chưa từng có người nào nghĩ nàng lại kiên trì không ngừng, cuối cùng nhất sáng tạo tuyên cổ kỳ tích, kỳ tích duy nhất thuộc về nàng.
Trong năm tháng xa xôi, cho dù Lý Thất Dạ còn là âm nha, đối với tiểu nữ hài không thể hiểu được một câu khẩu quyết cũng không ôm hy vọng gì, nhưng mà đôi mắt cầu học như khát của nàng lại đả động hắn, từ ý nào đó mà nói, ngay từ đầu hắn chỉ đáng thương nàng mà thôi.
Nhưng mà chưa từng có ai nghĩ tới, một tiểu nữ hài ngay từ đầu không hiểu được một câu khâu quyết cuối cùng nhất lại tu luyện thành Trường Sinh Thể, Trường Sinh Thể đại thành, hoàn thành chuyện tuyên cổ tới nay chưa từng có ai hoàn thành, ngay cả Tiên Đế cũng không thể thực hiện được!
- Đây là chuyện làm ta đáng kiêu ngạo nhất đời này.
Nhìn qua Ma Cô trên bầu trời, Lý Thất Dạ cũng phải thì thào nói.
Một người thất bại sẽ từ bỏ, cho dù là âm nha vĩnh viễn không buông bỏ cũng phải buông tha, nhưng mà Ma Cô làm cho hắn nhìn thấy hy vọng, làm cho hắn chứng nhận tuyên cổ kỳ tích, có thể nói Lý Thất Dạ xem nàng là kiêu ngạo.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, bồi dưỡng một Tiên Đế không tính là cái gì, bồi dưỡng được một Trường Sinh Thể đại thành đó mới là chuyện đáng kiêu ngạo nhất đời.
Nhìn qua Ma Cô trên bầu trời, Tam Quỷ Gia cũng chấn động, thì thào:
- Đại Hiền đỉnh phong Trường Sinh Thể đại thành! Cũng quá mạnh mẽ rồi, cho dù Tiên Đế còn sống cũng có thể hoành kích!
Hoành kích Tiên Đế, đây là một lời rất nặng, không phải ai cũng có thể hoành kích Tiên Đế, cho dù là Thần Hoàng vô địch cũng không thể hoành kích Tiên Đế.
Tam Quỷ Gia cũng không phải là người dễ dàng kết luận, nhìn thấy Ma Cô trên bầu trời, hắn biết đây là tồn tại đáng sợ cỡ nào, cho dù là Tiên Đế còn tồn tại, Trường Sinh Thể đại thành cũng không sợ.
- Thiên Đạo viện Ma Cô nha, chỉ nghe kỳ danh, chưa từng gặp lần nào, hôm nay nhìn thấy đúng là tam sinh hữu hạnh.
Ngay cả Nam Đế nhìn thấy Ma Cô cũng phải kính nể không thôi.
Trên thực tế, bất kể là ai có thể luyện Trường Sinh Thể đại thành. Đều đáng được người ta tôn kính.
Cho dù là tồn tại như Bộ Liên Hương khi nhìn thấy Ma Cô cũng phải chấn động, nàng cũng giật mình nói:
- Trường Sinh Thể hoàn mỹ không tỳ vết, đúng là quá không thể tưởng tượng, tiên thể như thế quả thật không thể khiêu khích, nàng ở trạng thái này, hoành kích Tiên Đế hoàn toàn không nói chơi!
Nói đến đây nàng cũng nhìn qua Lý Thất Dạ.
Bộ Liên Hương có được thiên phú tam thánh, nàng cũng là người tu luyện qua tiên thể. Nàng hiểu tiên thể cực kỳ khắc sâu, hiện tại nàng xem xét Trường Sinh Thể của Ma Cô, nàng đã biết rõ đây là ý vị như thế nào.
Trường Sinh Thể như thế chưa từng xuất hiện qua. Bộ Liên Hương hiểu rõ ràng, muốn tu luyện tiên thể hoàn mỹ không tỳ vết, như vậy phải cần tiên thể thuật nguyên vẹn không tỳ vết, dùng tiên thể thuật mà nói không có tiên thể thuật gì vượt qua tiên thể thuật trong Thể Thư, đây là tiên thể thuật hoàn mỹ nhất thế gian.
Cho nên nhìn thấy Ma Cô, Bộ Liên Hương biết rõ tác phẩm tuyệt thế vô song này chỉ có xuất từ trong tay Lý Thất Dạ mà thôi.
