Đế Bá

Chương 2280: Bí mật Bất Tử Môn (2)




Lý Thất Dạ nhìn ra xa, chậm rãi nói ra:
- Tuy Bất Tử Tiên Đế đã bố trí vô thượng đế cơ tại nơi này, về sau thời điểm các ngươi suy sụp có trí giả phân đệ tử ra, muốn chạy tới nơi xa xăm cắm rễ xuống, đáng tiếc, cho tới hôm nay Bất Tử Môn các ngươi vẫn hấp hối.
Nghe được lời nói này, Diệp Tiểu Tiểu nghe được mùi ngon, trên thực tế Tư Mã Ngọc Kiếm cũng nghe được mùi ngon, rất là hiếu kỳ.
- Tại nơi này, nếu xây dựng môn phái ở nơi này không bị áp chế, vì cái gì lúc trước các Tiên Đế hoặc thụ tổ, hải thần bọn họ không xây một cái?
Diệp Tiểu Tiểu hết sức tò mò nói.
- Có rất nhiều chuyện, trừ chú ý một chữ "Duyên" ra, còn có các nguyên nhân khác đấy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Đây là điểm thú vị của Bất Tử Tiên Đế, đổi lại Tiên Đế nào khác, không có khả năng có duyên phận như vậy. Về phần hải thần, thụ tổ nha, càng không cần phải nói...
- Trừ hải thần không thể xây dựng cơ nghiệp ở nơi này ra, lịch đại hải thần, thụ tổ bỏ Tam Xoa Kích, tổ binh, người chính thức có thể sánh vai với Tiên Đế rải rác không có mấy. Không có thủ đoạn cực kỳ nghịch thiên, muốn làm cải biến ở Thần Thụ Lĩnh này không dễ dàng như thế đâu!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lắc đầu.
- Hừ, không thể nào, lịch đại đến nay, thụ tổ, hải thần đều sánh vai với Tiên Đế. Huống chi thụ tổ tọa hóa sẽ quay về đại địa, mà Tiên Đế không làm gì được họ cả, ai nói thụ tổ, hải thần không bằng Tiên Đế!
Diệp Tiểu Tiểu nghe lời này thì hết sức bất mãn.
Diệp Tiểu Tiểu xuất thân từ Thụ tộc, mà bọn họ Hoàng Kim Tự đã từng có hai thụ tổ, Lý Thất Dạ nói như vậy đương nhiên làm cho Diệp Tiểu Tiểu bất mãn.
Thấy Diệp Tiểu Tiểu căm giận bất bình, Lý Thất Dạ cười một tiếng, nói ra:
- Tiểu nha đầu, không cần bất mãn, ta nói là sự thật. Tiên Đế có được thiên mệnh, đây không phải hải thần, thụ tổ có khả năng so, cho dù hải thần, thụ tổ tay cầm lấy Tam Xoa Kích, tổ binh, nhưng mà tối đa cũng chỉ có thể sánh vai Tiên Đế mà thôi, muốn đánh bại Tiên Đế, còn chưa có năng lực đó.
- Hừ, ai nói, thụ tổ cho dù không cần tổ binh, cũng không nhất định yếu hơn Tiên Đế.
Diệp Tiểu Tiểu không phục nói.
Mỗi một thời đại thụ tổ đều có được tổ binh của mình, nhưng mà sau khi thụ tổ tọa hóa, tổ binh sẽ nứt vỡ, quay về đại địa. Đồn đãi nói tổ binh thụ tổ chính là lực lượng vô thượng mà thụ tổ mượn của tiên tổ, làm cho thụ tổ lập tức trở nên vô cùng cường đại, có thể trấn áp thiên địa vạn vực.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Nha đầu, không cần mạnh miệng, đây là sự thật. Với hải thần mà nói, vứt bỏ Tam Xoa Kích, chính thức có thể sánh vai với Tiên Đế lại rải rác không có bao nhiêu người. Thiên thủy hải thần tính toán là một, hắn thật sự khó lường, vào thời đại của hắn, danh tiếng của hắn vượt qua Tiên Đế đấy.
Thiên thủy hải thần chính là thủy tổ của Thất Võ Các, đồn đãi nói hắn từng nương tựa vào thất đại thức đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, hắn trở thành hải thần thì uy hiếp cửu giới.
Mà Hải yêu nhất tộc xem ra, Thiên Thủy hải thần là hải thần cường đại nhất của Hải yêu, được tôn xưng là hải tôn!
Nhưng mà Mộc Trác Tiên Đế, hậu nhân biết ít càng thêm ít, tuy hắn là một Tiên Đế, nhưng dấu tích hắn lưu lại quá mơ hồ, thậm chí có người nói, Mộc Trác Tiên Đế cả đời không làm ra chuyện kinh thiên động địa gì.
