Đế Bá

Chương 2559: Núi Thanh Thành 1




Có người nghi ngờ nói một câu:
– Vì một Hải Lân, đáng giá sao?
– Nghe nói núi Thanh Thành có quan hệ lớn lao với quái vật biển, hoặc có thể nói núi Thanh Thành sẽ cứu Hải Lân.
Có lão yêu vương nói ra.
Lão yêu vương nói đúng, núi Thanh Thành có quan hệ lớn với Hải Lân, nếu không đến mức vạn bất đắc dĩ, Hải Lân cũng không đến núi Thanh Thành cầu cứu, bởi vì chiến hỏa đốt lên núi Thanh Thành, núi Thanh Thành sẽ lâm vào tai họa ngập đầu.
Nhưng hiện tại Hải Lân đã đến bước đường cùng, nơi ẩn thân của bọn họ bị Phi Tiên Giáo san bằng, thời điểm tuyệt cảnh, Hải Lân không thể không trốn vào núi Thanh Thành, cầu cứu núi Thanh Thành.
Tất cả mọi người nhìn thấy việc này, cũng ngừng thở, mọi người cũng không biết núi Thanh Thành có thể vì Hải Lân mà vạch mặt với Long Ngạo Thiên hay không.
Long Ngạo Thiên đứng bên ngoài núi Thanh Thành, thần uy áp người, khí tức trên người hắn có thể ép núi Thanh Thành đến mức thiên băng địa liệt, dường như không có ai có thể ngăn cản được bước chân của hắn.
– Chưởng môn núi Thanh Thành, các ngươi có tính toán gì không?
Long Ngạo Thiên đứng trong hư không, từ từ nói ra. Tuy giọng nói của hắn không lớn, nhưng ai nghe cũng có cảm giác như búa nện vào tai, chấn nhiếp tâm hồn, khiến người người sợ hãi.
– Vô Lượng Thiên Tôn!
Đối diện với cường giả như Long Ngạo Thiên, chưởng môn núi Thanh Thành phải đứng ra, không trốn tránh, hắn chắp tay nói ra:
– Long Đế tử, kính ngưỡng đã lâu, kính xin Long Đế tử chỉ giáo.
– Chỉ giáo?
Long Ngạo Thiên nói ra:
– Ta không có gì chỉ giáo, ta yêu cầu rất đơn giản, giao Hải Lân và tứ trảo Kim Long ra, ta lập tức xoay người rời đi, cũng không gây khó dễ núi Thanh Thành các ngươi.
Long Ngạo Thiên nói lời hùng hổ dọa người, nhưng không có người nào cảm thấy có gì không ổn, tất cả mọi người cảm thấy lời này trong miệng Long Ngạo Thiên nói ra là đương nhiên.
Long Ngạo Thiên vừa dứt lời, mọi người ngừng thở, tất cả mọi người biết rõ nếu như vì Hải Lân mà kết thù với Long Ngạo Thiên, đây là cách làm không sáng suốt, đổi lại bất cứ người nào, bất cứ môn phái nào cũng không lựa chọn như vậy.
Chưởng môn núi Thanh Thành nhìn qua Hải Lân đang chữa thương, hắn trầm giọng nói:
– Long Đế tử, Hải Lân công tử có sâu xa lớn với núi Thanh Thành chúng ta. Long Đế tử có ân oán với hắn, núi Thanh Thành không dám hỏi đến, nhưng núi Thanh Thành cũng không thể thấy chết mà không cứu được, Long Đế tử là người khoan hồng độ lượng, chờ sau khi Hải Lân chữa thương lành mới tính sổ được không?
Chưởng môn núi Thanh Thành nói lời này rất đúng lúc, thời điểm đối mặt với lực lượng cường đại, nếu thật sự nghe lời người ta, chỉ sợ sau này không còn lực phục chúng.
– Chỉ sợ chuyện này không do núi Thanh Thành làm chủ.
Long Ngạo Thiên vừa cười vừa nói, nói ra lời này rất khí phách.
Núi Thanh Thành là truyền thừa rất cường đại tại Bắc Uông Dương, cho dù núi Thanh Thành không phải đế thống tiên môn, nhưng nó có Vô Song Thần Hoàng Định Viễn Hầu tọa trấn, không có mấy người dám làm càn với núi Thanh Thành.
Hiện tại Long Ngạo Thiên nói ra lời này là hoàn toàn không đặt núi Thanh Thành vào trong mắt, nhưng không quản Long Ngạo Thiên nói lời khí phách thế nào, cũng không có ai cảm thấy không ổn, cho dù là đệ tử núi Thanh Thành cũng không có tức giận, bọn họ biết rõ mình đang đối mặt với địch nhân thế nào, biết rõ chính mình đối mặt với truyền thừa đáng sợ ra sao.
– Vô Lượng Thiên Tôn.
Chưởng môn núi Thanh Thành chắp tay, nói ra:
– Long Đế tử, làm người nên mở một mặt lưới, sau khi Hải Lân chữa lành thương thế, lại giải quyết ân oán cũng không muộn.