- Hoành kích Tiên Đế!
Nghe được Tam Quỷ Gia nói thì mọi người thất thần, hoành kích Tiên Đế cường đại như vậy, đối với tất cả mọi người mà nói đây đã vượt qua phạm trù không thể tưởng tượng, đây không phải lĩnh vực bọn họ có khả năng chạm tới.
Ông!
Vào thời điểm này thi thể Đạp Không Tiên Đế rốt cục động thủ, hắn vừa ra tay, không có diễn biến đế thuật, không có trấn áp chư thiên, một tay đâm thủng hư không, một tay đâm vào trái tim Ma Cô.
Chỉ một kích bình thường và trực tiếp nhất này, tất cả mọi người run rẩy, chỉ một kích này đủ làm Thần Hoàng không thể ngăn cản được, chỉ sợ sẽ bị đâm thủng lồng ngực.
Nhưng mà đối mặt một kích như thế, Ma Cô ngay cả nhúc nhích cũng không cần, thậm chí không có ra tay, trên người nàng bắn ra hào quang nhu hòa chớp động không thôi.
Cứ như vậy, hào quang nhu hòa chớp động liên tục, nhưng mà thế gian trôi qua cực kỳ lâu, trôi qua không biết năm tháng, vào lúc này không quản một cái nháy mắt, tất cả mọi người sinh ra ảo giác, dường trong nháy mắt đã trôi qua vạn năm.
Quản chi bàn tay Đạp Không Tiên Đế cách Ma Cô rất gần, nhưng mà bọn họ biết khoảng cách không phải là vấn đề. Bàn tay kia cách Ma Cô xa xôi như vạn năm.
Thời điểm bàn tay đâm về phía Ma Cô cần phải vượt qua dòng sông thời gian thật dài, cần vượt qua hơn mười vạn năm, kể từ đó thời gian sẽ hủy diệt tất cả.
Tất cả mọi người có thể nhìn thấy cảnh cực kỳ quỷ dị, trong khoảng cách gần trong gang tấc đó, bàn tay trở nên vô cùng chậm chạp, còn chậm chạp hơn cả ốc sên, quỷ dị hơn là, bàn tay này từ từ biến giá, bàn tay sinh ra đầy nếp nhăn sau đó da tróc ra, tới cuối cùng cơ bắp cũng tróc ra.
Mặc dù nói bàn tay thi thể Đạp Không Tiên Đế tái nhợt không có huyết sắc, nhưng mà trước đó không có nửa điểm dấu vết già yếu. Vào thời điểm này bàn tay vượt qua thời không, quản chi là bàn tay Tiên Đế cũng trở nên già yếu.
Nhìn thấy làn da cơ bắp Đạp Không Tiên Đế tróc ra, tất cả mọi người hít khí lạnh, thân thể Tiên Đế không phải người và vật nào có thể phá hủy, thậm chí có thể nói thân thể Tiên Đế còn cường đại hơn Tiên Đế chân khí, nhưng mà hiện tại bàn tay Đạp Không Tiên Đế làn da và cơ bắp khô héo, có thể nói là cảnh đáng sợ cỡ nào.
- Lực lượng thời gian!
Có đại nhân vật ý thức được cái gì đó, thì thào nói:
- Đối với Trường Sinh Thể mà nói, không đáng giá nhất là thời gian, quý giá nhất cũng là thời gian.
Tuy cự ly rất ngắn, nhưng mà lại cách xa nhau mười vạn năm, Đạp Không Tiên Đế còn sống còn có thể vượt qua thời gian này, nhưng mà thi thể Đạp Không Tiên Đế tuyệt đối không thể vượt qua khoảng cách này.
Trong thời gian cực ngắn đó, thi thể Đạp Không Tiên Đế thu bàn tay về, nhưng mà thời điểm này Ma Cô động, nàng không có ra tay, nàng cũng không có công kích thi thể Đạp Không Tiên Đế.
Ma Cô chỉ đi từng bước, mỗi bước nàng đi rất nhanh, một bước một cước ấn, thời điểm này dưới chân Ma Cô xuất hiện con đường đại đạo, một con đường mà ngay cả Tiên Đế cũng không thể lẫn tránh, thời gian đại đạo.
Lúc này thi thể Đạp Không Tiên Đế lọt vào thời gian đại đạo, thời điểm đứng trong thời gian đại đạo, lập tức có âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, thân thể của hắn từ từ biến chất, làn da càng ngày càng nhăn, thậm chí bắt đầu tróc ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.