Nếu như nói Mộc Trác Tiên Đế bị người ta thường nhắc tới, đó là bởi vì Yến Thế Tiên Đế, bởi vì Yến Thế Tiên Đế chính là hậu nhân của Mộc Trác Tiên Đế, cha của Yến Thế Tiên Đế chảy huyết thốn của Mộc Trác Tiên Đế.
Lý Thất Dạ nói câu này làm Diệp Tiểu Tiểu có chút khó phản bác, bởi vì Lý Thất Dạ nói chính là sự thật. Không thể phủ nhận, hải thần, thụ tổ đúng là có thể sánh vai với Tiên Đế, nhưng mà không có Tam Xoa Kích, tổ binh thì không thể đánh đồng với Tiên Đế.
Mà có Tam Xoa Kích, tổ binh đồ vật này, hải thần và thụ tổ đều không cách nào lưu cho hậu đại, rất nhiều người đều nói, đây là đồ vật không thuộc về hải thần và thụ tổ.
- Tốt, chúng ta đi Hạc Chủy Phong|!
Lý Thất Dạ nhìn qua phía Bất Tử Môn chủ đang ngẩn người, nhàn nhạt vừa cười vừa nói.
Bất Tử Môn chủ chấn động, phục hồi tinh thần lại, vội vàng nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
- Tiểu nhân dẫn đường cho Lý công tử cùng Diệp công chúa.
Hạc Chủy Phong, đây là ngọn núi kỳ lạ, nhưng mà ở trong Bất Tử Môn là nơi có nhiều ngọn núi lạ, nơi như Hạc Chủy Phong cũng không có gì quá ngạc nhiên cả.
Hạc Chủy Phong, tên giống như hình dáng, nó có cái mỏ dài như mỏ hạc, nó là sơn mạch kéo dài trong mây, xem ra giống như mỏ hạc đang giơ lên cao.
Trên Hạc Chủy Phong có một tòa lầu các, tòa lầu này nằm ở vách vực, phía dưới là vực sâu vạn trượng, mà lầu các nơi nằm ở vị trí mắt của Hạc Chủy Phong.
Hạc Chủy Phong đã sớm bị Bất Tử Môn vứt bỏ, tuy lầu các vẫn còn, sớm đã bị cỏ dại mọc đầy. Nhưng mà Lý Thất Dạ muốn ở nơi đây, Bất Tử Môn chủ cũng không dám lãnh đạm, phân phó môn hạ đệ tử thu thập Hạc Chủy Phong sạch sẽ.
Thời điểm Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu đi tới đây, Hạc Chủy Phong đã sáng hẳn lên, lầu các và cửa sổ đều sạch sẽ, tất cả đều được an bài thỏa đáng.
Thời điểm Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu dàn xếp xong, Bất Tử Môn chủ cung kính nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
- Lý công tử, chúng ta có đệ tử đóng ở dưới núi, nếu như Lý công tử có cái gì cần, phân phó một tiếng là được.
- Không cần, bảo bọn họ rời đi đi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát khoát tay.
Bất Tử Môn chủ tuân theo, hắn cũng không dám nói gì, trên thực tế hắn hết sức tò mò tại sao Lý Thất Dạ lại chọn Hạc Chủy Phong, hắn cũng không tin Lý Thất Dạ chỉ tới đây ngắm cảnh mà thôi.
Đám người Lý Thất Dạ vào lúc ở lại Hạc Chủy Phong, vừa tới nơi này Thất Dạ phân phó Tư Mã Ngọc Kiếm tu luyện ở tại nơi này.
- Tại sao chúng ta ở nơi này.
Sau khi thu xếp xong, Diệp Tiểu Tiểu nhìn Lý Thất Dạ nói ra.
- Bởi vì đây là nơi chúng ta cần tìm, cửa vào đang ở ngay chỗ này.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Thực?
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy tinh thần chấn động mạnh, thập phần hưng phấn nói:
- Ở nơi nào? Chúng ta đi vào bây giờ sao.
Nói xong nhìn quanh, muốn tìm cửa vào.
Diệp Tiểu Tiểu thập phần muốn vào thế giới khác của Thần Thụ Lĩnh nhìn một chút, nàng cũng chưa bao giờ biết rõ Thần Thụ Lĩnh còn có một thế giới khác.
- Nếu ngươi có thể dùng mắt thương mà tìm được cửa vào, vậy không tới phiên ngươi, đã sớm có rất nhiều người đi vào bên trong rồi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Muốn đi vào, không có dễ dàng như vậy đâu, nếu như là trước kia, ta cũng cần tốn hao đại lượng tâm huyết, cần rất nhiều công sức mới có thể làm được. Tuy hiện tại không giống, cũng không phải một hai ngày là có thể đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.