Đế Bá

Chương 1850: Tổ kình (1)




Tổ kình Vô Cấu Tông, truyền thuyết là do thủy tổ Vô Cấu Tam Tông Vô Cấu Tiên Đế lưu lại một đầu cự kình, cự kình này có được huyết thống chân long, nó cho tới bây giờ chưa khai linh trí, vẫn là nguyên hình!
Tổ kình Vô Cấu Tam Tông từ một ý nghĩa nào đó, nó cũng là tổ địa của Vô Cấu Tam Tông, một tổ địa di động.
Bởi vì tại trong tổ kình có chứa rất nhiều nội tình của Vô Cấu Tam Tông, bất luận là bảo vật hay là công pháp bí tịch đều có nhất phân ra một phần đưa vào tổ kình.
Cũng chính là như thế, nếu quả thật có ngày Vô Cấu Tam Tông gặp được tuyệt thế cường địch, cả Vô Cấu Tam Tông bị tiêu diệt, nhưng mà chỉ cần tổ kình vẫn còn, như vậy Vô Cấu Tam Tông sẽ có thể quật khởi lần nữa, trừ phi tuyệt thế tuyệt địch tiêu diệt cả tổ kình, nếu không hỏa chủng của Vô Cấu Tam Tông sẽ truyền thừa nhiều thời đại.
Muốn diệt tồn tại như tổ kình cũng không phải chuyện dễ dàng, trừ phi là Tiên Đế toàn lực ra tay, nếu không cho dù là Thần Hoàng cũng không thể giết tổ kình.
Huống chi cho tới nay hành tung tổ kình của Vô Cấu Tam Tông là một bí mật, không chỉ nói người ngoài, cho dù là người Vô Cấu Tam Tông có thể chính thức biết rõ hành tung của tổ kình cũng chẳng có mấy người..
Tổ kình đi dạo trong biển cả bao la, lộ trình của nó không cách nào phán đoán được, hơn nữa, trải qua một đoạn thời gian đi dạo thật lâu, tổ kình sẽ chìm vào nơi sâu nhất đáy biển ngủ say, không ai có thể tìm kiếm nó được.
Thời điểm Lý Thất Dạ tiến vào hải vực này, lúc này có một lão giả đang chờ đợi. Lão giả này râu tóc bạc trắng, tuổi chừng thất tuần, không biết hắn sống bao nhiêu thời gian dài dằng dặc.
Cho dù lão giả này đã thất tuần, không biết sống bao nhiêu tuế nguyệt, nhưng mà vẫn huyết khí cực vượng, hắn là một Thần Hoàng khủng bố.
- Tôn giá nhất định là Lý công tử.
Gặp Lý Thất Dạ đi tới, lão giả này ôm quyền vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ mỉm cười gật gật đầu, nhìn qua lão giả này, nói ra:
- Nương theo tổ kình, thật sự giúp ngươi đạt được lợi ích không nhỏ, ngươi đã sống hai thế a.
Lý Thất Dạ nói lời này làm lão giả hoảng sợ, thân phận của hắn cho tới nay đều là bí mật, cho dù là người trong Vô Cấu Tông cũng ít người biết tới.
Hiện tại Lý Thất Dạ một câu nói hắn sống qua hai thời đại, điểm này làm nội tâm của hắn rùng mình.
Lão giả này hít sâu một hơi, liền ôm quyền, nói ra:
- Công tử pháp nhãn như đuốc, bội phục, bội phục, công tử, mời vào trong.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, bước vào nước biển, trong nháy mắt chìm vào đáy biển, lão giả và Lý Thất Dạ đi vào nơi sâu nhất của đáy biển, dừng lại trước một ngọn núi.
Răng rắc --
Thời điểm này từng âm thanh vỡ vụn vang lên, lúc đám người Lý Thất Dạ cách không xa, ngọn núi vỡ ra, cả ngọn núi vỡ ra từng khối, đất đá nhao nhao lăn xuống, hải ngư chung quanh bỏ chạy thục mạng.
Sau khi ngọn núi này hoàn toàn vỡ ra, đột nhiên sáng ngời, một nhúm hào quang chiếu sáng đáy biển, thế giới trước mặt vô cùng mỹ lệ, óng ánh mà thần bí, giống như một cánh cửa có thể đi thông thế giới khác.
Nhìn kỹ lại, ngươi sẽ phát hiện đây căn bản không phải cánh cửa, đây là con ngươi, một con mắt lớn không thể tưởng tượng nổi, một con mắt to như ngọn núi.
Sau khi con mắt này mở ra, một nhúm hào quang chiếu vào người Lý Thất Dạ, ánh mắt chiếu sáng toàn thân Lý Thất Dạ.
