Đế Bá

Chương 2424: Diệt tổ lục




Đối với tại bọn họ mà nói, cho dù Tổ Lục bị tiêu diệt, ít nhất Tổ Lục còn có huyết thống truyền thừa xuống.
Thời điểm già trẻ Tổ Lục rời đi, đây là thời điểm chiến đấu cuối cùng của Lý Thất Dạ và ba tổ thụ.
"Ông, ông, ông" lúc này ba gốc tổ thụ bộc phát tiên quang trùng thiên, tổ phù bắn ra tiên quang vô cùng chói mắt, giờ này khắc này, ba gốc tổ thụ đã đánh cược một lần.
- Ta sẽ cho các ngươi kiến thức tiên binh trong truyền thuyết Thụ tộc các ngươi.
Lý Thất Dạ âm thanh vang lên.
"Ông" một tiếng thật lớn, chỉ trong nháy mắt này, cây xanh che đậy cả Thiên Linh Giới sinh ra một cổ phù, thời điểm cổ phù này hiện ra, cả Thiên Linh Giới bị một lực lượng vô cùng kinh khủng bao phủ, cổ phù này lớn hơn tổ phù không biết bao nhiêu lần, cổ phù ẩn chứa lực lượng còn mạnh hơn tổ phù vô số lần, có thể nói chênh lệch lớn tới mức không cách nào nói được.
- Đây là cái gì?
Cảm nhận được tiên lực từ cổ phù này bộc phát, Thụ tộc cả Thiên Linh Giới bị chấn động, cho dù là thế hệ vô địch của Thụ tộc cũng phải hét lên.
"Phanh" một tiếng thật lớn, vào lúc này ba miếng tổ phù tan rã, ba miếng tổ phù phân giải thành vô số pháp tắc nhỏ dài hẹp, tất cả pháp tắc này bị cổ phù kia thôn phệ, trong nháy mắt tất cả pháp tắc này biến thành một phần của nó.
Tổ phù lập tức bị đoạt đi, chỉ nghe "Xoát" một tiếng thật lớn, ba miếng thụ tổ tiên quang ảm đạm đi nhiều, hào quang chúng tỏa ra giống như cây nến sắp tàn, dường như một trận gió thổi qua là dập tắt.
"Oanh, oanh, oanh", thời điểm này cả Tổ Lục lay động, cổ phù đang thôn phệ pháp tắc từ ba tấm tổ phù.
- Không!
Nhìn thấy ba gốc tổ thụ từ từ bị nhổ ra khỏi bùn, rất nhiều lão tổ và tu sĩ Tổ Lục hét thảm thiết, bọn họ bi thương và tràn ngập tuyệt vọng.
Đối với bọn họ mà nói, tổ thụ đại biểu cho toàn bộ Tổ Lục. Hiện tại ba gốc tổ thụ của bọn họ bị nhổ tận gốc, đối với đệ tử Tổ Lục mà nói đây là trùng kích to lớn, đánh thẳng vào lòng tin các đệ tử Tổ Lục. Tin tưởng của các đệ tử này nát bấy, bọn họ biến thành cái xác không hồn.
Cuối cùng ba gốc tổ thụ cũng bị rút ra khỏi mặt đất. Bị cành xanh quấn chặt, ba gốc tổ thụ sau khi ra khỏi mặt đất, chúng bắt đầu khô héo.
Đối với tổ thụ mà nói, chúng cắm rễ đại địa, một khi rời khỏi đại địa, vậy ý nghĩa tử vong! Hiện tại Lý Thất Dạ nhổ chúng ra khỏi mặt đất, hậu quả có thể nghĩ.
Cảnh này rung động tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới, tất cả mọi người há to miệng, thật lâu không khép lại được, Thậm chí có người bị chấn động tới nỗi rớt cằm xuống.
Tổ thụ, trong suy nghĩ vô số tu sĩ Thiên Linh Giới chính là tồn tại vô thượng, có đồn đãi nói, sau khi tổ thụ cắm rễ thiên địa, ngay cả Tiên Đế cũng không nhổ lên được.
Nhưng mà vào hôm nay Lý Thất Dạ lại một hơi nhổ tận gốc ba tổ thụ, cảnh này quá rung động nhân tâm, vào giờ phút này, không cần biết ngươi là hạng người gì. Tất cả bị dọa mềm chân, không quản ngươi là tồn tại hoành kích Tiên Đế, tất cả đều bị sợ hãi bao phủ tâm thần.
- Không, không, không...
Tất cả cường giả Tổ Lục lâm vào trong sợ hãi, không dám tin nổi, bọn họ chỉ có trơ mắt nhìn tổ thụ của bọn họ bị Lý Thất Dạ nhổ tận gốc, Tổ Lục chính thức xóa tên khỏi Thiên Linh Giới.
