Đế Bá

Chương 2395: Thần Mộng Thiên (2)




Nói đến đây, Lý Thất Dạ bễ nghễ thiên địa, cười lạnh nói:
– Còn có ai muốn đi ra chiến một trận không? Nhanh báo danh đi, qua hôm nay sẽ không có cơ hội đâu.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bộ dáng không thể chờ được, người trong thiên hạ đều cười khổ, đổi lại những người khác, đối mặt Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên sẽ sợ hãi phá gan, bị dọa đến té cứt té đái, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ không thèm quan tâm, còn khiêu chiến bọn họ.
– Tính toán lão hủ một.
Sau khi Lý Thất Dạ dứt lời, một giọng nói hữu khí vô lực vang lên, đó là một lão nhân sắc mặt bình thường.
– Song Đế chi tử ——
Nhìn thấy lão giả này, có người nhận ra hắn, bởi vì Song Đế chi tử đã từng xuất hiện trong Luân Hồi cốc, hiện tại hắn lại xuất hiện cho nên sẽ có người nhận ra ngay.
– Tốt, xem như ngươi một.
Lý Thất Dạ cũng tùy ý cười cười, nhìn quanh cửu thiên thập địa, chậm rãi nói ra:
– Còn có ai không? Còn có người nào đi ra chiến một trận không?
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh, đã tới bước này, mọi người đều hiểu, người tham gia trận chiến này chính là những tồn tại cường đại nhất Thiên Linh Giới, đều đứng ở đỉnh phong Thiên Linh Giới, trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ bọn họ là những người cường đại nhất.
Cuối cùng vẫn không có ai trả lời Lý Thất Dạ, như vậy trận chiến tranh đã định ra.
– Tốt, chỉ năm người các ngươi đúng không.
Lý Thất Dạ cười lớn một tiếng, nói ra:
– Vậy tới đi, có bản lãnh gì, có thủ đoạn gì cư sử dụng, nếu không, các ngươi vĩnh viễn sẽ không có cơ hội, năm ngày sau đó, Toái Thần Nhai, ta chờ đám các ngươi!
Dứt lời hạ, pháp tướng thiên địa Lý Thất Dạ mới biến mất.
– Năm ngày sau, Toái Thần Nhai!
Sau khi nghe xong, tin tức này giống như phong bạo quét ngang qua cả Thiên Linh Giới, tất cả mọi người hoảng sợ thất sắc.
– Muốn tham chiến hay không?
Nghe được tin tức này, có cường giả hỏi thăm.
– Ngươi điên ——
Đồng môn này lập tức nói:
– Chiến tranh như thế, ngươi chỉ cần đứng ở ngoài Toái Thân Nhai cũng khó rồi, chỉ cần có một đám cuồng phong quét quá, ngươi sẽ bị tiêu diệt, chiến tranh cấp bậc này chúng ta có thể đứng ở hiện trường quan sát sao? Trận chiến tranh này chỉ có đám Thần Hoàng mới có thể quan sát thôi.
– Tập trung Toái Thần Nhai! Không quản dùng bao nhiêu tinh bích, đều mở thiên kính ra cho ta, tập trung Toái Thần Nhai!
Trong khoảng thời gian ngắn, có không ít đại giáo cổ phái, đế thống tiên môn nhao nhao quyết định.
– Bắt đầu, bắt đầu, trận chiến tranh này sẽ đặt ra truyền thuyết vô địch của Lý Thất Dạ, ai thắng ai thua, năm ngày sau công bố.
Trong một đêm này, rất nhiều ván cược đã diễn ra khắp Thiên Linh Giới.
Tại Chân Vũ đảo, thời điểm mọi người đang nghị luận nhao nhao, Lý Thất Dạ đã ở đây, đăng ngắm mặt trời lặn với Đạm Đài Nhược Nam.
– Xem ra, thiếu gia định làm lớn một hồi.
Đạm Đài Nhược Nam vừa cười vừa nói.
– Chưa nói tới làm lớn gì, ta chỉ dẫn xà xuất động mà thôi, thuận tay tiêu diệt toàn bộ Tổ Lục.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
– Tổ Lục này là Thụ tộc một môn ba thụ tổ, diệt Tổ Lục, ta đúng là muốn xem động tĩnh của Thần Thụ Lĩnh như thế nào.
Nếu như lúc này có người ngoài nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, tuyệt đối sẽ hoảng sợ thất sắc, Lý Thất Dạ ngay từ đầu đã đánh chủ ý lên Tổ Lục, đây chính là nơi được gọi là Tiên Đế cũng không phá nổi.
Đạm Đài Nhược Nam chỉ cười cười,nàng tràn ngập tin tưởng vào thiếu gia, nếu thiếu gia đã có kế hoạch như vậy, vậy ý nghĩa tại hắn đã tính toán tất cả rồi.
