Đế Bá

Chương 1867: Tục thọ




Nhưng mà hiện tại xem ra, chính thức ngu ngốc không phải Lý Thất Dạ, mà là bọn họ, ngu xuẩn nhất chính là Nghiễm Hải Ngư, bọn chúng tự đại, bọn chúng cuồng vọng, cuối cùng nhất thành tựu Lý Thất Dạ.
- Sinh mệnh lực cường đại như thế, chỉ cần phân cho ta một ít, ta có thể sống lại cả đời.
Sinh mệnh lực dạt dào bao phủ cả thiên địa, có lão tổ thì thào nói.
Oanh -- oanh -- oanh --
Lúc này có tiếng lôi minh vang lên, tia chớp điên cuồng giáng lâm, thiên lôi nổ tung vòm trời, trong nháy mắt, bầu trời hình thành thiên kiếp đáng sợ.
Thiên kiếp đáng sợ không ngừng hội tụ trên bầu trời, cả Thiên Linh Giới trở nên u ám, dường như có tận thế tiến tới, mỗi một tia chớp xẹt qua là có thể xé rách thiên địa, thiên lôi đáng sợ có thể đánh tan biển cả.
Trong nháy mắt thiên kiếp đáng sợ như thế hình thành, nhìn qua thiên kiếp khủng bố kia, không chỉ nói là cường giả bình thường, cho dù là Thần Hoàng cũng có cảm giác sởn hết gai ốc, cho dù là Thần Hoàng cũng phải suy nghĩ xem mình có thể sống bao lâu dưới thiên kiếp như thế này.
- Đây là cái gì?
Nhìn thấy thiên kiếp hủy diệt ngưng tụ trên bầu trời, có vãn bối cảm thấy hai chân như nhũn ra, cũng hoảng sợ hỏi.
- Thiên phạt!
Có lão tổ chậm rãi nói ra:
- Tính mạng dịch kia dùng sinh mạng hàng tỉ sinh linh tạo thành, đây là vật nghịch thiên, hao tổn thiên hòa, trời xanh tuyệt đối sẽ không cho phép thứ như vậy tồn tại. Tánh mạng dịch vô tội, nhưng mà ai ăn vào chính là tội lớn!
- Khổng Tước Thụ có thể vượt qua thiên phạt hay không?
Có người thì thào nói.
- Không biết!
Có lão tổ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Nếu như bản thể của ngươi căn cơ càng cường đại, thiên phạt cũng càng cường đại. Bản thể Khổng Tước Thụ chính là Khổng Tước thụ tổ, đây là căn cơ vô địch, nếu nó ăn tính mạng dịch này, sẽ dẫn tới thiên kiếp hủy diệt chân chính! Nếu như nói là vãn bối, là kẻ yếu, trưởng bối hoặc là cường giả còn có thể giúp hắn vượt qua thiên phạt, mà thiên phạt của thụ tổ không ai có thể giúp được! Trừ phi có Tiên Đế xuất thủ tương trợ!
Lúc này trước thiên kính, có rất nhiều người cũng ngừng thở, tất cả mọi người muốn xem kết quả, tất cả mọi người muốn nhìn Khổng Tước Thụ có thể ăn một cái ao bảo dịch này hay không.
Nhìn qua thiên phạt hình thành trên bầu trời. Lý Thất Dạ đạp không mà lên, lấy ngọc chén ra, trong đó chính là Thương Sinh Lệ, lúc này Lý Thất Dạ giội tất cả Thương Sinh Lệ vào người không tước. Khổng tước hấp thu toàn bộ Thương Sinh Lệ.
Sau khi hấp thu toàn bộ Thương Sinh Lệ, hào quang trên người khổng tước biến thành nhàn nhạt, hào quang nhàn nhạt này rất óng ánh, mỗi một đám hào quang giống như phủ đầy nước mắt, dường như có vô cùng vô tận sinh linh đang kêu khóc.
- Bắt đầu đi --
Lý Thất Dạ quát một tiếng, đứng trên hư không nhìn thiên phạt trên cao.
Hô -- một tiếng, lúc này khổng tước há miệng nuốt toàn bộ một ao bảo dịch. Trong nháy mắt khổng tước biến mất. Khổng Tước Thụ lại xuất hiện trong mắt thế nhân, nó vẫn cắm rễ trên mặt đất.
Lúc này Khổng Tước Thụ bắt đầu bắn ra lục sắc quang mang, mỗi một đám hào quang màu xanh này tỏa ra sinh mệnh lực vô cùng vô tận, vào thời khắc này, Khổng Tước Thụ hình thành tính mạng phong bạo đáng sợ, lục sắc quang mang đan vào cùng một chỗ, sinh mệnh lực vô cùng vô tận bắt đầu bị tiêu hóa, dung hòa làm một thể với Khổng Tước Thụ.
