Đế Bá

Chương 1856: Cười cười nói nói (1)




- Hắc, hắc, hắc, khẩu khí thật lớn, đây không phải là nơi của ngươi, còn chưa tới phiên tiểu tử Nhân tộc như ngươi phát lệnh.
Trưởng lão Xà Thụ tộc cười âm hiểm, hắn có ý châm ngòi thổi gió.
Trưởng lão Xà Thụ tộc vừa nói như vậy, phó giáo chủ Song Đồng Giáo cũng tức giận, lạnh lùng nói:
- Trưởng lão nói đúng, đây không phải là lãnh thổ Nhân tộc các ngươi, bằng vào một Nhân tộc như ngươi thì có tư cách gì làm càn ở nơi đây, có tư cách gì bảo chúng ta đứng ngoài vòng tròn, hẳn là có mục đích không muốn ai biết nha?
Hắn dù gì cũng là phó giáo chủ của một đại giáo, nếu như hắn không nói vài lời để bàn giao với giáo chủ, trực tiếp bị kinh sợ rút đi, như vậy hắn còn mặt mũi gì đặt chân trong giới tu hành, đây cũng là làm mất hết thể diện của Song Đồng Giáo.
- Lăn --
Lý Thất Dạ chẳng muốn nói nhiều với hắn, lạnh lùng nói:
- Hiện tại cút cho ta, nếu không, đại hung còn chưa tới, ta trước tiên sẽ giết ngươi đấy!
Lý Thất Dạ nói ra lời này làm không ít người đưa mắt nhìn nhau, thời điểm này mà tiểu tử Nhân tộc còn dám ở trước mặt mọi người nói tới cái gì đại hung, dám quở trách một phó giáo chủ đại giáo như thế, đây thật sự là khí phách mà.
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, phó giáo chủ Song Đồng Giáo làm gì còn mặt mũi nào nữa, ở trước mặt anh hùng thiên hạ bị một tiểu bối quở trách, hắn sao có thể nuốt trôi cục tức này được?
- Tiểu tử, Bổn giáo chủ hôm nay muốn lăng trì ngươi!
Phó giáo chủ Song Đồng Giáo lập tức rút trường đao, ánh mắt lạnh lùng.
Hắn vừa nói ra câu này, phó giáo chủ Song Đồng Giáo lập tức xuất đao, trường đao quán nhật, dùng tốc độ cực nhanh chém vào ngực Lý Thất Dạ, ,uốn một kích giết Lý Thất Dạ tại chỗ.
Mí mắt Lý Thất Dạ nhảy lên, hai mắt có hàn quang lóe lên, trường đao đâm vào lồng ngực của hắn, năm ngón tay của hắn mở ra, nghe "Ông" một tiếng giòn vang, lập tức hào quang vô cùng vô tận bắn ra ngoài, rất nhiều thái dương tinh hỏa tụ tập lại, năm ngón tay Lý Thất Dạ lập tức rũ xuống, thời điểm này chín mặt trời hiện ra bao phủ thiên địa..
Trong nháy mắt này, trường đao phó giáo chủ Song Đồng bị hòa tan thành nước thép, kêu "Ah" thảm thiết, phó giáo chủ Song Đồng Giáo bị đốt thành mây khói, ngay cả tro cốt cũng không còn lại.
Tuy phó giáo chủ Song Đồng Giáo thực lực không kém, nhưng mà cũng không phải Đại Hiện, ở trước mặt Lý Thất Dạ chẳng khác gì con sâu cái kiến.
Vạn Đạo Quyền Thái Dương Quyền, quyền này vừa ra, đốt cháy cửu thiên thập địa, huống chi chỉ là một phó giáo chủ.
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn phía lặng ngắt như tờ, ai cũng không nghĩ tới, chỉ một chiêu là có thể đốt phó giáo chủ Song Đồng Giáo tan thành mây khói, ngay cả tro cốt cũng không còn.
Có người hít khí lạnh, không ít người vào lúc này phải đánh giá lại tiểu tử Nhân tộc nhìn qua không có chút thu hút này.
- Quả nhiên là nam nhân dám ăn long cân/
Có nữ tu sĩ nhìn qua Lý Thất Dạ, cũng sinh ra kính nể, thì thào nói:
- Hung nhân như thế mới thật là nam nhân.
Lúc này rất nhiều người nhìn qua Lý Thất Dạ, thần thái biến hóa, bọn họ hiểu tiểu tử này không chỉ là sát tinh, hơn nữa còn là nấm móc tinh, hắn đi tới chỗ nào cũng trêu chọc địch nhân, Nghiễm Hải Ngư, Tị Trần Dương, Thái Dương Tông, hiện tại kết thù với Song Đồng Giáo.
Tiểu tử này quả thật là đi tới nơi nào thì giết nơi đó, cừu địch khắp thiên hạ, tiểu tử này sớm muộn gì cũng chết thảm.
