Đế Bá

Chương 1785: Nữ tử thần bí (2)




Lý Thất Dạ nói như vậy, nữ tử thần bí biến sắc, lập tức lui về phía sau một bước, nàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt bắt đầu lăng lệ.
Nàng đã che đậy chân thân của mình, che dấu tất cả của bản thân, nàng làm như vậy chính là không để cho người khác nhìn ra lai lịch xuất thân của mình, nhưng mà nam nhân nhìn qua rất bình thường lại xé toạc lai lịch của nàng ra, chuyện này bảo sao nàng không chấn động.
Nữ tử thần bí cực kỳ có lòng tin vào thủ đoạn che dấu của mình, cho dù là Thần Vương cũng nhìn không thấu, hiện tại nam tử nhìn rất bình thường kia lại nhìn thấu tất cả, chuyện này làm nàng chấn động, thậm chí có thể nói khiến nữ tử thần bí lộ sát ý.
- Không nên dùng ánh mắt đó nhìn ta.
Lý Thất Dạ hưởng thụ gió biển, cũng không nhìn nữ tử thần bí nhiều, nói ra:
- Nếu như ngươi có suy nghĩ bất kính gì đó với ta, đó là ngươi tự tìm khổ. Tuy ta là người có đôi khi cũng không thích lạt thủ tồi hoa, nhưng mà khi cần thiết, cho dù là nữ nhân xinh đẹp thì ta cũng không thèm để ý mà gạt bỏ đi.
Nữ tử thần bí kinh nghi bất định nhìn qua nam tử này, trong khoảng thời gian ngắn nàng hoàn toàn không đoán ra lai lịch của nam nhân trước mặt, bản thân nàng biết về hắn ít tới thương cảm.
Qua trong chốc lát, nữ tử thần bí phục hồi tinh thần lại, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ngươi là Lý Thất Dạ?
Lý Thất Dạ không thèm nhìn nữ tử thần bí, qua một hồi lâu mới hít sâu, thì thào nói:
- Hải vị Thiên Linh Giới nha, làm cho người ta hoài niệm.
Nói xong chép miệng chậc lưỡi.
Sau đó hắn mới nhìn qua nữ tử thần bí, nói ra:
- Trong những người mà ngươi gặp qua, chỉ có ta mới gọi là Lý Thất Dạ.
- Ngươi không thể giảm tự kỷ đi được sao?
Nữ tử thần bí tức chết, chỉ một câu trả lời đơn giản lại tự kỷ như thế.
- Sau đó thì sao?
Lý Thất Dạ trêu chọc nhìn qua.
- Cứ như vậy sao?
Nữ tử thần bí im lặng, đây chính là đảo khách thành chủ, hiện tại xem ra là nam nhân này đang chất vấn nàng, nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ngươi thật sự có huyết thống đế tử.
Lý Thất Dạ chán đến chết, thò tay đi vân ve lọn tóc của nàng, nhưng mà nữ tử thần bí lập tức kéo dài khoảng cách với Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
- Ngươi tốt nhất nên đoan chính một chút cho ta.
Lý Thất Dạ thu tay lại, lãnh đạm nhìn qua nàng, nói:
- Đúng thì như thế nào, không phải thì như thế nào? Huyết thống mà nói, đáng giá nhiều thế sao? Bao nhiêu năm qua, Cẩm Tú Cốc các ngươi dựa vào huyết thống ăn cơm, đi tới đi lui, nhưng vẫn đi vòng vèo tại chỗ. Nói dễ nghe một chút là bồi dưỡng nhân tài, nói khó nghe một chút chính là dâm nam nữ kỹ, mang huyết thống ưu tú gả cho hoặc ở rể thế lực cường đại, cả đến cả đi lại biến thành bộ máy sinh sản cho kẻ khác.
Lý Thất Dạ nói lời này làm nữ tử giận run, đây quả thật chính la nhục nhã Cẩm Tú Cốc, xem Cẩm Tú Cốc bỡn cợt không đáng một đồng.
- Ngươi nói chuyện tốt nhất nên lễ phép một chút cho ta.
Nữ tử thần bí quát một tiếng, nếu như nàng không phải là người có hàm dưỡng, đã sớm ra tay đi giáo huấn tên gia hỏa không biết trời cao đất rộng này.
Lý Thất Dạ nhìn nàng, sau đó cười lên, cũng không có nói cái gì nữa, hoặc là nói chẳng muốn nói thêm.
