Đế Bá

Chương 2446: Phong ba quan hệ thông gia




Văn Nhân thế gia chi phối Văn thành, mà Đông Phương thế gia khống chế Đông Phương thành, hai gia tộc bọn họ là thế giao, cũng là thông gia.
Trên chuỗi đảo quanh đây trừ Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia ra, chi phối địa bàn chuỗi đảo khác chính là Dương Ưng quốc.
Dương Ưng quốc cường đại hơn Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia không ít, cho nên muốn đối kháng Dương Ưng quốc, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia phải kết thành liên minh, mà liên minh không gì kiên định bằng thông gia.
Văn Nhân Lục Nhị từ nhỏ gả cho Đông Phương thế gia Đại công tử Đông Phương Thông, nhưng mà Văn Nhân Lục Nhị lại rất phản cảm với mối hôn sự này, thập phần mâu thuẫn với nó.
Hơn nữa từ nhỏ tới lớn, Văn Nhân Lục Nhị thích đi theo đại sư huynh Cổ Tề Ngọc, sư huynh muội hai người từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư, cả ngày ở cùng một chỗ, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, tất nhiên là lâu ngày sinh tình, sư huynh muội hai người dần dần sinh tình tố.
Mà với tư cách Đại sư huynh, Cổ Tề Ngọc từ nhỏ đã được Văn Nhân thế gia thu dưỡng, thiên phú rất tốt, tu luyện chăm chỉ, đạo hạnh quá sâu, tuy hắn không thể kế thừa Văn Nhân thế gia, nhưng trong tương lai cũng có thể đứng ra ngăn mưa cản gió cho Văn Nhân thế gia.
Cổ Tề Ngọc cũng biết sư muội từ nhỏ phải gả cho Đông Phương thế gia, cho nên sư huynh muội hai người bọn họ tuy có tình cảm, nhưng, Cổ Tề Ngọc cũng không dám lỗ mãng.
Nhưng mà từ ngày Văn Nhân Lục Nhị lớn lên từng ngày, hôn kỳ giữa nàng và Đông Phương thế gia Đông Phương Thông càng ngày càng gần, Văn Nhân Lục Nhị phản cảm cự tuyệt hôn sự này.
Nhưng mà hôn sự do lão tổ hai nhà định ra, đây không phải một tiểu cô nương có khả năng phản kháng, cũng không phải nàng có khả năng quanh co, cho dù là phụ thân nàng cũng không phản đối hôn sự này.
Huống chi lúc này Văn Nhân Lục Nhị đã có người trong lòng, nàng càng không muốn gả cho Đông Phương Thông.
Lúc hôn kỳ tới gần, Văn Nhân Lục Nhị không biết lấy dũng khí từ đâu thoát khỏi Văn Nhân thế gia, thoát ra khỏi Văn thành.
Đại hôn đến gần, Văn Nhân Lục Nhị đột nhiên đào tẩu, đương nhiên là làm cho Văn Nhân thế gia tức giận, nếu hôn sự xảy ra chuyện gì không đúng, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia sẽ sinh ra khe hở.
Cho nên trong khoảng thời gian ngắn Văn Nhân thế gia là toàn bộ đệ tử ra ngoài tìm, đi tìm Văn Nhân Lục Nhị, mà với tư cách Đại sư huynh Cổ Tề Ngọc, đương nhiên cũng gánh vác trách nhiệm.
Cổ Tề Ngọc lớn lên từ nhỏ với Văn Nhân Lục Nhị, cả hai sinh ra tình cảm, đương nhiên Cổ Tề Ngọc rất hiểu Văn Nhân Lục Nhị, hắn cũng biết Văn Nhân Lục Nhị núp ở chỗ nào, cho nên hắn tìm được Văn Nhân Lục Nhị trước hơn bất cứ kẻ nào của Văn Nhân thế gia.
Nhiệm vụ của Cổ Tề Ngọc là dẫn Văn Nhân Lục Nhị quay về Văn Nhân thế gia, nhưng mà thời điểm tới trước mặt Văn Nhân Lục Nhị, Cổ Tề Ngọc đã không làm điểm này.
Cuối cùng, Cổ Tề Ngọc mang theo Văn Nhân Lục Nhị trốn ra bên ngoài, dàn xếp Văn Nhân Lục Nhị ở nơi bí mật, sư huynh muội hai người bọn họ đã sinh tình cảm, thời điểm đang lẩn trốn đã đột phá gông xiềng trong lòng, trở thành phu thê.
Cổ Tề Ngọc dàn xếp tốt Văn Nhân Lục Nhị thì quay về Văn Nhân thế gia. Cổ Tề Ngọc cam đoan với Văn Nhân Lục Nhị, hắn nhất định sẽ quang minh chính cưới Văn Nhân Lục Nhị.
