Đế Bá

Chương 2337: Trích Nguyệt tiên tử ra tay (2)




– Nếu vãn bối muốn giải quyết ân oán, vậy do vãn bối đến giải quyết đi, những thế hệ trước chúng ta không nên xen vào.
Lúc này Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi mở miệng, nhìn qua Hải Loa Đế Vương nói ra:
– Đế vương huynh, đệ tử quý phái là thiên chi kiêu tử thì sợ gì một trận chiến, ra tay giết khí diễm của kẻ địch đi.
Lúc này Hắc Ám cổ vương tử cũng không muốn xung đột chính diện với Trích Nguyệt tiên tử, bốn đại cường giả bọn họ liên minh, nếu như bốn người vẫn bảo trì tư thái liên thủ như vậy, trong tương lai có hy vọng rất lớn, nếu hiện tại trong xung đột tổn thất Long trúc á tổ, như vậy sẽ đánh vỡ trạng thái liên minh của bốn người, sẽ rất bất lợi cho tương lai của bọn họ.
Tiểu không nhịn sẽ loạn đại mưu, cho nên Hắc Ám cổ vương tử trải qua cân nhắc, dứt khoát cho Già Hải thiên tử xuất chiến, tránh né mũi nhọn của Trích Nguyệt tiên tử.
Hải Loa Đế Vương trầm ngâm một chút, cuối cùng nhất phân phó Già Hải thiên tử nói ra:
– Đi thôi, lúc này đánh giết khí diễm kẻ dịch, dương thần uy và của Hải Yêu chúng ta, tất cả đều rơi vào vai của ngươi đấy.
Hải Loa Đế Vương cũng cân nhắc một chút, lúc này tránh né mũi nhọn của Trích Nguyệt tiên tử là hành động sáng suốt nhất, lại nói Già Hải thiên tử chính là kiêu ngạo của Hải Loa Hào nhất tộc, hắn xuất chiến, không thể bại bởi một nhân tộc, huống chi, trước đó Già Hải thiên tử đã đánh bại Tô Ung Hoàng!
– Đệ tử hiểu rõ.
Già Hải thiên tử hít sâu một hơi, khom người nói ra.
– Đây là binh khí tổ tiên, nó giúp ngươi một tay.
Thời điểm Già Hải thiên tử muốn nghênh chiến, Hải Loa Đế Vương gọi Già Hải thiên tử lại, lấy ra một cặp bao tay đưa cho Già Hải thiên tử.
Hai cái bao tay này hào quang lập loè, tản mát ra khí tức hải thần, khi Già Hải thiên tử mang đôi bao tay này, hai tay của hắn giống như tay của hải thần.
Đôi bao tay nà có lai lịch rất lớn, nó đã từng là kiệt tác đắc ý nhất của Hải Loa hải thần, nó đã từng nương theo Hải Loa hải thần chinh chiến bát phương, về sau Hải Loa hải thần truyền bao tay này cho con của hắn, cũng chính là Hải Loa Đế Vương.
Già Hải thiên tử đeo bao tay này vào, hắn hít sâu một hơi, thân thể thẳng tắp, đi lên mỗi bước đầy kiên định, hắn đi không nhanh nhưng mỗi bước đều rất tiêu chuẩn, dường như mỗi một bước đều trải qua thước đo tính toán kỹ lưỡng.
Đứng ra, thân ảnh Già Hải thiên tử có sương mù lượn lờ, hắn giống như ẩn thân trong sương mù, giống như thân thể của hắn hòa hợp vào hư không, chuyện này làm cho thân thể Già Hải thiên tử tăng thêm vài phần thần bí.
– Ta và ngươi chiến trận này, không chết không ngớt!
Già Hải thiên tử đứng trong hư không, lạnh lùng nói. Lúc này Già Hải thiên tử nói chuyện âm vang hữu lực, tin tưởng mười phần, thân thể chiến ý dâng cao.
Đối với Già Hải thiên tử mà nói, hắn có lòng tin đánh bại Tô Ung Hoàng, trước đó hắn đã đánh bại Tô Ung Hoàng, huống chi, hiện tại hắn được tổ tiên cho bao tay hải thần cường đại như vậy, uy lực của bao tay rất mạnh, là hải thần binh.
Bản thân Già Hải thiên tử có thực lực cường đại, dù có được bao tay hải thần, hắn càng tin tưởng chắc chắn, tuyệt đối có thể đánh bại Tô Ung Hoàng.
Huống chi đối với hắn mà nói, trận chiến này hắn tất thắng. Nếu như hắn thắng được, chắc chắn sẽ cải biến địa vị của hắn trong Hải yêu nhất tộc. Có thể dương danh lập vạn trên vạn tộc đại hội, có thể làm cho uy danh của mình lan xa, đây càng là cơ hội giúp hắn trở thành hải thần.
