Đế Bá

Chương 2192: Thải Loa Thần Hoàng (2)




Hải Loa Hào lão tổ nghe câu này của Lý Thất Dạ sinh ra lửa giận ngập trời, một vãn bối ở trước mặt hắn làm ra tư thái cao cao tại thượng như vậy, hắn làm gì không tức giận cho được chứ, lúc này hắn hận không thể phá Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
- Tiểu bối, ngươi cứ tiếp tục cuồng đi. Ngươi cuồng không bao lâu đâu!
Hải Loa Hào lão tổ lạnh lùng nói:
- Tuy dùng thân phận Thải Loa Thần Hoàng của ta, khinh thường ra tay với vãn bối bị thương như ngươi. Nhưng nếu ngươi tự tìm đường chết, vậy hôm nay ta sẽ lấy mạng chó của ngươi báo thù cho Yên nhi!
- Thải Loa Thần Hoàng!
Ngay từ đầu rất nhiều người còn không nhận ra lai lịch của Hải Loa Hào lão tổ, dù sao hắn đã rất ít lộ mặt, thời điểm hắn xưng tên đã làm cho nhiều người chấn động mạnh mẽ.
- Thải Loa Thần Hoàng, truyền thuyết hắn là hậu nhân của chân thần!
Có Đại Hiền thế hệ trước giật mình nói.
Trước mắt Hải Loa Hào lão tổ xưng là Thải Loa Thần Hoàng, là lão tổ tiếng tăm lừng lẫy của Hải Loa Hào, thời điểm còn trẻ hắn đã danh chấn thiên hạ.
Hắn là sư phụ của Thượng Quan Phi Yến, hắn tại Hải Loa Hào có địa vị hết sức quan trọng. Tuy Thải Loa Thần Hoàng xuất thân từ Hải Yêu, nhưng mà trên người hắn vẫn chảy xuôi huyết thống chân thần, đồn đãi nói, hắn có được một tổ tiên là chân thần vô địch.
Bản thân Thải Loa Thần Hoàng chính là một Thiên Thần Hoàng, lại phối hợp huyết thống chân thần của hắn, chuyện này đủ giúp hắn khinh thường đa số Thần Hoàng.
- Ah, ta nhớ rồi, ngươi nói đồ đệ là Thượng Quan Phi Yến đúng không. Đúng vậy, người chính là ta giết.
Lý Thất Dạ cười to lên, dường như lúc này mới nhớ tới đồ đệ của Thải Loa Thần Hoàng là ai.
Thải Loa Thần Hoàng bị tư thái cao cao tại thượng của Lý Thất Dạ chọc giận, lửa giận công tâm, lúc này hắn đã thiếu kiên nhẫn, bước ra một bước, tức giận nói:
- Tiểu bối, lăn ra đây nhận lấy cái chết, trong mười chiêu tất lấy cái mạng chó của ngươi.
Thải Loa Thần Hoàng đứng ra muốn lấ mạng của Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn, không ít người ngừng thở nhìn qua Lý Thất Dạ, mọi người đều biết hung nhân rất cường đại, cũng không biết hung nhân có phải đối thủ của Thải Loa Thần Hoàng hay không.
- Thần Hoàng muốn chiến, ta sẽ thay công tử ứng chiến.
Đối mặt Thải Loa Thần Hoàng khiêu chiến, Trác Kiếm Thi vịn Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
Trác Kiếm Thi đứng ra, không ít người nhìn qua Lý Thất Dạ, lại nhìn qua Trác Kiếm Thi, chuyện này làm cho không ít người nội tâm sợ hãi thán phục, lập tức hâm mộ.
Mọi người cũng không biết tiểu tử này rốt cuộc có mị lực như thế nào, vậy mà có thể làm cho Vô Cấu Tam Tông hai tông chủ mỹ mạo đứng hai bên hắn nhiều ngày như vậy, diễm phúc như thế thật sự làm cho người ta hâm mộ lại ghen ghét.
- Trác tông chủ, nếu như Vô Cấu Tam Tông các ngươi đã đắm mình, lăn lộn với một tiểu bối Nhân tộc, Hải Loa Hào ta cũng không thèm để ý là địch với Vô Cấu Tam Tông các ngươi. Bằng Trác tông chủ ngươi, còn không phải đối thủ của ta, ngươi cùng Liễu Tông chủ đồng loạt lên đi, ta muốn lãnh giá tiên thể tuyệt thế của Vô Cấu Tam Tông a.
Đối với Trác Kiếm Thi ứng chiến, Thải Loa Thần Hoàng cũng không ngoài ý muốn, cười lạnh nói ra một câu.
Lúc này giống như Thải Loa Thần Hoàng đã nói vậy, Hải Loa Hào của bọn họ đã không quan tâm là địch với Vô Cấu Tam Tông. Hải Loa Hào bọn họ lần trước đã đứng chung trận doanh với Mộng Trấn Thiên, như vậy bắt đầu từ ngày đó đã chú định phải quyết đấu với Vô Cấu Tam Tông.