– Không được!
Long Ngạo Thiên một ngụm cự tuyệt núi Thanh Thành chưởng môn thỉnh cầu, lạnh lùng nói:
– Chưởng môn núi Thanh Thành, ta chỉ cho núi Thanh Thành các ngươi hai lựa chọn. Một, giao Hải Lân và tứ trảo Kim Long ra đây; hai, chính là núi Thanh Thành các ngươi chờ diệt môn đi.
Long Ngạo Thiên vừa dứt lời, đệ tử núi Thanh Thành lập tức phẫn nộ, nhưng sau đó là bất đắc dĩ, bởi vì bọn họ biết rõ Long Ngạo Thiên cường đại, cũng biết Phi Tiên Giáo sau lưng Long Ngạo Thiên là tồn tại kinh khủng cỡ nào.
Mở miệng là muốn tiêu diệt núi Thanh Thành, chuyện này làm nhiều người hít thở không thông, mọi người đều biết Long Ngạo Thiên không phải đang nói miệng mà thôi, cũng không phải khẩu xuất cuồng ngôn, với thực lực Long Ngạo Thiên, với sự khủng bố của Phi Tiên Giáo, đây tuyệt đối là chuyện vô cùng có khả năng.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả cường giả đang quan sát đều vô cùng chờ mong, tất cả mọi người đều nhìn chưởng môn núi Thanh Thành, tất cả mọi người muốn biết hắn lựa chọn như thế nào.
Tất cả mọi người biết rõ, vì Hải Lân mà đối địch với Phi Tiên Giáo là hành động không sáng suốt, nhưng trong lòng rất nhiều người vẫn hy vọng, hy vọng có người có thể phản kháng Phi Tiên Giáo, có thể đối kháng Phi Tiên Giáo, dù sao Phi Tiên Giáo hàng lâm Bắc Uông Dương quá hùng hổ dọa người, lại tiếp tục như vậy, nói không chừng Phi Tiên Giáo sẽ thống trị cả Bắc Uông Dương, đây là việc rất nhiều người không muốn nhìn thấy.
Lúc này chưởng môn núi Thanh Thành nhìn qua Hải Lân, Hải Lân đang ngồi chữa thương, vẫn không nhúc nhích.
Cuối cùng chưởng môn núi Thanh Thành thở dài một hơi, chắp tay nói ra:
– Long Đế tử, nếu ngươi cố ý muốn lấy mạng Hải Lân, núi Thanh Thành chúng ta chỉ liều mạng tương bồi. Hải Lân chính là khách của núi Thanh Thành, núi Thanh Thành chúng ta sẽ bảo vệ hắn an toàn.
Chưởng môn núi Thanh Thành nói ra lời này làm rất nhiều người chấn động, không ít người khiếp sợ, mặc dù núi Thanh Thành không phải đế thống tiên môn, nhưng bọn họ lại dám đứng ra phản kháng Long Ngạo Thiên, phản kháng Phi Thiên Giáo!
– Tốt, đủ phách lực, ta rất muốn nhìn núi Thanh Thành có thể chống bao lâu!
Long Ngạo Thiên cười lớn một tiếng, hắn vừa dứt lời đã đáp xuống núi Thanh Thành.
– Rầm rầm rầm!
Thời điểm Long Ngạo Thiên một bước đạp lên phòng ngự của núi Thanh Thành, cả núi Thanh Thành đều lay động, dưới bàn chân Long Ngạo Thiên, núi Thanh Thành giống như chiếc thuyền nhỏ trong mưa to gió lớn, tùy thời sụp đổ.
Dưới nghiền nát thật lớn này, cả núi Thanh Thành như lâm vào sụp đổ hủy diệt, hành vi này làm cường giả núi Thanh Thành vô cùng khẩn trương.
– Chuẩn bị chiến tranh, tất cả thủ vững cương vị!
Nhìn thấy cảnh này, chưởng môn núi Thanh Thành trầm mặc, quát lớn.
Một tiếng nổ “Ầm” vang lên, chưởng môn núi Thanh Thành vừa dứt lời, phòng ngự trên núi Thanh Thành nứt vỡ dưới một cước của Long Ngạo Thiên, vô số mảnh vụn bay tán loạn!
Phòng ngự núi Thanh Thành trải qua gia cố nhiều đời liên tục, dùng rất nhiều tinh bích chèo chống, thập phần cường đại, nhưng lúc này lại không thể kiên trì nửa khắc dưới một cước của Long Ngạo Thiên đè xuống.
– Chiến!
Nhận ra Long Ngạo Thiên dễ dàng phá phòng ngự núi Thanh Thành, các đệ tử và cường giả núi Thanh Thành cùng quát lớn một tiếng, tất cả binh khí ra khỏi vỏ, huyết khí trùng thiên, kiếm chỉ Long Ngạo Thiên.
“Phốc”, Long Ngạo Thiên lập tức nhảy vào trong núi Thanh Thành, tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức không người nào nhìn thấy rõ ràng, chỉ thấy bóng dáng lóe lên rồi biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.