Đế Bá

Chương 2140: Kim Cương Bất Diệt Thể (2)




- Bắt đầu chưa?
Sau khi Thuần Dương Tử thi triển Kim Cương Bất Diệt Thể, nhìn Lý Thất Dạ nói ra.
Lý Thất Dạ nhìn qua thân thể Thuần Dương Tử giống như dùng hoàng kim chế tạo mà thành cười gật gật đầu, nói ra:
- Có thể bắt đầu, ngươi hấp dẫn chúng là được, cứ bị chúng đánh một trận.
Thuần Dương Tử thở dài một hơi, gỡ thủ hộ phù trên người của mình xuống.
Thời điểm Thuần Dương Tử gỡ thủ hộ phù xuống, đám khô lâu trên thuyền rốt cuộc có phản ứng, tất cả khô lâu trên cốt thuyền ánh sáng đỏ rực, thoáng cái có linh hồn chi hỏa thiêu đốt.
Nghe được từng âm thanh "Răng rắc, răng rắc" xương cốt ma sát vang lên, vô số cỗ khô lâu đứng lên, trong khoảng thời gian ngắn, vô số cỗ khô lâu nhìn qua phía Thuần Dương Tử.
Khô lâu trong thuyền, trừ khô lâu hình người ra, còn có xương khô long xà, có xương cự thú, cũng có xương phượng điểu... Thời điểm vô số khô lâu này đứng lên, trong hốc mắt ánh sáng màu đỏ sáng ngời, mang cho người ta cảm giác sởn hết gai ốc, làm cho người ta sinh ra ảo giác, giống như bản thân mình lâm vào khu vực tử vong..
Hùng Thiên Tí bị dọa giật mình, lẫn ra xa xa, may mắn có Thuần Dương Tử, Liễu Như Yên bọn họ là cường giả tuyệt thế vô song đồng hành, nếu không, cho hắn chín cái mạng cũng không dám đi vào Cốt Hải.
"Chi chi chi" vang lên, có khô lâu hình người đứng lên, kéo trường đao, chậm rãi đi về phía Thuần Dương Tử.
"Loong coong" một tiếng, ngay vào lúc nó tới gần Thuần Dương Tử, bộ xương khô ra tay, một đao chém xuóng, đao mang lúc này sáng chói giống như nhật nguyệt tinh thần, vết đao xẹt qua bầu trời, thật lâu khó tiêu tán.
Đây là chuyện khủng bố bực nào, thanh trường đao này đã có dấu hiệu gỉ sét, thần tính đã ảm đạm, cho dù nó đã từng là chiến đao vô địch, trải qua vô số tuế nguyệt ma sát, lúc này cũng biến thành một khối sắt vụn.
Nhưng bây giờ thanh đao này chém xuống, vậy mà lưu lại vết đao đáng sợ, đây không phải uy lực của trường đao, mà là uy lực của khô lâu.
Nhưng mà khô lâu này đã là xương khô héo quắt, vậy mà chém ra một đao đáng sợ như thế, bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng khó khăn tưởng tượng, khô lâu như thế, lực lượng của nó tới từ nơi nào?
"Keng" một tiếng, trường đao chém xuống, chém lên người Thuần Dương Tử, dĩ nhiên là đóm lửa nhỏ bắn ra chung quanh, toàn thân Thuần Dương Tử giống như hoàng kim tạo thành không có chút tổn hại, ngay cả một vết đao lưu lại cũng không có.
Đây cũng không phải là một đao của khô lâu yếu, một đao của nó chém xuống, nếu như dùng thân thể mà đối kháng, Đại Hiền đều bị trảm chết, nhưng mà Thuần Dương Tử không tổn hại cả cọng lông, từ đó có thể nghĩ Thuần Dương Tử tu hành Kim Cương Bất Diệt Thể cường đại tới cỡ nào.
"Keng, keng, keng", trong một chớp mắt, bộ xương khô này xuất đao như cuồng phong sậu vũ, mỗi một đao có thể chém vỡ hư không, một đao lại một đao chém lên người Thuần Dương Tử, chỉ thấy đốm lửa bắn ra chung quanh, không thể tổn thương Thuần Dương Tử chút nào.
"Thu" một tiếng, xương cốt phượng điểu lúc này bay lên, thét dài một tiếng, há mồm phun thái dương chân hỏa ra, Thái Dương Chân Hỏa lập tức đổ vào trên người Thuần Dương Tử.
Nhưng mà quản chi thái dương chân hỏa có thể đốt tất cả, đổ vào trên người Thuần Dương Tử, Thuần Dương Tử không chút tổn hại, giống như nước chảy qua người hắn mà thôi.
"Rống", khô lâu cự thú điên cuồng hét lên một tiếng, nó lao nhanh về phía Thuần Dương Tử, đôi chân trước cực lớn của nó đập vào Thuần Dương Tử, nghe được tiếng "Phanh" vang lên, thân thể Thuần Dương Tử giống như con ruồi nhỏ dưới chân trước của nó.
