Đế Bá

Chương 2229: Trấn áp




Oanh —— một tiếng vang thật lớn, lúc này thân thể Lâm đ*o trưởng càng tỏa ra ánh sáng cường đại, cột sáng kia bao phủ thiên địa, làm cho cả thiên địa lúc này thập phần thánh khiết, làm cho tất cả mọi người bị hào quang này bao trùm.
Lúc này thân thể Lâm đ*o trưởng như hóa thành trong suốt, thân thể của hắn hóa thành hào quang, vào lúc nàythậm chí xiêm y của hắn cũng sáng lên.
Lúc này trên bầu trời hiện ra một đóa hoa, một đóa hoa sen nở rộ dưới chân Lâm đ*o trưởng, chậm rãi nâng Lâm đ*o trưởng ra.
Thời điểm này Lâm đ*o trưởng giống như thần tiên mọc cánh, dường như hắn muốn biến thành tiên nhân.
"Ông" một tiếng, trongrtrong thời gian cực ngắn này, Lâm đ*o trưởng vận dụng quang mang vô thượng kia, quang mang chiếu sáng thiên địa, chiếu sáng chín tầng trời.
Trong hào quang này, hình như như có tiên nhân đang đứng, tiên nhân như vậy cao cao tại thượng, dường như hắn đang đứng ở thế giới khác.
Nhìn thấy Lâm đ*o trưởng xuất hiện với dị tượng như vậy, chuyện này làm cho rất nhiều người cũng liếm liếm bờ môi, kẻ đần cũng nhìn ra sau khi uống được thọ huyết đại thành tiên thể, đạt được ích lợi không nhỏ, chuyện này làm sức chiến đấu của hắn tăng vọt, hơn nữa điều này cũng làm cho Lâm đ*o trưởng sinh ra biến hóa không nhỏ, chuyện này làm cho Lâm đ*o trưởng thống khổ không nhỏ.
Thọ huyết Vô Cấu đại thành tiên thể nha, cho dù là kẻ nào cũng thèm chảy nước miếng, đồ vật như vậy rất là bất phàm, thậm chí còn tinh khiết hơn cả thần dược.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, lúc này đât Thái Dương Vương "Ah" một tiếng, trong nháy mắt thân thể Thái Dương Vương phát sinh biến hóa, hắn thoáng cái trở nên vô cùng cao lớn, giống như một cự nhân đang đứng trên cánh đồng.
Lúc này toàn thân Thái Dương Vương tắm rửa thái dương tinh hỏa, tóc của hắn do thái dương tinh hỏa biến thành, lúc này như thác nước rủ xuống, hóa thành tóc của Thái Dương Vương.
Mà cùng lúc đó đôi mắt Thái Dương Vương hóa thành mặt trời, thời điểm này chiếu sáng thiên địa, có thể nghe được "Tư" một tiếng, mặt đất bị xuyên qua.
Lúc này Thái Dương Vương cất bước, sau đó âm thanh đốt cháy "Tư, tư, tư" vang lên, bước chân làm bùn đất nóng chảy, thập phần khủng bố.
- Đây là muốn thân thể hóa thành thái dương tinh hỏa sao?
Nhìn thấy Thái Dương Vương tạo ra một màn khủng bố như vậy. Trong lòng rất nhiều người sơn hết gai ốc, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người bị ngăn cản ra phía sau, khoảng cách bị kéo xa chiến trường.
- Đây là cửu tử nhất sinh nha, một khi thành công, chính là được lợi cả đời.
Nhìn thấy Thái Dương Vương hóa thành cự nhân, giống như thần linh cư trú trên trời cao, có thế hệ trước cảm khái.
Thái Dương Vương nuốt mặt trời kia vào bụng, Thái Dương Thể uy lực lập tức tăng vọt, làm cho sức chiến đấu của Thái Dương Vương tăng vọt vài cấp bậc trong thời gian ngắn.
Đương nhiên thời điểm nuốt mặt trời vào bụng, Thái Dương Vương cũng lâm vào nguy hiểm to lớn, nếu như hắn không thể chống cự, không thể chịu đựng uy lực của thái dương tinh hỏa, như vậy hắn cũng sẽ bị thái dương tinh hỏa đốt tan thành mây khói, không cần Lý Thất Dạ ra tay, hắn sẽ hóa thành tro bụi.
Nhưng mà chính là lúc cửu tử nhất sinh như vậy, Thái Dương Vương lại thành công, chuyện này giúp hắn được lợi cả đời.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, giờ phút này đế binh trong tay Thái Dương Vương tỏa ra uy lực vô cùng khủng bố, trong thời gian ngắn hào quang Tiên Đế phóng lên trời, trong hào quang Tiên Đế phóng lên trời này có một bóng dáng vô cùng to lớn.
Bóng dáng đứng đó chúng sinh phủ phục, thần linh kính sợ. Nó đoạn âm dương, chưởng luân hồi, chấp vạn giới!
- Đây là có thể đánh ra đế đồ sao?