Nữ tử thần bí hít thật sâu, ổn định cảm xúc của mình, nhìn qua Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:
- Nếu ngươi có huyết thống đế tử, có lẽ có ý định khác mới đúng, trên thế gian này có con đường rộng lớn khác đang chờ, chờ ngươi đi chinh chiến.
Thời điểm này Lý Thất Dạ mới chậm rãi nhìn qua nàng, cao thấp dò xét nàng một phen. Không biết vì cái gì, thời điểm bị Lý Thất Dạ dò xét như thế, nữ tử cảm thấy không nắm chắc, không biết làm sao cho phải.
Loại cảm giác này nàng cũng nói không rõ ràng, tóm lại trong ánh mắt bình thản của Lý Thất Dạ, nàng có cảm giác mình bị lột không còn cái gì, toàn thân trần trụi, giống như con cừu non vậy, tất cả thủ đoạn che dấu của nàng đều không thể che được ánh mắt bình tĩnh của Lý Thất Dạ.
- Nhìn đủ chưa?
Bị Lý Thất Dạ dò xét tỉ mỉ một lần, nữ tử thần bí lúc này mới ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ.
- Túi da rất tốt.
Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói:
- Không hổ là xuất thân từ Cẩm Tú Cốc.
Nữ tử thần bí nghe câu này có xúc động muốn thổ huyết, nàng đâu chỉ xuất thân Cẩm Tú Cốc, nếu như nàng lộ chân thân, có thể đủ khinh thường Thiên Linh Giới, không biết Thiên Linh Giới có bao nhiêu nam tử muốn lấy nàng đấy.
Hiện tại vào trong miệng Lý Thất Dạ thì tốt rồi, "Túi da rất tốt", lời này vừa ra lập tức làm cho nàng không có tính tình, nếu như nói lời này là một câu ca ngợi thì những lời ca ngợi mà từ nhỏ tới lớn nàng nghe được đã biến thành... Cặn bã.
Lý Thất Dạ nói thế làm nữ tử thần bí có cảm xúc muốn giết người, thật vất vả nàng mới ổn định cảm xúc.
- Tiểu nữ nhân, ngươi biết không?
Lý Thất Dạ lười biếng nhìn nữ tử thần bí, nói ra:
- Nếu như ta muốn lưu lại Hoàng Kim Tự làm con rể, như vậy ngươi phá hư chuyện tốt của ta, vậy thì ngươi phải thế chấp làm tiểu thiếp cho ta, không, làm nha hoàn ấm giường cho ta còn không đủ.
Nữ tử thần bí vừa mới ổn định cảm xúc, nghe câu này muốn ói máu, tức giận làm nàng run rẩy, nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi một ngày không tự kỷ thì sẽ chết sao?
Nữ tử thần bí nghiến răng ken két, có thể tưởng tượng nếu như nàng không phải bảo trì phong phạm thục nữ, nàng nhất định sẽ cắt từng khối thịt trên người Lý Thất Dạ xuống.
- Tự kỷ?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Ta chỉ nói sự thật mà thôi, nhưng mà ta không có ý định làm con rể Hoàng Kim Tự. Nếu như ta thật muốn làm con rể Hoàng Kim Tự, ngươi cảm thấy chỉ bằng ngươi có thể mang ta đi sao?
Nữ tử thần bí thập phần khó chịu, lạnh lùng hừ một tiếng, nói ra:
- Nói như vậy, ngươi tin tưởng mười phần, tự nhận là có thể quét ngang thiên hạ.
- Quét ngang thiên hạ?
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:
- Chuyện này có gì khó, cũng như ngươi vậy, nếu như nói ta không muốn đi, ta đã sớm giúp Hoàng Kim Tự bắt ngươi lại, một tay của ta đủ trấn áp ngươi rồi.
- Ngươi --
Nghe Lý Thất Dạ xem thấp như thế, nữ tử thần bí thật sự muốn phun máu, nàng có thể nói là người hàm dưỡng rất tốt, nhưng mà hàm dưỡng có cao cũng bị Lý Thất Dạ kích thích liên tục như vậy, cho dù là bùn đất cũng có ba phần tính tình.
Cuối cùng nhất, nữ tử thần bí hít một hơi thật sâu, đè tính tình của mình xuống, lạnh lùng nói:
- Ta không chấp nhất với ngươi.
Lý Thất Dạ chỉ cười lên, không để ý đến nữ tử thần bí, vẫn hưởng thụ gió biển, hưởng thụ hương vị quen thuộc khó quên này.
Qua một hồi lâu, nữ tử thần bí nhìn Lý Thất Dạ, chậm rãi hỏi:
- Ngươi xuất thân từ môn phái nào? Là hậu duệ của Tiên Đế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.