Đế Bá

Chương 1826: Trác Kiếm Thi




Có thể được Lý Thất Dạ khen tuyệt diệu như thế, cũng thật không dễ dàng, dù sao hắn có được Thể Thư a.
Trên thực tế đối với tu sĩ mà nói, sáng chế thể còn khó sáng chế hơn đế thuật, đây cũng là nguyên nhân đại thành tiên thể có thể hoành kích Tiên Đế.
Thể thuật khó sáng chế, tiên thể thuật càng khó sáng chế hơn, cho nên thế gian không ít thế hệ tuyệt thế sáng tạo tiên thể thuật, nhưng mà sáng tạo tiên thể thuật bao nhiêu cũng có điểm thiếu hụt, thậm chí sáng tạo tiên thể thuật không hoàn toàn, cho nên nói tiên thể thuật chính thức viên mãn không nhiều.
- Đây là công kích của tiền nhân, hậu nhân chúng ta không thể sáng tạo, cho nên hậu nhân càng phải cố gắng.
Nghe Lý Thất Dạ khen tuyệt, Trác Kiếm Thi cũng không kiêu ngạo, nhã nhặn lịch sự nói.
Lý Thất Dạ nhìn Trác Kiếm Thi, cười lên, nói ra:
- Ngươi có thể nhìn ra khí lực của ta cường đại, chuyện này cũng nói rõ ngươi tinh mắt. Cầm thể thuật hấp dẫn, đối với người khác mà nói hoặc là có thể làm rất nhiều người tán đồng, nhưng mà đối với ta mà nói, đây không tính là cái gì.
Lý Thất Dạ nói đúng, đối với tu sĩ khí lực cường đại mà nói, có thể tu luyện tiên thể, đây đã là truy cầu duy nhất cả đời, đối mặt hấp dẫn như thế, bất cứ ai cũng khó cự tuyệt.
- Nhưng mà nha, Vô Cấu Tam Tông các ngươi thật có một thứ làm ta động tâm.
Thời điểm này Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Không biết là vật gì?
Trác Kiếm Thi nghe nói như thế, cũng hiếu kỳ, Lý Thất Dạ không có hứng thú với tiên thể thuật, thế gian còn có thứ gì trân quý hơn tiên thể thuật sao?
- Vô Cấu Tiên Đế sáng chế Tiên Thể Kích -- Truy Phong Kích!
Lý Thất Dạ nói.
- Truy Phong Kích --
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, trong lòng Trác Kiếm Thi chấn động, quản chi là nữ tử nhã nhặn khí độ thong dong, thì thào nói:
- Tiên Thể Kích!
Tiên Thể Kích, đây là thức thuật thần bí, trên thế gian cực ít người nhìn thấy.
Tiên Thể Kích, truyền thuyết chỉ có đại thành tiên thể trở thành Tiên Đế mới có thể sáng tạo, nếu như không phải đại thành tiên thể, cho dù là Tiên Đế cũng không thể sáng tạo, nếu như chỉ là đại thành tiên thể, mà không phải Tiên Đế cũng không thể sáng tạo.
Mặc dù là như thế, Tiên Thể Kích vẫn cực kỳ hiếm thấy, đời sau đã có người nói, muốn sáng tạo Tiên Thể Kích, không chỉ cần Tiên Đế đại thành tiên thể, hơn nữa nên tiên thể thuật cũng phải do bản thân sáng tạo ra, chỉ có bản thân người sáng tạo tiên thể thuật trở thành Tiên Đế đại thành tiên thể, lúc này mới có thể sáng tạo Tiên Thể Kích.
Về phần Tiên Thể Kích, có rất nhiều thuyết pháp, có nói Tiên Thể Kích còn cường đại hơn thiên mệnh bí thuật, cũng có người nói rằng, có được thiên mệnh, Tiên Thể Kích cũng không thể tranh phong với thiên mệnh bí thuật.
Nhưng đời sau cũng có suy đoán cho rằng, nếu như là đại thành tiên thể, tu luyện Tiên Thể Kích thì có nắm chắc chém giết Tiên Đế, cho dù là thiên mệnh bí thuật cũng không thể tranh phong.
Nhưng mà những chuyện này chỉ là suy đoán, bởi vì tiên thể thuật trên thế gian này quá hiếm thấy, Tiên Thể Kích càng hiếm thấy, tu luyện tiên thể, càng tu luyện Tiên Thể Kích, hơn nữa tiên thể đại thành còn hiếm hơn Tiên Đế gấp trăm lần!
Cho nên nói, khi quyết đấu không thể có người nhìn thấy, đời sau chỉ sợ không ai xem được.
