Đế Bá

Chương 2402: Ước hẹn một chiêu




- Ngươi xác định một chiêu có thể trảm ta?
Khô Mộc thần tổ cảm thấy Lý Thất Dạ đã điên rồi, cũng không nhịn được xác nhận lần nữa.
- Xác định, một chiêu trảm ngươi!
Thái độ Lý Thất Dạ thập phần kiên định, hơn nữa hắn cười rất tự tại, nói rất bình thản.
Sau khi nghe được Lý Thất Dạxác định lần nữa, tất cả mọi người biết rõ, Lý Thất Dạ đây không phải đang nói đùa, lúc này Lý Thất Dạ rất nghiêm túc.
Trên thực tế, lúc này đám người Lăng Phong Vân đã có phần bán tín bán nghi, bọn họ đều cảm thấy đây là chuyện không có khả năng, nhưng mà Lý Thất Dạ lại nói rất chắc chắn.
- Ha ha, ha ha, ha...
Lúc này Khô Mộc thần tổ cũng không khỏi giận quá mà cười, cười to nói:
- Một chiêu trảm ta? Ha ha, ha ha, ha ha, đây là lời lẽ cuồn vọng nhất mà ta từng nghe thấy, cho rằng ngươi là ai, một chiêu trảm ta!
Giờ phút này Khô Mộc thần tổ tức giận phát điên, hắn hận không thể lập tức chém Lý Thất Dạ thành từng mảnh. Trước đó Lý Thất Dạ xem thường hắn, chẳng thèm ngó tới hắn, hắn đã có phần không nhịn được, hắn dầu gì cũng là tồn tại uy hiếp cửu thiên thập địa, bao nhiêu vẫn có phong độ, không muốn quá mức tính toán chi li với vãn bối, như vậy sẽ tổn hại phong độ tuyệt thế của mình.
Hiện tại Lý Thất Dạ nói lời này làm cho Khô Mộc thần tổ triệt để cuồng nộ, phải biết rằng, hắn được xưng là tồn tại hoành kích Tiên Đế, đương kim Thiên Linh Giới hắn là một trong những người cường đại nhất, hiện tại bị một vãn bối nói một chiêu trảm chính mình, hắn làm sao không phát điên cho được.
Một chiêu trảm mình, xem mình thành con kiến hay sao? Bị một vãn bối xem là con kiến hôi, chuyện này đã làm Khô Mộc thần tổ tức giận, hiện tại Khô Mộc thần tổ giận quá hóa cười.
- Ta là Lý Thất Dạ, là Lý Thất Dạ một chiêu trảm ngươi.
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- aNhớ kỹ, ta là Lý Thất Dạ, một chiêu trảm ngươi, Lý Thất Dạ, hy vọng ngươi sẽ nhơ kỹ tên ta trước khi chết.
Lời này rất tùy ý, nhưng mà cửu thiên thập địa đã không còn lời nào khí phách hơn nữa, không có lời gì rung động nhân tâm hơn nó.
Thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời này, Khô Mộc thần tổ đã cười không nổi, bởi vì giờ phút này, hắn ý thức được Lý Thất Dạ không phải đang nói đùa.
Cả thiên địa trở nên tịch mịch, ngay cả đám người Ám Hắc Tổ Vương cũng không nói được lời nào, bọn họ đều chấn động mạnh, chẳng lẽ nói Lý Thất Dạ thật sự có thể một chiêu trảm Khô Mộc thần tổ!
- Tiểu bối, một chiêu trảm ta, trừ phi là Tiên Đế.
Lúc này, Khô Mộc thần tổ lạnh lùng nói:
- Trừ phi Tiên Đế tự mình ra tay, thiên mệnh một kích mới có thể một chiêu trảm ta, nếu không Tiên Đế tùy tùy tiện tiện đánh ra một chiêu cũng không thể làm gì được ta cả.
Khô Mộc thần tổ nói không phải là không có đạo lý, dù sao đạo hạnh của hắn không phải là hoành kích Tiên Đế chân chính, nhưng Tiên Đế tùy tùy tiện tiện xuất một chiêu trảm hắn là không thể nào.
Trên thực tế người đang đứng nơi này có thể xưng là hoành kích Tiên Đế, ít nhất từ thực lực bản thân của bọn họ cũng gần đạt tới mức hoành kích Tiên Đế. Mượn Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương mà nói, Khê Trúc Tiên thật sự rất đáng sợ, nhưng hắn vẫn có nhược điểm trí mạng, nếu không hắn đã sớm trở thành thụ tổ.
Nếu Ám Hắc Tổ Vương dùng tới tổ binh Cổ Linh Uyên thì có thể ngăn cản Tiên Đế một hai trăm chiêu, nhưng mà dùng dùng thực lực của hắn tuyệt đối không thể ngăn cản một hai trăm chiêu của Tiên Đế chứ đứng nói gì tới hoành kích Tiên Đế.
