Đế Bá

Chương 2050: Đồ diệt địch nhân (2)




Có rất nhiều Hải Yêu cũng trầm mặc, sắc mặt cũng không dễ nhìn, dù sao gần đây Lý Thất Dạ thật sự đả kích sĩ khí Hải Yêu quá nhiều.
Trước đó không lâu, Lý Thất Dạ cùng Khổng Tước Thụ liên thủ huyết luyện Nghiễm Hải Ngư, hôm nay, Lý Thất Dạ lại mượn âm binh Động Đình hồ và Tam Xoa Kích tiêu diệt Ly quốc cùng Huyết Sa trang.
Lý Thất Dạ làm những chuyện này là đả kích sĩ khí của Hải Yêu, làm cho Hải Yêu thở không ra hơi.
- Hải Yêu chúng ta cũng có tuyệt thế thiên tài.
Rất nhiều Hải Yêu đều cảm thấy Lý Thất Dạ khí diễm rất cao, bị ép tới mức nín thở, liền không nhịn được nói ra.
- Đúng vậy, tuyệt thế thiên tài của chúng ta còn chưa ra tay đấy.
Có Hải Yêu lập tức nói:
- Chúng ta còn có Già Hải Thiên Tử cùng Thất hải Nữ Võ Thần, đồn đãi Già Hải Thiên Tử tiên thể đại thành, ngay cả Tiên Đế đều có thể hoành kích, nếu như Già Hải thiên tử trở thành hải thần, cầm Tam Xoa Kích trong tay, vậy càng thêm vô địch.
- Cũng không cần trướng uy phong của kẻ địch, diệt sĩ khí của mình.
Có Hải Yêu thế hệ trước cũng động viên người của mình, nói ra:
- Thất Hải Nữ Võ Thần cũng vô địch, Thất hải Nữ Võ Thần là thiên tài vô song tinh thông bảy đại thức, đương thời có ai địch nổi nàng chứ? Chỉ cần nàng sử dụng bảy đại thức, cho dù là Thần Hoàng cũng nhượng bộ lui binh.
- Đúng thế!
Có Hải Yêu vội vàng phụ họa nói:
- Thất Võ Các bảy đại thức, đây là thức thuật vô địch, cho dù là Tiên Đế thiên mệnh bí thuật cũng không thể so, nhớ năm đó, hải thần Thất Võ Các từng dùng bảy đại thức chiến Tiên Đế, hỏi thế gian, có ai hoàn toàn tiếp được bảy đại thức.
- Bảy đại thức vừa ra, thiên hạ vô địch.
Bất kể là Hải Yêu là chột dạ, hay là động viên chính mình, đều khen ngợi:
- Thế gian chưa từng có người nào ngăn cản bảy đại thức nguyên vẹn, chỉ sợ Tiên Đế đều không được. Hừ, một vãn bối, càng không có khả năng tiếp được bảy đại thức.
Thất Võ Các bảy đại thức vẫn là truyền kỳ, đã từng có truyền thuyết, bảy đại thức vừa ra, thiên hạ vô địch.
Trong Thiên Linh Giới, vẫn có người cho rằng, nếu như ai có thể luyện qua bảy đại thức, cho dù không cần trở thành hải thần, cũng có thể hoành kích Tiên Đế, đây là thức thuật vô địch thế gian!
- Hỏi thế gian, như thế nào là vô địch, chỉ có bảy đại thức.
Có Hải Yêu nói xong lời cuối cùng, hắn cũng không biết là chính mình nói khoác, hay thật là như thế.
Trên thực tế, những Hải Yêu này đang liều mạng khoa trương bảy đại thức, bọn họ cũng không biết cái gì là bảy đại thức, thậm chí ngay cả bảy đại thức thế nào cũng không biết.
Bởi vì Thất Võ Các bảy đại thức vẫn rất ít xuất thế, đã từng có người nói qua, người nhìn thấy bảy đại đã không còn sống trên đời, bởi vì không ai có thể tiếp được nguyên vẹn bảy đại thức!
- Hừ, tiên thể thì như thế nào, bảy đại thức thì như thế nào, chúng ta có Lý Thất Dạ.
Có Nhân tộc thấy Hải Yêu tại nói khoác bảy đại thức, trong nội tâm khó chịu, không khỏi lạnh lùng nói.
- Hừ, Lý Thất Dạ cũng không thể vô địch đến cuối cùng, Thiên Linh Giới này tàng long ngọa hổ, không nói Hải Yêu chúng ta, tại Bích Dương Hải, lại có bao nhiêu thủ tổ hậu đại, lại có bao nhiêu vô địch huyết thống đây, tại Thâm Hác Hải, Mị Linh chính là sủng nhi của ông trời, bọn họ nhất định là vô địch.