Oanh -- oanh -- oanh --
Vào thời điểm này, thiên phạt rốt cuộc đã đánh xuống. Tia chớp to lớn bổ xuống, có thể đánh Bích Dương Hải thành hai khúc, thiên lôi đáng sợ như vậy đánh xuống, có thể đánh xuyên qua cả Bích Dương Hải.
Mà thiên kiếp giáng lâm, vô số sinh linh trong Bích Dương Hải thoáng cái bị trấn áp phủ phục trên mặt đất, vô số tánh mạng đang nom nóp lơ sợ trước thiên phạt..
Nhưng mà chuyện không thể tưởng tượng nổi c phát sinh, bất kẻ là tia chớp đánh xuống, chỉ còn cách Khổng Tước Thụ vài thước thì biến mất không thấy gì nữa.
Dường như tia chớp chỉ dài bao nhiêu đó, thiên lôi cũng chỉ có thể đánh tới nơi này thì dừng lại cách vài thước.
- Đây là cái gì?
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người không thể tin được, có người giật mình nói:
- Khổng Tước thụ tổ cũng quá cường đại a, thiên phạt cũng không thể tới gần nó.
Nhìn qua cảnh trước mặt này, rất nhiều người đều nhìn không rõ, không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Không phải thiên phạt không tới gần nó được.
Cuối cùng nhất có một lão tổ vô cùng cổ xưa nhìn ra mánh khóe, thì thào nói:
- Đây là thiên mệnh không thể trái! Cho dù là ý chí thương thiên cũng không thể rung chuyển quy tắc.
- Là quy tắc gì, còn có đồ vật gì, quy tắc gì mà ý chí thương thiên không thể làm trái?
Nghe được lão tổ nói như vậy, vãn bối hết sức tò mò.
Nhưng mà đối với lời này lão tổ cũng không trả lời được.
- Ý chí thương thiên!
Nhìn qua thiên phạt không ngừng đánh xuống, Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Lão tặc thiên, không nên quên, có nhiều thứ, thiên mệnh cũng không thể vi phạm. Thế gian có rất nhiều thứ có thể hủy diệt, có rất nhiều thứ có thể che đậy, nhưng mà không thể hủy diệt thiên địa chứng giám, che đậy thiên địa chứng giám.
- Đây là Thương Sinh Lệ, đây là vô tận sinh linh thương cảm với sinh mạng! Cho dù ý chí thương thiên cũng không thể cải biến, lão tặc thiên, có bản lĩnh ngươi tự mình đánh xuống đi, bằng ý chí, ngươi không cách nào cải biến quy tắc này!
Lý Thất Dạ nhìn qua thiên phạt không thể đánh xuống, cười lạnh nói ra.
Nhưng mà mặc kệ thiên phạt có điên cuồng oanh tạch như thế nào, nhưng mà vẫn không thể đánh nổi.
Đứng trước thiên kính, rất nhiều người nhìn qua cảnh tượng bất khả tư nghị này, cảnh này quá thần kỳ rồi, ai cũng không rõ rốt cuộc là đồ vật gì mà ý chí thương thiên không thể trái.
- Ngay cả ý chí thương thiên cũng không thể cải biến quy tắc, cuối cùng là cái gì?
Coi lão tổ vô cùng già nua nhìn qua cảnh trước mặt, cũng thất thần, thì thào nói ra.
- Rất tốt.
Lý Thất Dạ nhìn qua cảnh tượng trước mặt, cười lên, chậm rãi nói ra:
- Tới ta rồi!
Hắn vừa nói ra, hắn mở mệnh cung ra, "Oanh" một tiếng, tánh mạng chi trụ hiển hiện.
Mà vào lúc này Khổng Tước Thụ giãn ra một nhánh cây, chống đỡ trên lưng Lý Thất Dạ, hào quang năm màu của nó chiếu sáng thân thể Lý Thất Dạ, lúc này sau lưng Lý Thất Dạ có một cây trụ hiện ra, giống như khổng tước xòe ra, vô cùng xinh đẹp.
Phanh -- một thanh âm nổ vang, tính mạng chi trụ của Lý Thất Dạ dùng tư thái hung mãnh cắm vào trong thiên phạt.
Vào thời điểm này thiên phạt giáng xuống như nước, điên cuồng đánh vào Lý Thất Dạ, tia chớp hung mãnh muốn xé rách Lý Thất Dạ, thiên lôi đáng sợ không ngừng đánh vào Lý Thất Dạ.
Nhưng mà lúc này hào quang năm màu sau lưng Lý Thất Dạ lại ngăn cản tất cả tia chớp ý đồ tới gần Lý Thất Dạ, tia chớp đánh vào cây trụ, tuy là đánh vào nhưng mà Khổng Tước Thụ lại tỏa ra hào quang năm màu ngăn cản cây trụ đổ vỡ.
Kiếp nạn như thế giáng lâm, là kiếp nạn thuộc về Lý Thất Dạ, dùng sự cường đại của Khổng Tước Thụ mà nói, nó hoàn toàn có thể ngăn cản kiếp nạn của Lý Thất Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.