Đế Bá

Chương 2590: Thanh Long quân đoàn truyền kỳ 2




Trấn Thế Chân Thần cũng tươi cười, nói ra:
- Nếu không có đại nhân ban thưởng tiên vật uẩn dưỡng thân thể, giúp ta khôi phục huyết khí của mình, bằng không ta đã hóa thành nắm đất vàng rồi.
Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Không cần cám ơn ta, đây là ngươi nên có được. Đại chiến năm đó các huynh đệ tổn thất thảm trọng, chỉ tiếc,thời gian dài đằng đẵng đã mang đi tính mạng của bọn họ.
Nhắc tới chuyện cũ, Trấn Thế Chân Thần cũng thở dài một hơi, năm đó vinh quang và huyết lệ cùng tồn tại, cho dù hắn và đại nhân khi nghĩ lại chuyện năm xưa vẫn sợ hãi.
Không nói chuyện cũ, Trấn Thế Chân Thần nói ra:
- Đại nhân chuẩn bị khi nào tấn công Phi Tiên Giáo? Các huynh đệ Thanh Long quân đoàn đã chuẩn bị rất tốt, chỉ cần đại nhân ra lệnh một tiếng, sẽ lập tức tiến công, san bằng Phi Tiên Giáo!"
- Không, không nóng nảy.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, vừa cười vừa nói:
- Ta muốn xem Phi Tiên Giáo có đòn sát thủ gì, nghe nói mấy nhi tử Nhân Hiền Tiên Đế đã sống sót ra khỏi tiên lao, ta muốn nhìn bọn chúng có thể gây ra bao nhiêu sóng gió.
- Nếu Nhân Hiền Tiên Đế còn tại thế, bọn chúng nhảy ra cũng không thể gây ra sóng gió gì.
Trấn Thế Chân Thần nói ra:
- Chỉ bằng mấy tên đế tử bọn chúng, không có tư cách lên mặt bàn.
- Đế tử cũng tốt, đế nữ cũng được.
Lý Thất Dạ không sao cả, nói ra:
- Ta chỉ hiếu kỳ năm đó bọn chúng che dấu cái gì, bọn chúng giấu huyết thống năm đó ở đâu, ta thật sự muốn xem là kẻ nào đổi huyết thống kia. Đây là điểm ta vẫn tò mò, năm đó không tìm thấy huyết thống kia, nhưng mà ta tin tưởng, huyết thống này vẫn đang ở trong Phi Tiên Giáo.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ đang tươi cười nhưng hai mắt lại bắn ra hàn quang đáng sợ, hàn quang này ngay cả Tiên Đế nhìn thấy cũng khiếp sợ.
Trấn Thế Chân Thần vẫn đi theo bên cạnh Lý Thất Dạ đương nhiên biết rõ hàn quang này có ý nghĩa thế nào.
- Bằng vào Phi Tiên Giáo cũng dám làm huyết thống Cổ Minh hiện thế, tất phải diệt tộc!
Trấn Thế Chân Thần cũng sinh ra sát cơ, hắn trải qua thời gian hắc ám nhất, đương nhiên tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện này.
- Sẽ!
Lý Thất Dạ cười cười, cũng không nóng nảy, nhàn nhã nói:
- Năm đó ta chỉ không tìm được huyết thống kia biến đổi thế nào mà thôi, nếu không Phi Tiên Giáo đã không còn tồn tại đến bây giờ.
Năm đó cưỡng chế dò xét Phi Tiên Giáo, Thiên Lý Tiên Đế mở đường, Hắc Long Vương áp trận, dưới uy áp của hai cự đầu vô địch này, cho dù Phi Tiên Giáo là một môn ngũ đế cũng không có lựa chọn, cũng chỉ có thể tùy ý cho âm nha dò xét từng tấc thổ địa Phi Tiên Giáo!
Chỉ tiếc, năm đó dò xét không thể tìm ra huyết thống kia, năm đó đám lão tổ Phi Tiên Giáo tham gia vào chuyện này đều tự sát, về phần đế tử Nhân Hiền Tiên Đế đã trốn vào tiên lao.
- Không nói chuyện Phi Tiên Giáo cũng được, bọn chúng chỉ là thịt cá trên thớt mà thôi.
Lý Thất Dạ lắc đầu, vừa cười vừa nói:
- Ở kiếp này các ngươi xuất thế, vinh quang cũng nên thuộc về Thanh Long quân đoàn, đồng thời đây cũng là một phần tư tâm của ta, sau khi ta rời đi, Thanh Long quân đoàn vẫn bảo vệ cửu giới, để tránh tương lai còn có người rục rịch.
- Đại nhân lo xa.
Trấn Thế Chân Thần chắp tay, nói ra:
- Nếu đổi lại ngày xưa, ta càng muốn đi theo đại nhân giết lên tận cửu thiên, mang theo các huynh đệ mở đường máu cho đại nhân.
- Ta biết rõ các ngươi trung tâm.