Cho nên đối với Già Hải thiên tử mà nói, trận chiến này phải đánh không nghi ngờ, hơn nữa một trận chiến này tất thắng, hắn chắc chắn sẽ dương danh lập vạn.
Vào giờ phút này, trong lúc vô hình, Già Hải thiên tử như nhìn thấy tràng cảnh mình chiến thẳng trở lại.
Lúc này, hắn muốn chém giết Tô Ung Hoàng, dùng áp chế nhuệ khí của Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, Hắc Ám cổ vương tử, Mộng Trấn Thiên bọn họ đều có suy nghĩ này, muốn mạng tay Già Hải thiên tử giết chết Tô Ung Hoàng, kể từ đó có thể một áp chế Lý Thất Dạ.
Trong trận quyết chiến này, Tô Ung Hoàng chiến bại, cho dù Lý Thất Dạ muốn đổi ý đều không có cơ hội, trong quyết chiến như thế, bị địch nhân chém giết, chỉ có thể trách mình học nghệ không tinh, đến lúc đó Lý Thất Dạ muốn xuất đầu cho nàng cũng không có cơ hội.
Dưới võ đài, vô số tu sĩ cũng ngừng thở, rất nhiều người đều quan tâm tới trận chiến này, tất cả mọi người vội vã muốn biết trận chiến này sẽ như thế nào
Đối với tu sĩ ở đây mà nói, không ít tu sĩ trong lòng hy vọng Già Hải thiên tử có thể thắng, đặc biệt là Hải yêu nhất tộc càng khát vọng Già Hải thiên tử có thể thắng.
Một Lý Thất Dạ cũng đã ép Già Hải thiên tử thở không ra hơi, nếu như ngay cả nhân tuyển hải thần của Hải yêu nhất tộc cũng thua trong tay nhân tộc, như vậy, Hải yêu nhất tộc của bọn họ thật sự thở không ra hơi rồi.
Tô Ung Hoàng đứng ra, mắt phượng nhìn chung quanh, lạnh lùng và cao ngạo, nàng không có tận lực bài tư thái ra, nhưng mà khí chất cao quý của nàng lại bộc phát ra ngoài, cao quý của nàng cũng không phải tận lực làm ra vẻ, nàng vốn xuất thân cao quý, khí vận hồn nhiên thiên thành, hoàn toàn không có chút sơ hở nào.
– Ra tay đi —
Tô Ung Hoàng chỉ lạnh lùng nhìn qua Già Hải thiên tử liếc, chậm rãi nói ra.
– Tốt —
Già Hải thiên tử nói ra lời này, lập tức biến mất, lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hắn như bốc hơi khỏii nhân gian.
Vào thời điểm này, cho dù ngươi mở thiên nhãn, cho dù ngươi quan sát như thế nào cũng khó mà phát hiện hành tugn Già Hải thiên tử, hắn không lưu lại chút dấu vết nào.
Đây là một trong những huyền diệu của Hư Vô Thể, một khi triển khai Hư Vô Thể, vậy ý nghĩa tới vô ảnh đi vô tung, nó có thể độn ẩn vào bất kỳ địa phương nào, làm cho người ta rất khó phát hiện.
Thời điểm Hư Vô Thể có sở thành sẽ làm thân thể tu sĩ dung làm một thể với hư không, thậm chí có thể nói, hư không chính là bản thân tu sĩ, tu sĩ cũng là bản thân hư không.
Thời điểm Hư Vô Thể có sở thành giúp tu sĩ không nơi nào không có, lại không có ở nơi đâu, thậm chí có người nói Hư Vô Thể thích hợp làm sát thủ nhất.
Hôm nay Già Hải thiên tử có Hư Vô Thể chưa đại thành, nhưng mà hắn đã bước vào cảnh giới trung thành, hắn có thể phát huy uy lực cực kỳ cường đại.
“Ông –” một tiếng, trong thời gian cực ngắn này, một đạo hàn quang bắn thẳng vào yết hầu Tô Ung Hoàng, thời điểm hàn quang sắp bắn trung yết hầu Tô Ung Hoàng thì không gian mới hơi chuyển động một chút.
Vào thời khắc sinh tử đó, Tô Ung Hoàng hét thật lớn, Thái Dương Thể bộc phát thái dương chân hỏa thật mạnh, “Oanh, oanh, oanh” tiếng nổ lớn vang lên, chuyện không thể tưởng tượng nổi phát sinh, thái dương chân hỏa bám vào thân thể Tô Ung Hoàng, nó đã ngăn cản hàn quang tập kích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.