Nghe lời như vậy, trong lòng Trác Kiếm Thi chấn động, dù sao Truy Phong Kích đã từng là thức thuật cường đại đáng sợ nhất của Vô Cấu Tam Tông, tu luyện Vô Cấu Thể, sử dụng Truy Phong Kích thì uy lực càng khó có thể tưởng tượng hơn.
- Nhưng mà, các ngươi đã mất đi Truy Phong Kích!
Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Đây là một chuyện làm cho người ta tiếc nuối, điều này cũng là nguyên nhân khiến Vô Cấu Tam Tông mất đi không ít lực chấn nhiếp.
Nghe nói như vậy, Trác Kiếm Thi trầm mặc một hồi, chuyện này đối với cả Vô Cấu Tam Tông mà nói, thật sự là tiếc nuối từ thế hệ này tới thế hệ khác, trên thực tế, Vô Cấu Tam Tông đã từng nhiều thế hệ truy tìm Truy Phong Kích, nhưng mà cuối cùng vẫn không tìm được..
Trác Kiếm Thi phục hồi tinh thần lại, hít một hơi thật sâu, nàng nhìn qua Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Vô Cấu Tam Tông có nhiều đệ tử luyện thể, thánh thể, tiên thể đều có...
- Ta hiểu ý của ngươi, Lý Thất Dạ cười lên, chen ngang lời Trác Kiếm Thi, nói ra:
- Huyết thống đế tử phối hợp với huyết thống tiên thể, đây tuyệt đối là kết hợp hoàn mỹ, nếu như hậu đại có thể truyền thừa huyết thống như thế, một khi trở thành Tiên Đế, nói không chừng có thể vượt qua Yến Thế Tiên Đế năm đó...
- Đối với bất cứ người nào muốn truyền thừa huyết thống của mình, đây là chuyện rất hấp dẫn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Nhưng mà, ta cũng chưa từng suy nghĩ truyền bá huyết mạch của mình ra cửu giới, cho dù ta muốn truyền bá huyết thống, vậy cũng phải là nữ nhân đáng cho ta phó thác!
- Không biết là nữ tử thế nào mới đáng giá Lý công tử phó thác.
Trác Kiếm Thi nhìn qua hắn, ánh mắt như nước chảy, thập phần thản nhiên nghênh tiếp ánh mắt của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nằm trong nước biển, nhìn qua Trác Kiếm Thi, cười rộ lên, nói ra:
- Nếu như nói, ngươi mây mưa hoan ái với ta một hồi, ta sẽ suy nghĩ lại.
Lý Thất Dạ nói lời này làm Trác Kiếm Thi biến sắc, lời này không chỉ trực tiếp, đây là đùa giỡn nàng trần trụi, thậm chí nói đây cũng không phải là đùa giỡn, đây là cầu hoan trực tiếp nhất.
Trác Kiếm Thi cuối cùng vẫn là tông chủ một tông, cầu hoan trực tiếp như vậy, điều này thật sự là quá mức khiêu khích, thậm chí nói là nhục nhã.
- Lý công tử nói giỡn.
Trác Kiếm Thi hít sâu một hơi, khôi phục thong bộ dáng thong dong nhã nhặn, nói ra:
- Ta là phụ nữ có chồng, công tử sở cầu chính là ép buộc.
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhìn qua Trác Kiếm Thi, nói ra:
- Nhìn đóa hoa trắng trước ngực của ngươi, ta cũng biết nó có ý vị thế nào. Ta thực sự không phải là muốn vạch trần vết sẹo trên người của ngươi, nhưng mà ta có thể nói cho ngươi biết, ta là người không ngại ngươi là quả phụ, huống chi, ngươi vẫn còn thân hoàn bích.
Lời này trực tiếp và nóng bỏng, cho dù Trác Kiếm Thi trải qua nhiều sóng gió cũng không cách nào thừa nhận nổi, nàng khó có thể thong dong, dù sao lời này quá đả kích người.
- Tính toán, chỉ đùa với ngươi thôi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nhắm hai mắt lại, bình thản nói:
- Nhưng mà nhớ kỹ một câu của ta, muốn đạt được, nhất định phải trả giá, nếu không có át chủ bài của mình, tốt nhất cẩn thận suy nghĩ một chút, các ngươi đáng giá cho ta chiếu cố sao?
Câu này đầy khí phách, đây chính là Vô Cấu Tam Tông nha, đổi lại là những người khác, sợ rằng tim đập thình thịch, hận không thể ở rể tại Vô Cấu Tam Tông.
Trong thời gian ngắn, Trác Kiếm Thi trầm mặc một hồi, lúc này nàng tiến thoái lưỡng nan. Đối với Vô Cấu Tam Tông mà nói, có thể khai ra điều kiện hấp dẫn, nhưng mà điều kiện của bọn họ, Lý Thất Dạ căn bản là chẳng thèm ngó tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.