Đế Bá

Chương 2094: Quái vật biển (1)




Rất nhiều người nhìn thấy cảnh này, không người nào không trợn mắt há hốc mồm, bọn họ thật sự không tin nổi vào ánh mắt của bản thân.
- Lò lớn tính mạng này là tinh kim chế tạo thành hay sao? Cho dù nổ tung như thế cũng không có việc gì, cho dù là Thần Hoàng cường đại nhất, lò lớn tánh mạng cũng không có khả năng thừa nhận vụ nổ mạnh mẽ như thế.
Có một Đại Hiền tới từ Hải Yêu không thể tin được ánh mắt của mình, thần sắc biến hóa khó nhìn.
Tiếng nổ "Rầm rầm rầm" không ngừng vang lên bên tai, chỉ thấy liệt tương không ngừng bắn ra bên ngoài, tất cả liệt tương trào ra vô cùng vô tận, điên cuồng trùng kích lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ, dường như, Sí Tương Thụ Tộc không nổ nát thân thể Lý Thất Dạ thì thề không bỏ qua.
Nhìn thấy liệt tương vô tận đang bao phủ lấy Lý Thất Dạ, làm cho một ít Thụ tộc Hải Yêu nhìn thấy cũng phải hâm mộ, có Hải Yêu thậm chí nói ra:
- May mắn Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu là kẻ thù sinh tử truyền kiếp, nếu không hai tộc này liên thủ với nhau, tuyệt đối sẽ trở thành môn phái truyền thừa đáng sợ nhất trong Long Yêu Hải, liệt tương phun ra vô cùng vô tận như thế, chỉ sợ có thể lập tức phá hủy một đại giáo cương quốc.
- Không đúng!
Thời điểm có một ít Thụ tộc Hải Yêu hâm mộ, Đại Hiền thế hệ trước kinh nghiệm phong phú nhìn qua cảnh trước mặt hồi lâu, lắc đầu nói ra:
- Cái này không đúng, bọn họ là thân bất do kỷ, đã không thể khống chế nổi liệt tương của bản thân mình.
Tên Đại Hiền này nói đúng, lúc này tất cả cường giả Sí Tương Thụ Tộc và Băng Linh Hải Yêu vừa vội vừa sợ, bởi vì vi liệt tương của bọn họ không ngừng phun ra ngoài, bọn họ đã không thể khống chế nổi liệt tương, liệt tương của bọn họ bị lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ thôn phệ, điên cuồng phun trào ra ngoài, hoàn toàn không dừng lại, giống như muốn ép khô bọn họ.
Phải biết rằng đối với Sí Tương Thụ Tộc mà nói, tuy liệt tương của bọn họ vô cùng đáng sợ, uy lực thập phần cường đại, nhưng mà phún liệt tương ra ngoài với bọn họ mà nói cũng phải trả cái giá nặng nề.
Đối với Sí Tương Thụ Tộc mà nói, liệt tương giống như huyết khí của tu sĩ, thậm chí là thọ huyết, hiện tại bọn họ phun liệt tương ra ngoài giống như không cần tiền, chuyện này có ý nghãi tất cả thọ huyết bản thân đang bị Lý Thất Dạ thôn phệ.
- Tách ra!
Lúc này có cường giả Sí Tương Thụ Tộc hét lên như điên, hắn nói với Băng Linh Hải Yêu.
Bởi vì Băng Linh Hải Yêu hợp thể với bọn họ, chuyện này làm cho liệt tương của bọn họ càng cường đại hơn, đương nhiên bị Lý Thất Dạ thôn phệ cũng càng không hợp thói thường.
- Chia lìa không được!
Băng Linh Hải Yêu cũng vừa sợ vừa giận, linh thủy của bọn họ đang chèo chống Sí Tương Thụ Tộc phun trào liệt tương, nhưng mà hiện tại liệt tương bị Lý Thất Dạ điên cuồng thôn phệ, Lý Thất Dạ không chỉ thôn phệ thọ huyết của Sí Tương Thụ Tộc, đây cũng là thôn phệ thọ huyết của bọn họ, vào lúc này bọn họ là một thể với Sí Tương Thụ Tộc.
Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu dốc sức liều mạng chia lìa thân thể, nhưng mà lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ không ngừng sinh ra lực lượng thôn phệ đáng sợ, dường như khóa chặt Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu lại, bọn họ vừa mới muốn chia lìa, lại lập tức hợp thể, căn bản không cách nào chia lìa thành công.
Trong khoảng thời gian ngắn, bọt nước tung bay, mặc kệ Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu giãy dụa trong nước biển thế nào cũng không thoát ra khỏi thôn phệ của Lý Thất Dạ.