Mặc dù nói Tổ Lục được xưng là nơi ngay cả Tiên Đế cũng không phá nổi, nhưng mà thiếu gia ngay từ đầu đã có kế sách này, vậy ý nghĩa, thiếu gia tuyệt đối có thể diệt Tổ Lục.
Nếu như nói năm ngày sau năm cường giả vô địch thắng được, vậy ý nghĩa từ nay về sau, Thiên Linh Giới tiến vào thời đại đầu sỏ, đánh xong trận chiến này, chỉ sợ Thiên Linh Giới sẽ bị đám người Ám Hắc Tổ Vương lấn áp trong thời gian rất dài.
Nhưng một trận chiến như vậy sẽ cải biến vận mệnh Thiên Linh Giới, thậm chí sẽ mất đi thời đại tốt nhất của Thiên Linh Giới. Bởi vì Mộng Trấn Thiên đã chết trận, nếu như Lý Thất Dạ tái chiến chết đi, vậy ý nghĩ trong thời đại này, Thiên Linh Giới triệt để rời khỏi vũ đài tranh giành vị trí Tiên Đế, không còn cơ hội vấn đỉnh thiên mệnh.
Bất kể nói như thế nào, năm ngày sau sẽ là trận chiến cải biến vận mệnh Thiên Linh Giới, đối với Thiên Linh Giới mà nói, đây là chuyện xấu.
Mặc dù có không ít đại giáo truyền thừa có ngàn vạn quan hệ với Cổ Linh Uyên, Hải Loa Hào, Tổ Lục đều hy vọng Ám Hắc Tổ Vương, Lăng Phong Vân có thể thắng được, bởi vì nếu như Lăng Phong Vân, Ám Hắc Tổ Vương thắng được, như vậy đó là thời đại của bọn họ.
Nhưng mà rất nhiều cường giả, đại giáo trong Thiên Linh Giới càng hy vọng Lý Thất Dạ thắng được, nếu như Lý Thất Dạ thắng được, Thiên Linh Giới sẽ nghênh đón thời đại mới, Thiên Linh Giới sẽ nghênh đón thời đại cửu giới triều bái.
– Hy vọng một trận chiến này Lý Thất Dạ sẽ tạo ra kỳ tích, một hơi chém giết năm đại vô địch, leo lên vị trí Tiên Đế.
Vào lúc này, một ít đại giáo Mị Linh nhất tộc đã có hy vọng như thế.
Quản chi một ít người lúc trước ủng hộ Mộng Trấn Thiên, đại lực ủng hộ Mộng Trấn Thiên, lúc này đều khát vọng Lý Thất Dạ có thể chiến thắng Ám Hắc Tổ Vương, thắng lợi kinh thiên.
Đương nhiên, có rất nhiều đại giáo truyền thừa hy vọng Lý Thất Dạ thắng chiến tranh này, nhưng mà kiêng kị đáng người Lăng Phong Vân, Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên, bọn họ cho dù nội tâm nghĩ vậy nhưng không dám nói ra khỏi miệng.
Năm ngày trôi qua rất nhanh, đối với vô số tu sĩ Thiên Linh Giới mà nói, tất cả mọi người đang chờ năm ngày này thật lâu.
Năm ngày qua đi, cả Thiên Linh Giới đều ngóng trông, cả Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu tu sĩ ngừng thở, đang chờ đại chiến kinh thiên sắp tới.
Oanh —— một tiếng vang thật lớn, rốt cục năm ngày đã qua, cử binh trước tiên chính là Thần Chỉ Châu Cổ Linh Uyên, hơn nữa Cổ Linh Uyên lại không qua đạo môn truyền tống, mà là trực tiếp vượt qua lĩnh vực.
Cổ Linh Uyên giống như khối sắt lạnh như băng, một chi thiết kỵ lạnh giá chạy trong hư không.
Chi thiết kỵ mấy vạn người, mỗi người trong thiết kỵ đều là cường giả mặc chiến giáp, toàn thân bị chiến giáo bao phủ, thấy không rõ chân diện mục.
Thời điểm thiết kỵ vừa xuất hiện, cả không gian tràn ngập sát cơ, hơn nữa bầu trời bị hắc ám bao phủ, khói đen bao phủ thiên địa, làm cho người ta thở không ra hơi.
Trong chi thiết kỵ này có một thần tọa do tám lão giả mang đi.
Lão giả ngồi trong thần tọa đen kịt, giống như thần ma cao cao tại thượng.
Dung mạo của hắn già nua, mặt mo phủ đầy nếp nhăn, nhưng mà hắn có tuổi không xứng với tóc, tóc hắn đen như mực và tỏa sáng.
Đồng tử lão giả này cũng đen kịt, đôi mắt bắn ra màu đen, lúc hai mắt khép lại giống như cả thế giới lâm vào tối tăm.
Hắn giống như một ma vương, thời điểm hắn xuất thế, ý nghĩa thế giới này lâm vào tận thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.