Nhưng mà vì chuyện này, Cổ Tề Ngọc muốn được Văn Nhân thế gia tán thành dễ vậy sao, cho nên hắn phải lập công lao lớn, chỉ có như vậy hắn mới có cơ hội.
Vào năm năm trước, Văn Nhân thế gia và Dương Ưng quốc sinh ra ma sát, Cổ Tề Ngọc làm gương cho binh sĩ, xung trận ngựa lên trước nhảy vào trong chiến trường, chém giết rất nhiều cường giả Dương Ưng quốc.
Cuối cùng nhất, Văn Nhân thế gia tuy thắng được chiến tranh này, nhưng mà Cổ Tề Ngọc cũng táng thân trong chiến tranh, hắn không thể đợi đến lúc cưới Văn Nhân Lục Nhị, mà Văn Nhân Lục Nhị cũng không thể chờ Cổ Tề Ngọc trở về.
Vào thời điểm năm năm đại tế Cổ Tề Ngọc, Văn Nhân Lục Nhị mang theo con gái Văn Nhân Hoài Ngọc vụng trộm ra khỏi nơi ẩn cư, đến đây bái tế trượng phu, thật không ngờ lại bị Văn Nhân thế gia phát hiện, nàng đành phải mang theo Văn Nhân Hoài Ngọc đào tẩu, thật không ngờ lại gặp được Lý Thất Dạ.
- Uyên ương mệnh khổ.
Nghe được Văn Nhân Lục Nhị nói thế, Lý Thất Dạ nhìn qua nàng, nói:
- Ngươi có tính toán gì không?
Văn Nhân Lục Nhị há miệng muốn nói, nhưng mà không biết nên nói cái gì cho phải, đành nói:
- Ta có thể lấy cái chết thỉnh tội với Đông Phương thế gia, chỉ cần Hoài Ngọc được bảo toàn là được.
- Đang sống rất tốt, chết làm cái gì?
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Chuyện này chưa tới tuyệt cảnh, không cần phải bàn sinh tử.
- Ngươi không rõ.
Văn Nhân Lục Nhị lắc đầu, nói ra:
- Chuyện này muốn giải quyết, như vậy nhất định có người chết, cũng chỉ có ta chết mới có thể hóa giải phong ba này! Đông Phương thế gia cần một đáp án, cần Văn Nhân thế gia cho câu trả lời! Nếu không, không chỉ liên minh tan vỡ, thậm chí có khả năng biến thành thù địch sinh tử.
Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, chuyện như vậy hắn gặp nhiều, tân nương bỏ trốn, Đông Phương thế gia cũng tốt, Văn Nhân thế gia cũng được, đối với đại thế gia như bọn họ mà nói, mặt mũi trên hết, Đông Phương thế gia cần một đáp án, mà Văn Nhân thế gia cũng cần cho Đông Phương thế gia một câu trả lời, nếu không liên minh hai nhà sẽ tan nát.
- Yên tâm đi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Lưỡng tình tương duyệt, đã phát sinh, chắc chắn sẽ có chuyển cơ, có chút chuyện có thể ngồi xuống bàn với nhau.
Văn Nhân Lục Nhị đắng chátcười cười, lắc đầu, nói ra:
- Chuyện này đã không có gì cần bàn cả, phụ thân ta không thể làm chủ, phát sinh chuyện này, cho dù lão tổ gia tộc muốn bảo hộ ta cũng không có khả năng, kết cục tốt nhất chính là ta lấy cái chết tạ tội.
Nói đến đây, Văn Nhân Lục Nhị hít sâu một hơi, nghiêm túc nói:
- Ta đã dự kiến được kết cục như vậy, ta làm ta chịu, chỉ cần phụ thân bọn họ có thể bảo chứng Hoài Ngọc bình an, nếu như ta vừa chết có thể tiêu đi hiểu lâm của Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế, ta nguyện ý chết.
Nói đến đây, Văn Nhân Lục Nhị cũng nhìn qua Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
- Lý công tử hiện tại có lẽ nhảy vào vòng xoáy này không có kết cục tốt. Trong sự kiện này, bất luận là Đông Phương thế gia hay là Văn Nhân thế gia đều cần người chết. Nếu như Lý công tử tiếp tục giả mạo, chỉ sợ Văn Nhân thế gia hết sức vui vẻ có kẻ chết thay.
- Nếu như Lý công tử hiện tại quyết định nói thật vẫn còn kịp, một khi người Đông Phương thế gia đến, Lý công tử quyết định cũng trễ rồi, lúc đó Lý công tử chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết!
Nói đến đây, Văn Nhân Lục Nhị thập phần nghiêm túc, nàng không muốn liên lụy Lý Thất Dạ.
- Ta cũng muốn chết, nhưng mà ta không chết được.
Lý Thất Dạ cười rộ lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.