- Đúng vậy nha, Nhân tộc các ngươi không nên quên Mị Linh, tại Thâm Hác Hải, bao nhiêu Mị Linh cường đại không màng danh lợi, không nói Trầm Hải Thần Vương, đồn đãi nói Cổ Linh Đảo Thuần Dương Tử đã là kim cương bất diệt thể đại thành, tuy người ta danh khí không lớn, nhưng chỉ là người ta ít xuất hiện mà thôi, cũng không phải tất cả nhân vật vô địch đều cao ngạo, chính thức vô địch, đó là ít xuất hiện.
Có Hải Yêu phản bác nói.
Hôm nay đối với Hải Yêu mà nói, thật là một ngày không sống khá giả, khí diễm Hải Yêu bọn họ hoàn toàn bị Lý Thất Dạ đè xuống, cho nên cho dù không có biện pháp là địch với Lý Thất Dạ, cũng phải nói khoác về Hải Yêu của mình.
Thấy Hải Yêu một bộ "Cao thủ tại dân gian", tu sĩ Nhân tộc sáng suốt không có lại mở miệng, bởi vì như thế là đắc tội Thụ tộc, Mị Linh, vậy càng không có chỗ dừng chân.
- Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi.
Đương nhiên như Giản Long Vệ là người biết rõ ội tình thì không quan tâm tới những lời nói khoác kia, hắn nói:
- Ở kiếp này, Hải Yêu cũng tốt, Mị Linh cũng được, nếu như những người kia vẫn tự cho rằng chủng tộc của mình vô địch, chờ bị huyết tẩy đi, nói không chừng, huyết tẩy năm đó lại tái diễn...
Trong Động Đình hồ, vẫn trong nghị sự đại điện, Lý Thất Dạ lại ngồi trên ghế chủ vị, hắn ngồi ở chỗ kia, quản chi là thần thái tự nhiên, quản chi là bình tĩnh tự tại, đều cho người ta cảm giác không giận tự uy.
Hắn ngồi ở chỗ kia, chính là cao cao tại thượng, áp đảo chư đế chúng thần, phát lệnh thi hào, không ai dám không theo.
Trong nghị sự đại điện, tất cả trưởng lão, hộ pháp, đường chủ của Động Đình đều dự họp, lúc này bọn họ đều lẳng lặng ngồi vào vị trí của mình, cung kính nhìn qua Lý Thất Dạ trước mặt.
Trên tường vẫn treo vài bức họa, tại trung ương treo chiến kỳ. Trước kia, chớ nói trưởng lão hộ pháp của Động Đình hồ, cho dù là đệ tử nhìn thấy bích họa chỉ sợ cũng không quan tâm.
Nhưng mà hôm nay mặc kệ người Động Đình hồ phương nào, nhìn qua bích họa và chiến kỳ trên tường, kính sợ tự nhiên sinh ra, bất luận kẻ nào đi vào nghị sự đại điện, đều sửa sang lại xiêm y, thu liễm tư thái, không dám có chút bất kính.
Bởi vì nơi này là địa phương đại biểu vinh quang của tổ tiên, bởi vì, nơi này là đại biểu cho quyền uy cao nhất Động Đình hồ.
Bốn Đại Hiền tổ bị trảm, chư vị lão tổ bị cấm, cảnh này khiến Động Đình hồ từ tới bây giờ vẫn chấn động, cơ cấu quyền lực của Động Đình hồ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lý Thất Dạ ngồi trên ghế, không giận mà uy, hắn lạnh lùng nhìn qua tất cả người ở đây, lúc này bất kể là nguyên lão Động Đình hồ hay là trưởng lão, trong mắt Lý Thất Dạ đều cảm thấy sống lưng lạnh toát, vô cùng khiếp sợ.
- Qua ngày hôm nay, các ngươi cũng hiểu vinh quang của Động Đình hồ là thế nào, các ngươi cũng có thể hiểu trách nhiệm của các ngươi...
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
- Qua hôm nay, ta gia trả vinh quang tổ tiên của các ngươi trở lại. Đem quyền hành Động Đình hồ trả cho các ngươi, đem vận mệnh Động Đình hồ cũng giao ra.
- ... Về sau, Động Đình hồ là uy hiếp thiên hạ, chiếu rọi cửu châu, hay là tiếp tục luân lạc như một đám chó hoang tranh đoạt một chút xương cốt quyền thế, kết cục thế nào, vận mệnh ra sao sẽ do các ngươi quyết định.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua mọi người chung quanh nói ra:
- Vận mệnh Động Đình hồ, tương lai Động Đình hồ đang nằm trong tay của các ngươi, nằm trong tay người trẻ tuổi, mà không phải trong tay những lão già khọm hai mắt bị quyền thế che mờ!
Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua các đệ tử ưu tú như Hồng Ngọc Kiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.