Đế Bá

Chương 2551: Phi Tiên Giáo nội đấu 2




– Long tổ?
Lý Thất Dạ nói ra.
– Thanh danh Long tổ không lộ ra thế gian, hắn tên là Long Chiến Thiên.
Lâm Thiên Đế nói:
– Long tổ sinh ra vào năm những cuối thời đại Thiên Lý Tiên Đế, từng có lòng vấn đỉnh thiên mệnh trong thời đại Ngâm Thiên Tiên Đế, lão nhân gia tu hành Phi Tiên Thể đại thành, đạo hạnh viên mãn, uy thế còn vượt qua đại sư huynh hiện tại.
– Đại sư huynh xuất hiện vấn đỉnh thiên mệnh hiện tại, là do Long tổ ra sức ủng hộ, Long tổ là người đứng đầu phái thanh niên, hắn lực bài chúng nghị, ủng hộ đại sư huynh xuất thế, cũng đích thân hộ đạo.
Nói đến đây, Lâm Thiên Đế thở dài một hơi.
Trên thực tế, chuyện Long Ngạo Thiên sẽ trở thành Tiên Đế đã sớm được bàn luận trong Phi Tiên Giáo, cho nên đệ tử Phi Tiên Giáo phải toàn lực trợ giúp Long Ngạo Thiên trở thành Tiên Đế.
– Ta hiểu rồi!
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Phi Tiên Giáo bị phong ấn sơn môn không xuất thế, Long tổ các ngươi tự nhận mình sẽ là Tiên Đế lại không được xuất thế, cho nên trong lòng tràn ngập phẫn hận, cực kỳ hận âm nha cho nên muốn báo thù.
– Không, không, không…
Sắc mặt Lâm Thiên Đế đại biến, mặc dù nói Lâm Thiên Đế đã biết rõ âm nha tồn tại, nhưng trưởng bối trong tông môn đã khuyên bảo hắn, hai chữ “Âm nha” này không được dễ dàng nhắc đến.
Hiện tại Lý Thất Dạ nhắc tới cái tên này, chẳng khác nào giáng thêm tội cho Phi Tiên Giáo, cho dù Lý Thất Dạ không phải âm nha, hắn cũng là người phát ngôn của âm nha.
Chính là vì như thế, Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Lâm Thiên Đế vô cùng sợ hãi.
Lâm Thiên Đế vội vàng nói:
– Lý huynh, thỉnh không nên hiểu lầm, Phi Tiên Giáo chúng ta không có ý này, Long tổ nhiều nhất chỉ thực hiện ý nguyện thành Tiên Đế của mình mà thôi, cũng không có hận đại nhân, càng không dám có lòng trả thù.
– Không sao cả.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ngàn vạn năm qua đi, người hận có rất nhiều, người có thù không đợi trời cũng không ít.
Lý Thất Dạ nói như vậy, Lâm Thiên Đế âm thầm thở ra một hơi.
– Nhưng mà, đám lão đầu tử các ngươi vô năng như vậy sao?
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên Đế thật lâu, sau đó nói ra:
– Cho dù Nhân Hiền Tiên Đế nhất mạch mạnh hơn nữa, bằng một hai nhân vật như Long tổ thì thế nào, có thể ép đám lão đầu tử các ngươi hay sao? Phi Tiên Thể đại thành, đối với Phi Tiên Giáo mà nói, đây cũng không phải chuyện gì hiếm có.
– Cái này…
Lâm Thiên Đế há miệng muốn nói, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói thế nào cho phải.
– Xem ra, các lão đầu tử các ngươi vẫn chưa nói rõ ràng.
Lý Thất Dạ cười thoáng một phát, nhàn nhạt nói.
Lâm Thiên Đế do dự một lát, cuối cùng không dám giấu diếm nói ra:
– Các vị lão tổ suy đoán, đế tử của bọn họ có khả năng còn sống, còn ra khỏi tiên lao.
– Ta hiểu rồi, đế tử Nhân Hiền Tiên Đế đúng không?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Năm đó bọn chúng gọi là tu luyện ma luyện, trốn vào tiên lao, phải nói là bọn chúng chạy vào tiên lao mới đúng.
Lâm Thiên Đế há miệng muốn nói, nhưng hắn không biết nên nói thế nào cho phải. Chuyện năm đó hắn nghe các lão tổ trong tông môn nói qua, năm đó có không ít người trong Phi Tiên Giáo sợ tội tự sát, đương nhiên cũng có khả năng bị diệt khẩu.
Mà các đế tử Nhân Hiền Tiên Đế đối ngoại tuyên bố tiến vào tiên lao ma luyện, trên thực tế lại đang đào tẩu, tránh né âm nha, bọn họ không tiếc dùng thân mạo hiểm, trốn vào tiên lao cửu tử nhất sinh.
Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, nói ra:
– Mặc kệ Nhân Hiền Tiên Đế có xuất thân thế nào, nhưng mà cả đời hắn biết tròn biết méo, hắn cũng là Tiên Đế biết khắc chế, đáng tiếc con của hắn không kế thừa ưu điểm của phụ thân, lại có ý nghĩ hão huyền, tự nhận có huyết thống khó lường, muốn dựa vào Phi Tiên Giáo thống ngự cửu giới, xưng đế muôn đời!
Nói đến việc này, Lâm Thiên Đế không dám nói thêm lời nào nữa, bởi vì chuyện này quá nặng với hắn, nặng đến mức Phi Tiên Giáo cũng khó thừa nhận nổi.
– Phi Tiên Giáo thế nào, ta không muốn quản nhiều, giống như đại sư huynh của các ngươi, Long tổ vì cái gì vi phạm lời hứa mà đi ra vấn đỉnh thiên mệnh, ta cần làm là tiêu diệt bọn chúng, đã không tuân thủ hứa hẹn, nên trả giá thật nhiều.
Lý Thất Dạ nói:
– Nhưng mà nếu như Phi Tiên Giáo các ngươi còn có người bồi dưỡng huyết thống kia như năm đó, như vậy, hậu quả các ngươi tự suy nghĩ đi.
– Không, không, không, tuyệt đối không có, tuyệt đối không có.
Lâm Thiên Đế sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, vội vàng nói:
– Lý huynh thỉnh chuyển cáo đại nhân, chuyện năm đó tuyệt đối không xảy ra.
Lúc này Lâm Thiên Đế sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Năm đó Phi Tiên Giáo có người vụng trộm muốn làm huyết thống kia phản tổ, chọc âm nha tức giận đi dò xét Phi Tiên Giáo!
Phi Tiên Giáo mặc dù là truyền thừa một môn ngũ đế, được xưng có thể khinh thường cửu giới, là truyền thừa cường đại nhất thế gian, nhưng đối mặt với lửa giận của âm nha, Phi Tiên Giáo lại run rẩy.
Khi đó có Thiên Lý Tiên Đế hộ giá, Hắc Long Vương áp trận, Thiên Lý quân đoàn, Hắc Long quân đoàn hai đại quân đoàn trực tiếp phong tỏa tất cả thông đạo không gian ra vào của Phi Tiên Giáo.
Trước khi âm nha cưỡng ép dò xét, không ít cường giả Phi Tiên Giáo sợ tội tự sát, trong đó có không ít Thần Hoàng, cuối cùng ngay cả con của Nhân Hiền Tiên Đế phải trốn vào tiên lao cửu tử nhất sinh.
Càng về sau này, Phi Tiên Giáo phải hứa hẹn, ưng thuận lời thề, âm nha lúc này mới rút lui khỏi Phi Tiên Giáo.
Mặc dù nói Phi Tiên Giáo vô cùng cường đại, nhưng trước mặt quân đoàn vô địch, đồng thời có Thiên Lý Tiên Đế và Hắc Long Vương áp trận, Phi Tiên Giáo cũng không dám động đậy.
Nếu vào thời đại đó, Phi Tiên Giáo dám phản kháng, chỉ sợ Phi Tiên Giáo đã sớm tan thành mây khói, hôm nay đã không còn Phi Tiên Giáo.
– Có và không có, trong lòng lão đầu tử Phi Tiên Giáo các ngươi biết rõ nhất.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Lâm Thiên Đế đang hoảng sợ, nói ra:
– Năm đó vì cái gì nhiều người trong Phi Tiên Giáo các ngươi phải tự sát, vì cái gì con của Nhân Hiền Tiên Đế trốn vào trong tiên lao, tất cả chuyện này đám lão đầu tử các ngươi biết rõ.
– Cái này, cái này, cái này...
Lâm Thiên Đế không biết nên nói như thế nào mới tốt, nói:
– Đây cũng không phải là ba mạch chúng ta làm ra, là Nhân Hiền nhất mạch làm ra.
– Ta đây biết rõ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Bằng không năm đó các ngươi cũng không sống tốt như vậy, năm đó thật muốn diệt Phi Tiên Giáo, Phi Tiên Giáo các ngươi cũng khó trốn một kiếp.
Lâm Thiên Đế trầm mặc một chút, tuy Phi Tiên Giáo bọn họ vô song, nhưng tình huống năm đó có Thiên Lý Tiên Đế hộ giá, Hắc Long Vương áp trận, âm nha cưỡng chế dò xét, trong dạng trận thế vô địch này, Phi Tiên Giáo bọn họ có nội tình cường đại hơn cũng không làm được gì, nếu phản kháng sẽ rơi vào kết cục diệt vong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.