Nếu quả thật có một ngày Hải Loa Hào bọn họ đánh bại Vô Cấu Tam Tông, thậm chí là tiêu diệt Vô Cấu Tam Tông, vậy sẽ đặt địa vị vô thượng của Hải Loa Hào tại Thiên Linh Giới.
Nếu như có khả năng, đối với Hải Loa Hào bọn họ mà nói, tỷ lệ là rất lớn, dù sao bọn họ coi được Mộng Trấn Thiên, một khi Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế, chuyện gì cũng dễ giải quyết.
- Vậy chiến đi!
Liễu Như Yên khẽ cười một tiếng, nói ra:
- Nói hay lắm, chẳng lẽ Vô Cấu Tam Tông chúng ta sợ Hải Loa Hào các ngươi! Khai chiến thì khai chiến, Hải Loa Hào cứ phóng ngựa tới!
So với Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên nói chuyện càng bá đạo, càng nóng bỏng, trực tiếp nói mát làm rõ.
Trong khoảng thời gian ngắn, hào khí cả tràng diện trở nên ngưng trọng lên, chuyện này mặt ngoài là ân oán của cá nhân, nhưng mà từ tầng sâu lần mà nói, đây đã va chạm tranh giành Tiên Đế, đây là Thiên Linh Giới một lần đứng thành hàng.
Mọi người đều biết, Mộng Trấn Thiên nguyện nhất định phải có vị trí Tiên Đế, mà Lý Thất Dạ cũng tuyên bố nói Tiên Đế không phải hắn thì không có kẻ nào khác.
Hiện tại mọi người cũng nhìn ra được, Hải Loa Hào không thể nghi ngờ là đứng bên phía Mộng Trấn Thiên, mà Lý Thất Dạ bên này, Vô Cấu Tam Tông đứng bên hắn, đây không hề nghi ngờ, đồng thời Cổ Thuần Tứ Mạch trên cơ bản đã xác định đứng bên phía Lý Thất Dạ!
Từ trận doanh mà nhìn, Lý Thất Dạ có được Vô Cấu Tam Tông cùng Cổ Thuần Tứ Mạch hai quái vật khổng lồ chống lưng, từ trận doanh không hề nghi ngờ Lý Thất Dạ chiếm hữu ưu thế lớn hơn Mộng Trấn Thiên.
Nhưng mà mọi người càng coi được Mộng Trấn Thiên, bởi vì Mộng Trấn Thiên cường đại là mọi người đều biết. Lý Thất Dạ tuy cũng cường đại, mọi người cũng có thể khẳng định thực lực của hắn, nhưng so với Mộng Trấn Thiên vẫn còn kém một đoạn nhất định.
- Tốt, đánh bại các ngươi, lại lấy mạng chó của họ Lý cũng không muộn!
Thải Loa Thần Hoàng đứng bên phía Lục Hoàng, lạnh lùng nói.
- Tốt, ta tới đây.
Thời điểm Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi muốn ra tay, Lý Thất Dạ cười khoát khoát tay, nói ra:
- Nếu như hai người các ngươi ngăn cản ta, người khác thật sự cho rằng ta là con kiến hôi mềm yếu, cần nhờ nữ nhân ăn cơm đấy.
- Công tử ——
Trác Kiếm Thi thấy Lý Thất Dạ xuất chiến, không khỏi lo lắng nói ra. Dù sao Lý Thất Dạ thương thế nặng thế nào các nàng rất rõ ràng, bị tiên nữ trọng thương, cho dù là Thuần Dương Tử có được Kim Cương Bất Diệt Thể cũng không thừa nhận nổi.
- Không cần lo lắng cho ta, một Thiên Thần Hoàng mà thôi, chưa đủ thành đạo, con kiến hôi mà thôi.
Lý Thất Dạ không đếm xỉa tới cười cười nói ra.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, làm cho tất cả người nơi đây im lặng, đây chính là một Thiên Thần Hoàng, hắn vậy mà nói thành chẳng khác con kiến hôi bao nhiêu, điều này thật sự là quá cuồng vọng.
- Tiểu nhi vô tri, quay lại đây nhận lấy cái chết!
Thải Loa Thần Hoàng thiếu chút nữa bị tức giận phun máu tươi, rống to lên.
- Gấp cái gì, chém ngươi là chuyện dễ dàng.
Lý Thất Dạ cười to lên, hắn đặt mông ngồi xuống bong thuyền, nói ra.
Nhìn thấy bộ dạng Lý Thất Dạ như vậy, làm cho tất cả mọi người im lặng, lúc này còn có bộ dáng hôi bại như thế, làm gì có phong phạm cao thủ, nhìn qua giống xỏ lá hơn.
- Hắc, họ Lý, ngươi không phải bị dọa chân mềm ra rồi đấy chứ, bị dọa đến té cứt té đái, ngồi dưới đất không đứng dậy được a.
Tào Quốc Kiếm cười u ám, có chủ tâm cố ý trào phúng Lý Thất Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.