Đế Bá

Chương 2197: Lục Hoàng đốt không chết (2)




Mười hai tiên thể chi binh này, dùng tài liệu Vạn Niệm Hồ đầu thừa đuôi thẹo luyện hóa mà thành, lại dùng huyết khí Tiên Đế, huyết tổ hàm dưỡng, nó đã đủ khó lường, đầy đủ cường đại, lại dùng tiên thể thuật tế luyện, có được lực lượng tiên thể trung thành, uy lực to lớn có thể nghĩ.
"Tư" một tiếng, thời điểm này trong bàn tay Thái Dương Thần cầm mặt trời thứ ba, nhiệt độ hòa tan thế giới băng tuyết cảu Lục Hoàng.
Từng âm thanh "Keng, keng, keng" của kim loại vagn lên, thái dương tinh hỏa hóa thành từng đạo pháp tắc, lập tức đính lên người của Lục Hoàng, thoáng cái đã khóa Lục Hoàng lại.
Thực lực của Lục Hoàng so sánh với Thái Dương Thần còn có khoảng cách không nhỏ, thời điểm bị ba mặt trời khóa lại, hắn căn bản không có lực phản kháng.
Nhìn thấy Lục Hoàng thực lực như vậy, tất cả mọi người suy đoán một phen, thực lực của Lục Hoàng nhiều nhất chỉ là Đại Hiền mà thôi, chuyện này làm cho rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, thực lực như vậy vì sao Lục Hoàng hung hăng càn quấy như thế, ngăn cản lối vào đi khiêu chiến Liễu Như Yên các nàng, lực lượng của hắn tới từ đâu.
"Bồng" một tiếng, lúc này thái dương tinh hỏa bao phủ toàn thân, toàn thân Lục Hoàng bốc cháy, "Ah" hét thảm một tiếng, bị thái dương tinh hỏa đốt cháy nhưng Lục Hoàng chỉ kêu thảm, khó mà thừa nhận thống khổ này.
Nhưng mà vào thời điểm này, kỳ tích phát sinh, nghe âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, toàn thân Lục Hoàng dĩ nhiên là mộc hóa, toàn thân của hắn tỏa ra lục sắc quang mang, hắn hóa thành một mộc nhân.
- Phản tổ!
Nhìn thấy một màn như vậy, có người Thụ tộc ở đây biết nó là cái gì.
Hào quang màu xanh trên người Lục Hoàng ngăn cản thái dương tinh hỏa đốt cháy, dường như có được sinh mệnh lực khôn cùng.
"Ông" một tiếng, lúc này ngón tay giữa của Thái Dương Thần xuất hiện hai mặt trời, tổng cộng năm khỏa mặt trời trút thái dương tinh hỏa vô cùng vô tận xuống, điên cuồng mà đốt cháy luyện hóa Lục Hoàng.
Một hồi âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, thái dương tinh hỏa thiêu hủy hào quang, thái dương tinh hỏa bá đạo đang bốc cháy trên người Lục Hoàng.
Bản thân Lục Hoàng cũng không biết là thụ tộc gì, thập phần chịu lửa, tuy thái dương tinh hỏa thập phần bá đạo, nhưng mà đốt thật nhanh, nhanh chóng đốt cháy Lục Hoàng thành than đen.
Nhưng mà trong nháy mắt, trên người Lục Hoàng sinh ra màu xanh lá cây, thân thể bị đốt tràn ngập sinh cơ, giống như hắn vừa phục sinh.
- Họ Lý, ngươi không thể đốt ta chết được đâu!
Lục Hoàng quát to một tiếng, hắn đắm chìm trong thái dương tinh hỏa, có vài phần đắc ý.
Lý Thất Dạ cũng không thèm để ý, vừa cười vừa nói:
- Yên tâm, ta rất có kiên nhẫn, đốt chết khôi lỗi ngươi rất dễ dàng, ta còn phải bức lão qury của ngươi xuất hiện đấy.
"Ông" một tiếng, lúc này trong bàn tay Thái Dương Thần xuất hiện năm khỏa mặt trời, tổng cộng mười khỏa mặt trời điên cuồng thiêu đốt Lục Hoàng.
- Ah!
Lục Hoàng kêu lên vô cùng thê lương, tiếng kêu quanh quẩn thiên địa, tiếng kêu thảm như thế khiến người ta không rét mà rung, làm cho người ta cảm thấy sởn hết gai ốc.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lục Hoàng bị cháy thành màu đen, thân thể đang giãy dụa dữ dội, nhưng mà hắn bị pháp tắc thái dương tinh hỏa khóa lại, không thể trốn được.
- Tư, tư, tư...
Từng đợt âm thanh vang lên,khi Lục Hoàng bị cháy thành than đen, lập tức sắp bị chết cháy, nhưng mà toàn thân lại sinh ra sinh mệnh lực vô cùng bàng bạc, vào thời điểm này trên người Lục Hoàng sinh ra hào quang màu xanh, thân thể bị đốt cháy xanh tươi trở lại, cho người ta cảm giác hắn phục sinh.