Người đứng ở nơi này, nói dựa vào thực lực chân chính để nói, kỳ thật mạnh nhất chính là Lăng Phong Vân, đạo hạnh của hắn đạt tới Truyền Kỳ Thần Hoàng, đáng tiếc đại đạo Lăng Phong Vân có chỗ thiếu hụt, đại đạo của hắn không viên mãn, đây là nhược điểm trí mạng của hắn.
Mặc dù là như thế, có đồn đãi nói năm đó hắn đánh một trận với Hạo Hải Tiên Đế cũng không có mượn ngoại vật, hoàn toàn là dựa vào thực lực của mình, hắn có thể đại chiến với Hạo Hải Tiên Đế mấy trăm chiêu, cho nên thực lực của Lăng Phong Vân mới được tán thành.
Mà đám người Ám Hắc Tổ Vương được người khác tôn xưng là hoành kích Tiên Đế, được vô số cường giả nói có thực lực hoành kích Tiên Đế.
Nhưng mà đối với thế hệ đứng ở đỉnh phong chân chính mà nói, bọn họ chẳng thèm ngó tới cái danh xưng của đám người Ám Hắc Tổ Vương, bọn họ xem ra, những kẻ như Ám Hắc Tổ Vương hoàn toàn không có tư cách xưng là hoành kích Tiên Đế tồn tại.
Làm cho người ta tin phục duy nhất chính là Lăng Phong Vân, cho dù Lăng Phong Vân so với hoành kích Tiên Đế chân chính còn có khoảng cách nhỏ, nhưng mà hắn xuất thân môn phái nhỏ, dựa vào nghị lực bản thân đạt tới tình trạng này, cho nên cho dù Lăng Phong Vân thật sự không có đạt tới mức độ hoành kích Tiên Đế, những tồn tại đỉnh phong vẫn công nhận thành tựu của Lăng Phong Vân.
Bất kể như thế nào, cho dù Khô Mộc thần tổ không phải tồn tại hoành kích Tiên Đế chân chính, nhưng mà nói Lý Thất Dạ một chiêu có thể trảm hắn, hắn căn bản không tin, hắn xem ra, cho dù là Tiên Đế cũng không có khả năng tùy tùy tiện tiện xuất một chiêu trảm hắn được.
- Thực lực Cửu Giới Thần Hoàng mà thôi, ngươi thật cho rằng mình là hoành kích Tiên Đế sao?
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nhàn nhạt nói:
- Cho dù sinh ra có chứa ấn ký thụ tổ, có lực lượng thụ tổ gia trì, sức chiến đấu của ngươi hơi mạnh hơn Cửu Giới Thần Hoàng một ít, ngươi cũng chỉ là Cửu Giới Thần Hoàng, còn không đạt tới Truyền Kỳ Thần Hoàng, một chiêu chém ngươi là đủ rồi.
- Truyền Kỳ Thần Hoàng là cái gì?
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều vãn bối ngồi trước thiên kính nghe danh xưng Truyền Kỳ Thần Hoàng, lập tức hỏi lão tổ của mình.
- Thần Hoàng đỉnh phong.
Lão tổ xưa nhất trong tông môn giải thích:
- Truyền thuyết đây mới thực sự là hoành kích Tiên Đế, đã sớm có đồn đãi nói Lăng Phong Vân chính là Truyền Kỳ Thần Hoàng, không biết là thật là giả.
- Cho dù không phải Truyền Kỳ Thần Hoàng, bổn tọa cũng có thể chiến với ngươi một trận.
Khô Mộc thần tổ nghiêm nghị nói.
Bị Lý Thất Dạ lật tẩy, Khô Mộc thần tổ không biết giấu mặt đi nơi nào, đối với người đạt tới cảnh giới như bọn họ mà nói, được người ta gọi là hoành kích Tiên Đế mới có vinh quang sáng lạn.
Người trong thiên hạ cũng biết, Tiên Đế là vô địch, nếu như nói có thể hoành kích Tiên Đế, đây là thành tựu cao cỡ nào, là chiến tích uy phong ra sao, cho dù thua trong tay Tiên Đế cũng có thể trở thành hoành kích Tiên Đế, tuy bại nhưng vinh.
Chiến tích như vậy, danh xưng uy phong, đủ cho người ta tán tụng cả đời.
Tuy Khô Mộc thần tổ không có chính thức giao thủ với Tiên Đế nhưng hắn cũng được người ta tôn xưng là hoành kích Tiên Đế, chuyện này làm hắn cảm thấy vinh quang cả đời.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại vạch trần sự thật này ra, chẳng khác gì giẫm nát hư vinh của hắn xuống đất, sao mà không làm Khô Mộc thần tổ tức giận cơ chứ.
- Ra tay đi, một chiêu trảm ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.