Móng vuốt sắc bén phách mạnh xuống dưới, nó có thể đánh nát cả sơn mạch vạn trượng, nhưng mà Thuần Dương Tử bị nó vỗ hai vuốt, hoàn toàn không tổn hại chút nào cả.
Phanh, phanh, phanh...
Thấy Thuần Dương Tử hoàn toàn không có chút tổn hại nào, tất cả khô lâu trên cốt thuyền nhanh chóng phóng thẳng về phía Thuần Dương Tử, điên cuồng công kích Thuần Dương Tử.
Hai tay Thuần Dương Tử hợp thành chữ thập, tùy ý để tất cả khô lâu công kích, móng vuốt sắc bén, trường đao, nộ thương, gai độc... Tất cả hung khí đều đánh lên người hắn, nhưng mà có rất ít binh khí có thể lưu dấu vết thương người của hắn, có lợi kiếm dường như là một kiếm cực kỳ sắc bén, nhưng cũng chỉ lưu lại vết kiếm rất nhạt mà thôi.
Một kích mạnh nhất, đó là nện vào bờ vai của Thuần Dương Tử, trong lúc khoảng khắc dường như nghe được tiếng xương nứt vỡ, hơn nữa bả vai của Thuần Dương Tử cũng thoáng lõm xuống, nhưng mà trong nháy mắt này, hình như nó hòa tan như nước, bả vai Thuần Dương Tử thoáng cái khôi phục nguyên trạng.
Kim Cương Bất Diệt Thể không chỉ đao thương bất nhập, cho dù có công kích vô cùng cường đại làm nó bị thương, nó cũng có thể làm cho tu luyện giả lập tức khôi phục, điều này cũng có ý nghĩa đừng nói là giết chết người tu luyện Kim Cương Bất Diệt Thể, cho dù lưu vết thương trên người của nó cũng khó.
Nhìn thấy Thuần Dương Tử thừa nhận công kích cường đại như thế mà không có chút chuyện gì, Hùng Thiên Tí lúc này cực kỳ hâm mộ, cũng chỉ có Thuần Dương Tử có thể thừa nhận công kích như thế, đổi lại là những người khác, chỉ sợ đã sớm không chịu đựng nổi.
Thuần Dương Tử tu hành Kim Cương Bất Diệt Thể cường đại như thế, cũng nằm trong dự liệu của Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi lúc này không có hiếu kỳ Kim Cương Bất Diệt Thể của Thuần Dương Tử, các nàng càng hiếu kỳ là khô lâu, Trác Kiếm Thi lúc này nói ra:
- Những khô lâu này chỉ sợ đã chết vô số tuế nguyệt, nhìn chúng như thế nào đều là xương khô mà thôi, thần tính không còn, vì sao chúng vẫn cường đại như thế?
- Bởi vì nơi này là Cốt Hải.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Bọn họ khi còn sống rất cường đại, hiện tại bọn họ tuy đã chết, hóa thành xương khô, nhưng mà lực lượng và máu huyết, tất cả của bọn họ đều lưu lại trong phiến thiên địa này, bọn họ có chấp niệm bất diệt, lúc này mới làm cho bọn họ cường đại như thế. Nếu là rời khỏi Cốt Hải, đối với bản thân bọn họ mà nói, chính là ném đi rất nhiều thứ.
- Công tử gia, ngươi có thể khống chế những khô lâu này không?
Liễu Như Yên càng nháy mắt mấy cái, cười khẽ nói.
Bởi vì thời điểm ở trên chiến nhai, Lý Thất Dạ đã khống chế quân đoàn khô lâu, chuyện này làm cho Liễu Như Yên hết sức tò mò, trong cốt hải hắn còn có thể khống chế những khô lâu này hay không.
- Có thể.
Lý Thất Dạ nhìn qua những khô lâu này, nói ra:
- Nhưng, nơi này là Cốt Hải, muốn khống chế chúng, rất phiền toái, rất phiền toái, cần quá nhiều thủ đoạn mới làm được, cũng cần chuẩn bị quá nhiều đồ vật.
Trong khi đám người Lý Thất Dạ nói chuyện xong, Thuần Dương Tử đã đánh với tất cả khô lâu trên thuyền, lúc này Thuần Dương Tử có thể nói bị khô lâu vây chặt ba tầng trong ba tầng ngoài, khô lâu điên cuồng công kích Thuần Dương Tử, nhưng mà mặc kệ những khô lâu này công kích cường đại thế nào, Thuần Dương Tử đều không bị tổn hại chút nào cả.
- Dẫn bọn nó tới gần mạn thuyền, ta sẽ ném bọn nó vào trong nước, đây mới là phương pháp giải quyết tốt nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.