Đế Bá

Chương 2092: Bẫy rập (2)




Cuối cùng "Ông" một tiếng, trên mỗi cột đá tỏa ra khí tức cường đại, hào quang chói mắt bắn thẳng ra ngoài, tia sáng này chiếu rọi mặt nước, hư không giống như đông cứng lại.
- Khí tức hải thần, đây là thủ đoạn của hải thần!
Nhìn thấy nhữn cây cột đá này tỏa ra hào quang, có tu sĩ xem náo nhiệt giật mình nói ra.
Lúc này những cây cột đá đông cứng không gian vị trí Lý Thất Dạ đang đứng, lập tức phong tỏa không gian chung quanh Lý Thất Dạ, giờ này khắc này, trên mỗi cây cột đá tỏa ra khí tức trấn áp Lý Thất Dạ, giống như muốn đoạn tuyệt tất cả đường lui của Lý Thất Dạ, hơn nữa là muốn trấn áp Lý Thất Dạ.
- Đây là hải thần tự tay luyện ra vật phẩm trấn áp a.
Có một Hải Yêu tới từ đại giáo nhìn thấy những cột đá này thì nhìn ra mánh khóe, lập tức nói ra.
- Đây là vật do hải thần nào luyện ra?
Có tu sĩ không khỏi hỏi.
Vị Đại Hiền này há miệng muốn nói, nhưng mà cuối cùng hắn ngậm miệng lại, không muốn nói chuyện nhiều, hắn không muốn bạo lộ lai lịch người kia ra, dù sao, hắn và Lý Thất Dạ không thân chẳng quen, hắn không cần phải bởi vì lanh mồm lanh miệng nhất thời mà trêu chọc một hải thần truyền thừa.
"Ông" một tiếng, thời điểm này huyết khí của Lý Thất Dạ hiển hiện ra ngoài, hào quang trên cột đá thể hiện lạc ấn hải thần, muốn trấn áp huyết khí của Thất Dạ xuống, dưới lạc ấn hải thần này, huyết khí của Lý Thất Dạ lập tức bị áp chế.
- Trong không gian bị phong bế như vậy, cũng không biết Lý Thất Dạ có thể đối kháng được hải thần trấn áp hay không.
Nhìn thấy lạc ấn hải thần muốn trấn áp huyết khí của Lý Thất Dạ, có cường giả lại nói ra.
Lý Thất Dạ một chút cũng không để ý, dứt khoát thu hồi huyết khí, vừa cười vừa nói:
- Cũng tốt, cho dù không sử dụng huyết khí, không thi triển công pháp, ta cũng có thể diệt các ngươi. Có thủ đoạn thì sử dụng đi, không nên lãng phí thời gian của ta.
Thấy Lý Thất Dạ thu liễm huyết khí, thời điểm này hắn thu liễm huyết khí, nhìn qua hắn hiện tại chẳng khác gì một phàm nhân, chuyện này làm cho rất nhiều người đều há hốc mồm.
Đối mặt với hải thần trấn áp, lại vẫn thu liễm huyết khí, không dùng công pháp đối địch, đây là tự tin cỡ nào, bá đạo ra sao?
Vào thời điểmn ày, trong nước biển có chồi nhỏ dài hẹp duỗi ra, giống như cái chồi nhỏ này đang sinh ra cái cành mới.
Trong nháy mắt cái chồi nhỏ này sinh ra trong biển, trong khoảng thời gian ngắn, tỏng khu vực bị phong bế vài trăm dặm này sinh ra vô số chồi, vào thời điểm này, vùng biển vài trăm dặm trước mặt không còn nhìn thấy nước biển, phóng mắt nhìn qua đều là chồi, xem ra giống như một thảo nguyên trên biển.
- Đây là cái gì?
Nhìn thấy khu vực vài trăm dặm này xuất hiện vô số chồi nhỏ, thoáng cái biến thành bãi cỏ, rất nhiều người đều há hốc mồm.
Rất nhiều người nhìn thấy những chồi như vậy, trong khoảng thời gian ngắn làm sao không rõ ràng đây là thứ gì, ngay vào lúc những cái chồi không có ý nghĩa này mọc ra, trong nháy mắt vô số chồi này sinh ra nhiều đám mây không lồ, vô số cành cây du động giống như linh xà, trong khoảng thời gian ngắn, vô số cành cây giao thoa, dệt cái hải vực này thành một cái tổ, cái tổ cực lớn này bao vây Lý Thất Dạ vào trong.
Mà Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, hắn vẫn không nhúc nhích, chỉ mang theo nụ cười nhìn qua cảnh này.
Nhìn thấy cành cây dài hẹp sinh trưởng rậm rạp trên đám mây, giống như bao phủ bầu trời, phong tỏa thiên địa, dệt thành cái tổ, chuyện này làm cho rất nhiều người đều ngây ngốc.
- Là Sí Tương Thụ Tộc!