- Chuẩn bị đối mặt tử vong chưa?
Sau khi nhổ tận gốc ba tổ thụ, lời nói của Lý Thất Dạ vang vọng lần nữa.
Thiên Linh Giới vô cùng tĩnh mịch, tất cả mọi người hiểu vào giờ phút này, không không cần biết ngươi là tồn tại như thế nào, chỉ cần là địch với Lý Thất Dạ thì chắc chắn chỉ có con đường chết.
Lúc này các đệ tử Tổ Lục lâm vào trầm mặc, trong khoảng thời gian ngắn các lão tổ đã buông tay chờ chết.
- Chúng ta đánh một trận tới hơi thở cuối cùng đi!
Lúc này có lão tổ Tổ Lục hét lớn lên.
- Đúng, chiến đấu tới hơi thở cuối cùng!
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử Tổ Lục điên cuồng hét lớn, trong một chớp mắt, các cường giả Tổ Lục nhiệt huyết sôi trào.
Vào giờ phút này, bọn họ đã không có lựa chọn khác, chỉ có chiến tới hơi thở cuối cùng mà thôi.
- Giết!
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử và lão tổ kết thành đại trận xông tới, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, đại trận này hấp thu tất cả huyết khí của mọi người sau đó đánh ra một kích mạnh nhất đời mình.
Một kích này đánh nát vòm trời, thiên địa dao động dữ dội, một kích này uy lực đủ đồ sát thiên địa!
- Giãy chết mà thôi!
Lý Thất Dạ lãnh đạm nói ra, chỉ nghe oanh oanh thật lớn, chỉ trong nháy mắt, một cành xanh đan lại thành trường mâu, "Phanh" một tiếng, trường mâu đâm thẳng xuống.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, dưới trường mâu này, đại trận tuyệt thế cũng không làm nên chuyện gì, một mâu này đâm thủng đại địa, lúc này có tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt, máu tươi rơi xuống như trút nước.
Lúc này cành xanh đâm thủng lồng ngực các đệ tử và lão tổ, trong khoảng thời gian ngắn, vô số cổ thi thể bị xâu thành chuỗi trên cành xanh.
Thời điểm nhìn thấy vô số thi thể đọng trên bầu trời, vô cùng rung động nhân tâm, rất nhiều người nhìn thấy nôn mửa liên tục, ngay cả mật đều nhổ ra, đây là một hồi chém giết vô tình.
Cành xanh run lên, vô số thi thể rơi xuống đất, nhao nhao rớt vào biển rộng, trong khoảng thời gian ngắn, trên mặt biển đầy thi thể, bất luận kẻ nào nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy tâm thần tê dại.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới đều không dám thở mạnh, tất cả mọi người bị cảnh trước mặt dọa phá gan.
- Tổ Lục xong đời rồi!
Qua thật lâu, có lão tổ nói một câu.
Tổ Lục được gọi là nơi ngay cả Tiên Đế cũng không công phá được, vào hôm nay nó đã tan thành mây khói, một thần thoại như vậy bị tiêu diệt, vô số người chấn động dữ dội.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, Lý Thất Dạ trước sau tiêu diệt Cổ Linh Uyên, Thần Mộng Thiên, Hải Loa Hào, tổ 6, sau trận chiến tranh này, rất nhiều người bị dọa phá gan, cho dù là thế hệ vô địch cũng như thế, chỉ sợ về sau bất cứ ai nhìn thấy Lý Thất Dạ đều quỳ trước mặt Lý Thất Dạ, mặc kệ ngươi là tồn tại cường đại cỡ nào, trước mặt Lý Thất Dạ cũng không dám ngẩng đầu và thẳng sống lưng.
Lúc này một cành xanh tiến vào trong Tổ Lục, kế tiếp, từng tiếng "Oanh, oanh, oanh" vang lên, chỉ thấy bảo khố Tổ Lục bị mang ra, từng tòa thần sơn, từng dòng thánh tuyền, từng mẫu dược điên và từng núi bảo vật đã bị Lý Thất Dạ chiếm dụng.
Tổ Lục trải qua tích lũy nhiều thời đại, bọn họ có vô số bảo vật, có được rất nhiều thành tuyền, có được một gốc thần thụ, nhưng mà tát cả đều rơi vào túi Lý Thất Dạ.
Tất cả mọi người trong Thiên Linh Giới nhìn Lý Thất Dạ thu tất cả bảo vật vào trong túi, nhưng mà không có bất kỳ kẻ nào dám sinh ra tham niệm trong lòng, bất kể là ai, ngay cả suy nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Nói khó nghe một chút, cho dù Lý Thất Dạ làm rơi một kim tệ trên mặt đất sẽ không có ai dám đi nhặt, ai cũng biết, dám là địch với Lý Thất Dạ, kết quả sẽ là diệt môn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.