Lúc này đây Lục Hoàng chống đỡ thái dương tinh hỏa đốt cháy, hắn càng đắc ý, cuồng tiếu nói:
- Họ Lý, cho dù ngươi có một vạn khỏa mặt trời cũng không đốt chết ta, ngươi tự cầu nhiều phúc a, chờ ta bạo chạy ra, ngươi chỉ là con kiến hôi mà thôi, một ngón tay của ta cũng có thể nghiền chết ngươi.
Nhìn thấy Lục Hoàng sinh ra chuyện quỷ dị như vậy, tất cả mọi người sởn hết cả gai ốc, thậm chí mọi người cảm thấy, Lục Hoàng đây chết mà phục sinh.
Không có ai biết Lục Hoàng tại sao lại như vậy, dĩ nhiên đốt không chết, lập tức sắp chết cháy, trong nháy mắt tỏa ra sinh mệnh lực vô cùng bàng bạc, giống như thoáng cái sống lại.
"Rầm rầm rầm" ngay thời điểm Lục Hoàng thừa nhận lấy thái dương tinh hỏa đốt cháy, đại chiến bên cạnh hết sức nóng nảy, từng âm thanh trọng kích vang lên, Thải Loa Thần Hoàng trúng hơn mười chưởng, trong thời gian cực ngắn hắn lập tức bị Hư Vô Ma đánh lén hơn mười chưởng, đánh cho hắn thổ huyết.
Chuyện này làm cho Thải Loa Thần Hoàng phát điên, hắn lúc này bị Hư Vô Ma đánh lén, mà Hư Vô Ma tới vô ảnh đi vô tung, làm cho hắn không thể làm gì, căn bản không thể công kích Hư Vô Ma.
- Tự tìm đường chết!
Rốt cục Thải Loa Thần Hoàng cũng nổi điên, điên cuồng hét lên một tiếng, vào lúc này khí huyết của hắn đỏ thẫm giống như đang bốc cháy, trong thời gian cực ngắn đó, thực lực của hắn vậy mà tăng lên rất nhiều.
"Oanh" một tiếng, khí huyết Thải Loa Thần Hoàng thiêu đốt, dị tượng hiện ra sau lưng của hắn, vào thời điểm này sau lưng của hắn xuất hiện trời xanh, dưới trời xanh này có một thân ảnh cao ngạo đang đứng.
Thời điểm thân ảnh cao ngạo này xuất hiện, chân thần cự chùy trong tay Thải Loa Thần Hoàng sinh ra từng tiếng vang, khí thế đáng sợ phóng lên trời, vào giờ phút này chân thần cự chùy như sống lại, từng đạo pháp tắc dài hẹp hiện ra, năm màu xuất hiện, khí tức thần linh trải rộng cả thiên địa.
Trong dị tượng này, thân ảnh to lớn cao ngạo của nó sáng ngời, đôi mắt của nó dường như bao phủ thiên địa, làm cho tất cả mọi thứ trên thế gian không thể lẫn trốn.
- Đây là cái gì?
Nhìn thấy Thải Loa Thần Hoàng tăng thực lực lên thật nhanh, xuất hiện dị tượng, chân thần khí dĩ nhiên sống lại, làm cho không ít người sinh ra chấn động.
- Thiêu đốt huyết thống, có trạng thái phản tổ, hắn thiêu đốt huyết thống làm cho hắn triệu hồi đồ đằng tổ tiên. Tổ tiên Thải Loa Thần Hoàng là một chân thần, trong huyết mạch có đồ đăng của tổ tiên hắn.
Có một vị Đại Hiền biết rõ huyền cơ trong đó, chậm rãi nói ra.
Đây đối với Thải Loa Thần Hoàng mà nói là chuyện cực kỳ bất đắc dĩ, thiêu đốt huyết thống, điều này cần hắn trả cái giá thật lớn, nhưng mà hắn không làm vậy là không được, bị hóa thân của một vãn bối đè đánh, chuyện này làm cho mặt mũi của hắn mất hết, hôm nay hắn không đánh bại Lý Thất Dạ. Uy danh Thần Hoàng của hắn mất sạch không còn một mảnh.
"Oanh" một tiếng vang lên, trong thời gian thật ngắn đó, Kim Cương Thần công tới, nó không có tránh ra, đại đạo nổ vang, hai đấm đánh thẳng tới trước.
- Cút!
Lúc này cường đại hơn nhiều, Thải Loa Thần Hoàng điên cuồng hét lên một tiếng, chân thần cự chùy giáng xuống, một búa kích xuống, càn khôn toái diệt, vạn pháp vỡ vụn, một kích này có thể khiến Đại Thần Hoàng tan thành mây khói.
"Phanh" một tiếng vang sinh ra, một kích này không chỉ đánh ra một kích toàn lực Thiên Thần Hoàng của Thải Loa Thần Hoàng, còn có một kích của chân thần. Kim Cương Thần căn bản không thể ngăn được một kích hủy thiên diệt địa đó, cả thân thể của hắn như bị nện thành đĩa sắt, thân thể nằm bẹp trên mặt đất, mặt đất vỡ vụn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.