Nhìn thấy đám mây khổng lồ đan thành cái tổ, rốt cục có tu sĩ Thụ tộc tunhận ra lai lịch của cái tổ khổng lồ này.
Trong nháy mắt đám mây khổng lồ tạo thành cái tổ cây to lớn, cả bầu trời như bị phong tỏa, lúc này, trên biển có một thụ nhân hiện ra.
Những thụ nhân này chỉ có đầu sọ, thân thể toàn bộ là rễ và xúc tu, rễ cây trên người rất tráng kiện, giống như đầu rồng có sừng đang mọc ra trên biển, tốc độ sinh trưởng của chúng rất dọa người, thoáng cái đã phong tỏa cả vùng biển này, thoáng cái cả thiên địa chỉ còn lại đám mây khổng lò.
Hơn nữa đám mây khổng lồ này đang co rút nhanh chóng, cái tổ cực lớn giống như dùng lực lượng mạnh mẽ bóp chặt lại, muốn ghìm chết Lý Thất Dạ trong tổ cây.
Đám mây khổng lồ và những cái rễ này, thậm chí có một Hải Yêu đang đung đưa, những Hải Yêu này nhìn qua giống như nước biển, thân thể trong suốt, có thể nhìn thấy ngũ tạng lục phủ, khi thân thể của bọn chúng đung đưa, dĩ nhiên càng có chất lỏng không ngừng chảy ra, những chất lỏng này toàn bộ chảy vào rễ cây.
Mà những rễ cây này đang điên cuồng hấp thu chất lỏng, dường như những chất lỏng này là đại bổ vật, làm cho những rễ cây đang sinh trưởng trên đám mây phát triển cực nhanh, thoáng cái chật ních cả không gian.
Biến hóa này tới quá nhanh, thời điểm đám mây khổng lồ và rễ cây chật ních cả không gian, nó chỉ giống như công pháp mà thôi.
Trong thời gian ngắn như thế, trong không gian bị phong ấn này, muốn trốn ra cũng rất khó, huống chi Lý Thất Dạ vẫn đứng đó không nhúc nhích, hắn càng bị nhốt trong tổ cây.
- Băng Linh Hải Yêu, cái này, cái này là chuyện không có khả năng.
Nhìn thấy những hải yêu đang đung đưa trên rễ cây, một Thánh Chủ tới từ Long Yêu tộc giật mình nói ra.
- Vì cái gì không có khả năng?
Có tu sĩ không quen thuộc Long Yêu Hải hỏi một câu.
- Băng Linh Hải Yêu cùng Sí Tương Thụ Tộc là thù địch sinh tử, bọn chúng là kẻ thù truyền kiếp, cho tới nay vẫn liều mạng ngươi chết ta sống.
Vị Thánh Chủ này giật mình nói:
- Nhưng mà, hai tộc này lại có thể hỗ trợ lẫn nhau. Linh thủy của Băng Linh Hải Yêu đối với Sí Tương Thụ Tộc mà nói chính là đại bổ, linh thủy của bọn họ có thể làm cho Sí Tương Thụ Tộc thành thục nhanh hơn, đây có ý nghĩa sức bật của Sí Tương Thụ Tộc sẽ gấp mấy chục lần, thậm chí là gấp trăm lần...
- ... Mà đối với Băng Linh Hải Yêu mà nói, rễ của Sí Tương Thụ Tộc cũng là vật đại bổ.
Tên Thánh Chủ kia giật mình nói:
- Cho tới nay, Sí Tương Thụ Tộc muốn bắt sống Băng Linh Hải Yêu, dùng ép khô linh thủy của bọn họ, mà Băng Linh Hải Yêu cũng sẽ hấp thu rễ cây của Sí Tương Thụ Tộc, dùng luyện thành bảo dược của chính mình. Hai chủng tộc nhiều thế hệ tàn sát sinh tử, càng đừng nói là chuyện liên thủ hợp tác với nhau như thế này...
"Bồng" một tiếng vang lên, thời điểm này tổ cây bắt đầu sinh ra hỏa hoạn, cả tổ cây này nhanh chóng bị lửa bao phủ.
Trên thực tế, dùng "Thiêu đốt" để nói còn chưa đủ hình dung được cảnh trước mặt này.
Giống như đang nổ tung, không gian trong tổ chim này nhanh chóng bị hỏa diễm bao phủ, giống như một cái mặt trời sinh ra, thoáng cái nở rộ, thoáng cái nổ tung, phun ra khói lửa đáng sợ, khói lửa vô cùng hung mãnh nhanh chóng bao phủ toàn bộ không gian.
Đáng sợ hơn là, cả không gian bị phong ấn, trong không gian bị phong ấn này, thoáng cái khói lửa và nổ tung mãnh liệt không ngừng sinh ra, uy lực cường tới mức khó mà hình dung, nó lại có thể lập tức đốt cháy tất cả, nhiệt độ cao đáng sợ này có thể đối sạch moi thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.