Nhìn thấy đế binh trong tay Thái Dương Vương tỏa ra uy lực mạnh mẽ như thế, rất nhiều người cũng phải hoảng sợ.
- Lý Thất Dạ. Nhận lấy cái chết!
Trong nháy mắt này, Thái Dương Vương cùng Lâm đ*o trưởng đều hét lên một tiếng, hai người bọn họ gầm lên giận dữ, tất cả huyết khí trút vào trong binh khí, lập tức đánh ra một kích mạnh nhất bá đạo nhất đời của mình.
"Phanh" một tiếng vang lên, một kích của bọn họ còn chưa đánh xuống, hư không nát bấy tạo thành lỗ đen.
Từng đợt âm thanh "Rầm rầm rầm" không ngừng vang lên, giống như thiên băng địa liệt, đế binh của Thái Dương Vương nhấp nhô, trên bầu trời mặt trời như có ngàn vạn mặt trời vẫn lạc.
Ngàn vạn khỏa mặt trời lập tức trùng kích bay tới, tràng diện không thể tưởng tượng nổi, dường như nó có thể hủy diệt cả thế giới, trong ngàn vạn mặt trời đang bốc cháy này, chỉ sợ cả thế gian sẽ không tồn tại.
"Ông" một tiếng vang lên, khác với Thái Dương Vương là, Lâm đ*o trưởng vừa ra tay, hào quang thánh khiết vô hạn sinh ra, chút hào quang đó tỏa ra ánh sáng rực rỡ, trong hào quang này âm thanh "Răng rắc" vang lên, giống như hào quang này làm cho thiên địa đổ vỡ.
Hai người đánh ra một kích bá đạo nhất đời, vô số người hít khí lạnh, tất cả mọi người cảm thấy sởn hết gai ốc.
Đối mặt với ngàn vạn mặt trời trùng kích, đối mặt với hào quang nổ tung, Lý Thất Dạ chỉ cười cười mà thôi, không thèm để ý, khí lực của hắn sáng lên, "Ông" một tiếng vang lên, âm thanh vang lên dường như trì hoãn tất cả.
Trong nháy mắt này hào quang màu đen hiển hiện, trong hào quang này hiển hiện tất cả ánh sáng như bị thu mất.
Trọng trì lĩnh vực! Thời điểm lĩnh vực vừa mở ra, tất cả đều đình trệ, tất cả bị trấn áp.
Vốn ngàn vạn mặt trời đánh thẳng về phía Lý Thất Dạ, thoáng cái nó trì trệ không tiến, vốn hào quang hiện ra thoáng cái dừng lại.
Dừng lại trong thời gian cực ngắn, ngay cả chậm chạp, thoáng cái giờ phút này tất cả như trở nên dài dằng dặc.
Trong trọng trì lĩnh vực, đây là điểm đáng sợ nhất, dưới tình huống đáng sợ khác bị trấn áp lại.
"Phanh, phanh, phanh" vang vọng lên, ngàn vạn mặt trời trùng kích Lý Thất Dạ không ngừng co lại, từng mặt trời như vẫn lạc rơi xuống.
Vừa rồi, trừng mặt trời không ngừng rơi xuống, lúc này điên cuồng co rút lại, trong nháy mắt thu nhỏ lớn như nắm tay, thoáng cái bị trấn áp, tình huống như vậy xem ra giống như mặt trời biến mất.
Hào quang không ngừng khuếch tán ra, dưới tác dụng của trọng trì lĩnh vực, lúc này từng âm thanh "Phanh, phanh, phanh" không ngừng co lại, cuối cùng hào quang không ngừng hiện ra, biến thành bộ dáng ban đầu sau đó thu nhỏ lại.
Càng không thể tưởng tượng nổi, một chút hào quang này như nặng hàng tỉ cân, nó rơi trên mặt đất làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Mà trấn áp không chỉ có mặt trời và hào quang kia! Trong lĩnh vực này, Thái Dương Vương, Lâm đ*o trưởng cũng bị ảnh hưởng nặng nề.
"Ba, ba, ba" có âm thanh xương cốt vang lên, vốn thân thể Thái Dương Vương cao lớn nhận phải trấn áp tuyệt đối, thân thể vô cùng cao lớn của hắn thu nhỏ lại.
"Ah" Thái Dương Vương hét lên điên cuồng, muốn đối kháng trấn áp, nhưng mà Thái Dương Vương đối kháng là chuyện không làm nên chuyện gì, dưới tác dụng của lĩnh vực, không phải do hắn, thân thể của hắn chậm rãi thu nhỏ lại.
Về phần Lâm đ*o trưởng, hắn giống như tiên nhân mọc cánh, toàn thân tỏa ra hào quang sáng ngời, nhưng mà giờ phút này dưới tác dụng của trọng trì lĩnh vực, toàn thân Lâm đ*o trưởng hào quang héo rút lại, thoáng cái trở nên ảm đạm vô quang, nở rộ như hoa sen, thoáng cái héo rũ xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.