- Tốt cho hung nhân Nhân tộc tâm ngoan thủ lạt.
Lúc này trưởng lão Xà Thụ tộc cười âm hiểm, nói ra:
- Hừ, chẳng lẽ ngươi muốn giết tất cả mọi người ở đây độc chiếm bảo tàng Khổng Tước Thụ sao? Âm mưu của ngươi tuyệt đối không thể thực hiện được, anh hùng thiên hạ sẽ không để cho ngươi làm như thế...
"Ba --" một tát thanh thúy vang lên, trưởng lão Xà Thụ tộc còn chưa có nói hết, Lý Thất Dạ một cái tát quất vào mặt của hắn, cái tát này làm đầu của hắn biến hình, răng tan nát không ít.
Trưởng lão Xà Thụ tộc vốn là muốn châm ngòi thổi gió, dụ dỗ tất cả mọi người cùng đi lên đối địch với Lý Thất Dạ, thật không ngờ hắn còn chưa nói hết, Lý Thất Dạ tát hắn không còn răng.
- Tiểu súc sanh --
Bị tát một cái vào mặt, trưởng lão Xà Thụ tộc tức giận, điên cuồng hét lên một tiếng. Há miệng phun ra rất nhiều khói độc, lập tức khói độc đáng sợ như vòi rồng bao trùm thân thể Lý Thất Dạ. Muốn ăn mòn Lý Thất Dạ thành nước mủ.
Khói độc của trưởng lão Xà Thụ tộc cực độc, một giọt rơi vào nước biển. Lập tức thoáng cái làm cá tôm trong biển nằm phơi bụng chết trắng dã.
Nhưng mà sương độc này Lý Thất Dạ căn bản không để trong lòng, năm ngón tay mở ra, thần thánh mà cao thượng, giống như một đóa tiên liên nở rộ tinh lọc tất cả mọi thứ.
Vạn Đạo Quyền Vô Cấu Quyền, quyền này vừa ra, tất cả mọi thứ đều bị tinh lọc.
Chỉ nghe âm thanh "Tư -- tư -- tư --" vang lên, dưới Vạn Đạo Quyền, tất cả khói độc chưa đủ thành đạo, chỉ trong nháy mắt Vạn Đạo Quyền của Lý Thất Dạ xuyên thấu qua sương độc đánh thẳng vào trưởng lão Xà Thụ tộc.
Trưởng lão Xà Thụ tộc biến sắc, vô cùng hoảng sợ, quay người bỏ chạy. Cho dù tốc độ trưởng lão Xà Thụ tộc mau hơn nữa, nhưng mà không nhanh hơn được Vạn Đạo Quyền Phi Tiên Quyền của Lý Thất Dạ, trưởng lão Xà Thụ tộc bị Lý Thất Dạ bắt lấy.
- Ah --
Một tiếng kêu vô cùng thảm thiết vang vang vọng biển cả, chỉ nghe âm thanh "Tê" xé rách vang lên, chỉ thấy thân thể bằng cây của trưởng lão Xà Thụ tộc bị xé nứt, thân rắn bám vào thân cây bị xé sống.
Đối với Xà Thụ tộc mà nói, ở trạng thái bổn tướng, thân rắn cùng thân cây chia lìa thì chắc chắn tử vong, cho nên trưởng lão Xà Thụ tộc run rẩy vài cái, lập tức đi đời nhà ma.
- Ngay cả Đại Hiền cũng không phải còn dám nhảy nhót trước mặt của ta, con kiến hôi mà thôi.
Lý Thất Dạ tiện tay ném xác trưởng lão Xà Thụ tộc vào trong biển, lạnh nhạt nói ra.
Lúc này tất cả mọi người ở đây thật sự hoảng sợ rồi, tiểu tử Nhân tộc trước mặt này quá hung tàn, không chỉ là lời đồn, sự thật hắn chính là hung tàn như vậy.
Cho dù là đại nhân vật thế hệ trước nhìn qua Lý Thất Dạ cũng phải biến sắc, không ngừng đánh giá lại.
Lúc này sắc mặt Lý Thất Dạ đảo qua đệ tử Song Đồng Giáo, lạnh lùng nói:
- Trở về nói cho Song Đồng Giáo của các ngươi biết, thế giới này xa bao nhiêu thì cút đi thật xa cho ta, nếu không, gặp một giết một! Lăn
Những đệ tử này nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, giống như được đại xá, không dám dừng lại một bước, nhanh chóng rời đi.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn qua mọi người, xoay người rời đi, bước vào Khổng Tước Địa.
Thấy Lý Thất Dạ bước vào Khổng Tước Địa, rất nhiều người cũng lưu ý, mọi người cảm thấy tò mò vì sự xuất hiện của Lý Thất Dạ ở chỗ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.