Đế Bá

Chương 2560: Núi Thanh Thành 2




Sau đó là tiếng “Phốc” thật lớn, một trụ huyết hoa bay ra, phun ra như suối phun, mà đệ tử núi Thanh Thành vừa mới bộc phát huyết khí đã dừng lại nhanh chóng!
Ba, ba, ba...
Thời điểm này có một cái đầu lâu bay lên cao, nó quá thu hút ánh mắt của nhiều người…
Cảnh tượng này quá rung động nhân tâm, các cường giả thủ vững vị trí núi Thanh Thành đồng loạt té xuống đất, cổ của bọn họ phun máu tươi, cột máu bắn lên cao như suối, mưa máu phiêu tán như cánh hoa nở rộ.
Cuối cùng thân thể bọn họ té xuống đất, đầu lâu rơi xuống đất vẫn còn ý thức, còn có thể nhìn thấy thân thể không đầu của mình.
Tốc độ Long Ngạo Thiên quá nhanh, nhanh đến mức không ai nhìn thấy hắn ra tay như thế nào, chỉ trong một chớp mắt, tất cả cường giả trên cứ điểm núi Thanh Thành đều bị Long Ngạo Thiên chém đầu, bọn họ không có cơ hội phản kháng.
– Chút thực lực này cũng dám đối kháng với ta!
Long Ngạo Thiên cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói ra.
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người sởn gai ốc, cũng có phần sợ hãi, tốc độ của Long Ngạo Thiên cực nhanh, nếu như thời điểm này hắn muốn lấy mạng của ai, chỉ sợ không ai có thể ngăn cản, cho dù ngươi mạnh hơn nữa cũng không giữ được mạng của mình.
Lúc này tất cả cường giả đều bị Long Ngạo Thiên lấy đầu, cảnh tượng n này làm cả núi Thanh Thành sinh ra lỗ hỏng, không ai có thể tiến hành bổ cứu kịp thời.
Nhìn thấy nhiều đệ tử mất đi tính mạng, sắc mặt chưởng môn núi Thanh Thành tái nhợt, núi Thanh Thành nhiều cường giả như vậy, hoàn toàn không thể ngăn được một chiêu của Long Ngạo Thiên, thật sự không thể ngăn cản.
Long Ngạo Thiên nhìn chưởng môn núi Thanh Thành, cười ngạo nghễ, nói ra:
– Chưởng môn núi Thanh Thành, núi Thanh Thành các ngươi chỉ có chút bổn sự này thôi sao? Nếu như chỉ có chút bổn sự này, ta thật sự quá thất vọng, chỉ có chút thực lực này dám đối địch với ta, thật sự ngu xuẩn.
– Bày trận!
Cuối cùng chưởng môn núi Thanh Thành quát một tiếng, hắn và mười bảy cường giả cùng thế hệ cùng bày trận, lúc này cả núi Thanh Thành sáng lên, từng ngọn núi trong dãy núi Thanh Thành đồng loạt sinh ra hào quang trận pháp.
“Ông” một tiếng thật lớn, cuối cùng cả núi Thanh Thành được bao phủ trong hào quang tuyệt thế, trên trời sinh ra trận pháp thật lớn, thời điểm này hào quang bao phủ cả núi Thanh Thành.
Nhìn cả núi Thanh Thành được thủ hộ trong trận pháp to lớn, rất nhiều cường giả đang quan sát chấn động, vừa rồi Long Ngạo Thiên có thể lập tức chém giết đệ tử núi Thanh Thành, làm cho rất nhiều người cảm thấy tuyệt vọng, bây giờ nhìn thấy đại trận tuyệt thế, lập tức sinh ra vài phần hi vọng.
– Thiên Cương Thập Bát tử, đây là đòn sát thủ mạnh nhất núi Thanh Thành.
Nhìn thấy đại trận tuyệt thế này, có cường giả hiểu núi Thanh Thành nói:
– Bọn họ đều là đệ tử kiệt xuất nhất của Định Viễn Hầu, đều có chân truyền của Định Viễn Hầu.
– Thiên Cương Thập Bát Trận!
Nhìn thấy đại trận tuyệt thế và nguy nga như vậy, Long Ngạo Thiên cũng không để trong lòng, cười ngạo nghễ, nói ra:
– Trận pháp này là viễn cổ đại trận, đáng tiếc núi Thanh Thành các ngươi chỉ có tàn trận, không chịu nổi một kích.
Long Ngạo Thiên nói ra lời này làm nhiều người run rẩy, người trong Bắc Uông Dương biết rõ núi Thanh Thành có trận này, trận pháp này rất cường đại, đặc biệt lại do núi Thanh Thành Thiên Cương Thập Bát tử bố trí, rất khó công phá, nhưng hiện tại Long Ngạo Thiên lại nói không chịu nổi một kích, nội tâm mọi người phát lạnh, rốt cuộc Long Ngạo Thiên mạnh cỡ nào.