Oanh -- oanh -- oanh --
Sau đó cả đáy biển sáng ngời, cả biển cả như bị lật tung, sóng biển cuồn cuộn, bị nhấc lên sóng lớn phóng tới vòm trời, dường như có thứ gì đó tỉnh lại, có thể làm ngôi sao trên chín tầng trời rơi xuống..
Thời điểm này từng ngọn núi vỡ ra, các hòn đảo liên tiếp vỡ vụn, tiếp theo chúng chìm vào đáy biển.
- Tại sao có thể như vậy --
Lão giả bị dọa kêu to một tiếng, hắn nhìn vào cảnh trước mặt, không thể tưởng tượng nổi nói:
- Cái này, cái này, điều này sao có thể, tổ kình sao có thể thức tỉnh trước thời hạn chứ?
Oanh -- một tiếng vang thật lớn. Sóng lớn trăm vạn trượng trùng kích bầu trời, cảnh đồ sộ này quá to lớn. Một đầu cá voi hiện ra, cả phiến hải vực này sinh ra sóng gió ngập trời, cảnh tượng thập phần rung động nhân tâm.
Một con cá voi vô cùng lớn hiện ra, nó giống như một cái đại lục dưới biển, phóng mắt nhìn qua, thân hình cá voi này không thấy cuối cùng, chiều dài của nó chẳng khác gì sơn mạch phập phòng dưới biển.
Tổ kình, đây là tổ kình của Vô Cấu Tam Tông, Thiên Linh Giới rất ít người có thể nhìn thấy chân thân tổ kình. Truyền thuyết tổ kình có được huyết thống chân long, nhưng vẫn không mở ra linh trí hóa thành chân long.
Lúc này Lý Thất Dạ đứng trên đầu tổ kình, đầu của tổ kình rất to lớn, không thể tưởng tượng nổi, thời điểm nó hiện ra trên mặt biển chẳng khác gì lục địa.
Lý Thất Dạ vỗ vỗ đầu tổ kình, cảm khái nói:
- Bắc Minh có cá, kỳ danh là côn. Côn to lớn, vỗ cánh bay trăm vạn dặm --
- Ô --
Nghe được Lý Thất Dạ nói, tổ kình thét dài một tiếng, tiếng rống kinh thiên động địa, rung chuyển vòm trời, khiếp đảm tâm hồn.
Oanh - một tiếng, tổ kình phun ra cột nước lớn xuyên qua trời cao, bắn thẳng cực cao, nhìn qua tổ kình rất hưng phấn.
- Cái này, cái này. Đây mới thực là kỵ kình giả --
Lão giả cũng há hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, lão giả này không thể tin nổi nhìn qua Lý Thất Dạ, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới. Lý Thất Dạ lần đầu tiên gặp tổ kình của Vô Cấu Tam Tông lại có thể trở thành kỵ kình giả, điều này thật sự là quá không tư nghị.
- Chẳng lẽ đây là trời xanh chú định, đây là trời xanh ban chân mệnh thiên tử cho Vô Cấu Tam Tông sao?
Trong khoảng thời gian ngắn, lão giả thất thần, thì thào tự nói.
Cũng khó trách lão giả này rung động như thế, mặc dù nói hắn trường kỳ thường trú trên tổ kình nên được gọi là kỵ kình giả, trên thực tế hắn không phải kỵ kình giả chân chính, càng chính xác ra, bọn họ là truy kình giả.
Bởi vì kỵ kình giả chính thức có thể điều khiển tổ kình, mà hắn không có năng lực điều khiển tổ kình, tổ kình cường đại hơn hắn, hắn căn bản không thể điều khiển tổ kình, trừ phi là có thể được tổ kính tán thành trở thành chủ nhân, chỉ có người như vậy mới thật sự là kỵ kình giả.
Mà như mấy lão giả như hắn, chỉ có thể đi theo tổ kình, tổ kình du lịch ở đâu, bọn họ cũng ở đâu, bọn họ căn bản không có năng lực cải biến phương hướng của tổ kình.
Một hồi lâu, lão giả phục hồi tinh thần lại, kích động quỳ báy dưới đất, không thể che hết hưng phấn nói ra:
- Trời xanh có mắt, ban chân mệnh thiên tử cho chúng ta, công tử chính là kỵ kình giả của Vô Cấu Tam Tông, Vô Cấu Tam Tông sẽ có hi vọng thống nhất lần nữa.
- Trời xanh có mắt?
Nghe lão giả nói thế, Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu, vừa cười vừa nói:
- Lão tặc thiên vẫn không mở mắt chó ra đâu, càng đừng nói ban chân mệnh thiên tử cho Vô Cấu Tam Tông các ngươi.
- Bất kể nói như thế nào, công tử chính là kỵ kình giả của Vô Cấu Tam Tông chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.