Lý Thất Dạ gật đầu, lại thở dài một hơi, nói ra:
- Nhưng năm đó các ngươi thương vong quá thảm trọng, ta không hy vọng chuyện năm đó lại xảy ra trên người Thanh Long quân đoàn, dù sao các ngươi trả giá đã đủ nhiều. Tương lai trên cửu thiên cũng có huyết chiến diễn ra, càng tàn khốc hơn, chuyện tàn khốc này không nên diễn ra hai lần trên người Thanh Long quân đoàn.
- Đại nhân yêu quý các huynh đệ.
Trấn Thế Chân Thần chân thành nói.
- Không, là ta cô phụ mọi người.
Lý Thất Dạ ảm đạm nói:
- Ta dẫn các ngươi ra, nhưng đã có bao nhiêu huynh đệ táng thân trong đất vàng, huyết nhuộm chiến trường.
- Chiến tranh vô tình, da ngựa bọc thây, máu nhuộm chiến trường!
Trấn Thế Chân nói rất khí phách:
- Các huynh đệ từ ngày đi theo đại nhân, tất cả trong nội tâm mọi người đã có chuẩn bị, đã sớm biết có ngày da ngựa bọc thây rồi.
- Có lẽ!
Lý Thất Dạ lúc này thở dài một hơi, nói ra:
- Một thời đại lại một thời đại, chiến tranh luôn tàn khốc, bây giờ là lúc Thanh Long quân đoàn được hưởng vinh quang của mình, chiến tranh nên để cho ta, các ngươi nên nghỉ ngơi.
- Ta tin tưởng đại nhân nhất định sẽ chiến thắng trở về.
Trấn Thế Chân Thần không nói thêm gì nữa, hắn hiểu đại nhân thương cảm Thanh Long quân đoàn, không muốn Thanh Long quân đoàn lại theo hắn huyết chiến đến cùng.
- Sẽ, chắc chắn sẽ có ngày chiến thắng quay về.
Lý Thất Dạ nhìn rất xa, qua hồi lâu mới chậm rãi nói.
Lại qua một thời gian ngắn, Trấn Thế Chân Thần nhìn Lý Thất Dạ, nửa nói đùa nửa nghiêm túc:
- Ở kiếp này đại nhân đã đoạt lại chân thân, có lẽ đại nhân nên tìm thần nữ thánh nữ trong thiên hạ lưu lại hậu đại được rồi.
Đương thời không có bao nhiêu người dám nói lời này với Lý Thất Dạ, cũng không có mấy người dám nhắc chuyện này với Lý Thất Dạ, trên thế gian cũng chỉ có tồn tại như Trấn Thế Chân Thần mới dám bàn chuyện này với Lý Thất Dạ.
Dù sao Trấn Thế Chân Thần đi theo Lý Thất Dạ lâu như vậy, hắn hi vọng nhìn thấy Lý Thất Dạ tương lai có thể lưu lại con nối dõi, mặc kệ tương lai như thế nào, ít nhất huyết thống của Lý Thất Dạ sẽ kéo dài.
- Nên có, cuối cùng sẽ có.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, hắn không nóng nảy với chuyện này.
- Nếu đại nhân nguyện ý, thuộc hạ nguyện ý tuyển chọn thần nữ trong thiên hạ cho đại nhân, đại nhân sẽ lưu lại truyền nhân có huyết thống mạnh nhất.
Trấn Thế Chân Thần nhanh chóng nói kiến nghị của mình.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Trấn Thế nha, ta không quá lưu ý chuyện huyết thống, con nối dõi cứ tùy duyên, nữ nhân đủ duyên phận để ta lưu huyết thống lại, nàng sẽ lưu con nối dõi cho ta.
Trấn Thế Chân Thần gật đầu, hắn hiểu suy nghĩ trong lòng đại nhân. Đại nhân trải qua cả đời, cũng gặp qua vô số thần nữ thánh nữ, thậm chí là nữ Tiên Đế, nhưng kiếp này nữ tử có thể được đại nhân vừa ý không nhiều. Nữ nhân được đại nhân nguyện ý lưu hậu đại càng khó tìm.
Thời điểm Thanh Long quân đoàn đóng tại thành Minh Châu, tu sĩ Bắc Uông Dương thậm chí là cả Nhân Hoàng Giới đều ngừng thở, mọi người đều biết bão tố sẽ tới, trận bão tố này chỉ sợ còn hung mãnh hơn các cơn bão khác rất nhiều, thậm chí có khả năng trận bão này sẽ phá hủy cả Bắc Uông Dương.
Trong nội tâm mọi người hiểu rõ, mười vạn quân của Phi Tiên Giáo bị diệt, với nội tình của Phi Tiên Giáo tuyệt đối nuốt không trôi cục tức này, một khi Phi Tiên Giáo muốn báo thù sẽ là trận chiến tranh đầy tai nạn, Phi Tiên Giáo sẽ dốc toàn lực vãn hồi thể diện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.