Nghe lời nói tự phụ của Long Ngạo Thiên, núi Thanh Thành dùng trầm mặc, cả núi Thanh Thành đều bao phủ trong đại trận tuyệt thế, hoàn toàn không sinh ra chút tiếng động nào cả.
Nhìn thấy Thiên Cương Thập Bát Trận nguy nga, Long Ngạo Thiên cười to lên, hắn bước vào trong Thiên Cương Thập Bát Trận, tự phụ cuồng ngạo, hơn nữa còn nhàn nhã giống như đang dạo chơi, căn bản là không đặt Thiên Cương Thập Bát Trận vào trong mắt!
Xùy — một tiếng, thời điểm Long Ngạo Thiên bước vào Thiên Cương Thập Bát Trận, vòm trời có tinh quang giáng xuống, thời điểm tinh quang giáng xuống bầu trời rung động, dường như tinh quang này xuyên thủng đại địa.
Đối diện với tinh quang lợi hại như thế, Long Ngạo Thiên chỉ liếc mắt nhìn, trong một chớp mắt tinh quang bắn thẳng vào đầu lâu Long Ngạo Thiên, muốn xuyên thấu thân thể của hắn.
Cho dù tinh quang giáng xuống đầu Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên vẫn không động đậy, dường như hắn không có nhìn thấy tinh quang này.
Lúc tinh quang gần trong gang tấc, Long Ngạo Thiên vẫn không có động, tất cả cường giả đang quan sát đều ngừng thở, Long Ngạo Thiên cũng quá tự phụ, tinh quang phóng tới với tốc độ nhanh như vậy, cho dù là Thần Hoàng cũng không dám xem thường.
Lúc này tinh quang sắp xuyên thủng đầu Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên vẫn không nhúc nhích, thời điểm tinh quang chạm vào đầu hắn, Long Ngạo Thiên hành động.
Phốc –, tinh quang thất bại, cho dù nó cách Long Ngạo Thiên gần trong gang tấc, Long Ngạo Thiên vãn tránh được.
Hơn nữa rất nhiều cường giả đang đứng phương xa không nhìn thấy Long Ngạo Thiên tránh thoát tinh quang này như thế nào, dường như Long Ngạo Thiên căn bản không có hành động, hắn vẫn đứng nơi đó.
Vèo — một tiếng, sau khi tinh quang này thất bại, nó lại lập tức triệu hồi đầu, lại một lần nữa vô cùng nhanh chóng hướng Long Ngạo Thiên lồng ngực vọt tới, dục lập tức đâm thủng Long Ngạo Thiên lồng ngực.
Đối mặt với tinh quang phóng đến, Long Ngạo Thiên vẫn đứng bất động, sau đó là “Phốc” một tiếng thất bại, Long Ngạo Thiên vẫn thoát khỏi tinh quang.
Xùy, xùy, xùy...
Trong thời gian thật ngắn đó, rốt cuộc Thiên Cương Thập Bát Trận sinh ra bão tố, lập tức bắn ra trăm ngàn đạo tinh mang, trăm ngàn đạo tinh quang này rất phức tạp, nó giống như thiên la địa võng, bất luận cái gì rơi vào trong Thiên Cương Thập Bát Trận đều bị đánh thành cái sàng.
Nhưng cho dù Thiên Cương Thập Bát Trận có bão nổi tới mức nào, vô số tinh mang vẫn quét qua tất cả, Long Ngạo Thiên đứng ở nơi đó, hắn vẫn đứng bất động không nhúc nhích, trăm ngàn đạo tinh mang vẫn tiến hành bắn phá rất nhiều, từng đạo tinh mang không thể chạm vào góc áo của Long Ngạo Thiên.
Đó cũng không phải Thiên Cương Thập Bát Trận của núi Thanh Thành không đủ cường đại, cũng không phải tốc độ của tinh quang quá chậm, mà là tốc độ của Long Ngạo Thiên quá nhanh, nhanh đến mức vượt qua tất cả.
Bên trong Thiên Cương Thập Bát Trận, đổi lại những người khác chỉ sợ đã sớm bị đánh thành cái sàng, nhưng mà Long Ngạo Thiên vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, cứ mặc tinh quang phóng đến nhưng không trung cái nào, so với nhất cử nhất động của Long Ngạo Thiên, tốc độ của tinh quang quá chậm!
Nhìn thấy tình cảnh này, không biết có bao nhiêu người hít khí lạnh, tốc độ của Long Ngạo Thiên cực nhanh làm người ta cảm thấy nhút nhát. Rất nhiều người biết nếu mình đối mặt với Long Ngạo Thiên chỉ sợ không có cơ hội ra tay, sẽ bị hắn tháo đầu lâu xuống.
– Quá chậm, không chịu nổi một kích.
Sau khi tùy ý để tinh quang bắn tới, Long Ngạo Thiên lắc đầu, hết sức tự phụ nói:
– Tốc độ này còn không bằng cả ốc sên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.