- Trời ơi, đây không phải Sí Tương Thụ Tộc đang công kích Lý Thất Dạ, là Lý Thất Dạ muốn hút sạch thọ huyết của bọn họ.
Rốt cục rất nhiều người đã nhìn rõ ràng tình cảnh trước mắt này, lập tức cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, rùng mình một cái.
- Không!
Cuối cùng, tất cả cường giả Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu đều kêu lên một tiếng thảm thiết, vào lúc Lý Thất Dạ điên cuồng thôn phệ thọ huyết của bọn họ sạch sẽ.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên mặt biển chìm nổi lấy vô số cỗ thi thể Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu.
Nhìn qua trên biển có vô số thi thể chìm nổi, không ít người rùng mình, có mấy trăm Băng Linh Hải Yêu và cường giả Sí Tương Thụ tộc sống sờ sờ bị hút thành thây khô, tất cả khí huyết của bọn họ đã bị Lý Thất Dạ thôn phệ, là hoàn toàn bị ép khô.
- Chuyện này quá kinh khủng, đây quả thực là tà thuật.
Có tu sĩ nhìn qua thi thể khô quắt nằm trên biển thì nói ra.
Cũng có chưởng môn nhìn qua mấy trăm thi thể đang nằm trên biển, không khỏi nói ra:
- Sí Tương Thụ tộc, Băng Linh Hải Yêu sắp xong đời rồi, tất cả tinh nhuệ của bọn họ, kể cả nguyên lão đều chết ở nơi này, từ đó về sau, bọn họ sẽ không gượng dậy nổi. Đây là kết cục của lòng tham, treo giải thưởng không thể đạt được, lại góp cả mạng của mình vào.
Nghe được câu nói như vậy, không ít người lập tức trầm mặc một chút, Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu chính là kẻ thù truyền kiếp, cho tới nay đều bất hòa với nhau, lúc này lại liên thủ vô cùng hiếm thấy, lại bị người ta đồ sát, kết cục như thế là bi kịch bực nào?
- Thật sự bổ nha!
Lý Thất Dạ thu hồi lò lớn tính mạng, hắn lãnh đạm cười cười, ánh mắt quét qua, sau đó nhìn qua bầu trời, lãnh đạm nói:
- Còn có thủ đoạn gì nữa, cứ tiếp tục mang ra đi!
- Chỉ lệnh!
Thời điểm tiếng nói của Lý Thất Dạ vang lên, trên bầu trời có tiếng vang như sấm sinh ra, ở trên bầu trời dường như có thứ gì đó bị nổ tung.
Vào lúc này, bầu trời hiển hiện thần chỉ, đánh xuống thần ý, chỉ thấy thần thánh đạo văn đánh xuống, giống như nó hiệu lệnh cửu thiên thập địa, thống soái vạn vực.
- Hải thần chỉ lệnh.
Nhìn thấy thần chỉ trên bầu trời xuất hiện quá đột ngột, có người kinh hô một tiếng.
Hải thần chỉ lệnh, đây là chỉ lệnh mà hải thần viết khi còn sống, chỉ lệnh vừa ra, nó có thể hiển hiện thần uy, có thần chỉ có tính nhắm vào, có thần chỉ là không có tính nhắm vào.
Thần chỉ có tính nhắm vào là thần chỉ đa từng được hải thần ước định với một tộc hoặc một người nào đó, tính toán sau khi hải thần mất đi, hậu nhân cầm chỉ lệnh là có thể hiệu lệnh.
Thần chỉ không có tính nhắm vào, thần chỉ này có ý chí trấn áp địch nhân. Loại thần chỉ này thập phần cường đại, nó đại biểu cho ý chí của hải thần, tu sĩ hoặc cường giả bình thường không cách nào ngăn cản được.
Chỉ lệnh hải thần đánh xuống từ bầu trời, nó cũng không phải trấn áp Lý Thất Dạ. Chỉ thấy đạo văn hải thần rơi vào nước biển, trong nháy mắt biến mất.
Hải thần chỉ lệnh biến mất trong nước biển, nước biển bình tĩnh, rất nhiều người còn chưa rõ chỉ lệnh này có hiệu quả gì.
"Oanh", tiếng nổ vang lên, vào thời điểm rất nhiều người đang suy đoán thần chỉ này có ý nghĩa như thế nào. Đột nhiên có sóng lớn ngập trời sinh ra, sóng lớn đáng sợ phóng lên trời, lập tức lật tung thiên địa.
Trong khoảng thời gian ngắn tiếng nổ "Oanh, oanh, oanh" vang lên liên tục, cả vùng biển lay động, xem như vùng biển chung quanh Lý Thất Dạ bị phong ấn, cũng lập tức lay động không ngớt, giống như phong ấn tùy thời sụp đổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.