Đế Bá

Chương 2656: Về thập giới 1




- Trong cửu giới có rất ít người biết được bí mật này, cho dù biết rõ có bí địa như vậy, Tiên Đế cũng không lưu lại, cũng sớm đi lên, cho nên người trong cửu giới muốn cướp bí địa của các ngươi quá khó khăn, chỉ sợ năm đó Cổ Minh cũng đánh chủ ý khối bí địa này.
Lý Thất Dạ trầm ngâm nói.
Bộ Liên Hương nhẹ nhàng gật đầu, năm đó Cổ Minh diệt Trung châu cổ quốc có thể nói đã đào sâu ba thước đất, nhưng không phải tìm kiếm bảo vật đơn giản như vậy.
- Tiên Đế có thể lên thập giới thì ta biết, chỉ cần Tiên Đế chịu tải thiên mệnh, chờ đợi thời cơ chín muồi sẽ đi lên con đường không lối về này, đều giết vào thập giới. Nhưng vì sao từ xưa tới nay người từ thập giới đi vào cửu giới ít như vậy? Thập giới là nơi chúng thần chư đế ở, có rất nhiều thế hệ vô địch, vì sao người xuống đây quá ít?
Bộ Liên Hương tò mò hỏi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Bởi vì cái giá phải trả quá thảm trọng, hơn nữa cho dù ngươi có thể đi xuống cũng khó mà thừa nhận cái giá này.
Trên thực tế, từ xưa tới nay, người có thực lực tự mình đi xuống cửu giới không vượt quá mười người, mà bọn họ nhất định phải trả cái giá cực kỳ to lớn, lấy thủy tổ của ngươi ra nói, hắn đầy đủ cường đại đấy, nhưng hắn mang Bộ gia từ thập giới xuống đã trả cái giá quá lớn, cũng không chỉ bản thân hắn vẫn lạc đơn giản như vậy.
- Nói như vậy tổ tiên chúng ta vì sự kiện kia mà chết.
Bộ Liên Hương giật mình nói.
- Có thể nói như vậy.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:
- Cũng chính bởi vì cái giá quá thảm trọng, cho dù thật sự có năng lực cũng không ai nguyện ý trả giá. Giống như ngươi là đại phú ông, sinh hoạt giàu có sống rất tốt. Đột nhiên lại đi làm tên ăn mày, nhưng lại bị chém đứt tay chân, thậm chí đánh mất tính mạng, ngươi nguyện ý làm không?
Nghe nói như thế, Bộ Liên Hương cũng ngẩn người, đây là chuyện không có ai nguyện ý đi làm, nhưng mà thuỷ tổ lại đi làm, mang toàn bộ con cháu Bộ gia xuống đây, về phần nguyên nhân là gì thì không biết, nhưng thủy tổ đã trả cái giá thảm trọng.
- Chỉ sợ con cháu phụ tổ tiên mong ngóng rồi.
Bộ Liên Hương thở dài, thủy tổ trả cái giá lớn mang bọn họ xuống đây, nhưng mà cuối cùng Bộ gia vẫn không tránh được tai kiếp diệt môn.
Năm đó Bộ gia kết minh với Cổ Minh, từ thời khắc đó vận mệnh của Bộ gia đã được quyết định.
- Có chút chuyện tiền nhân không biết được, tuy tiền nhân có mong chờ vào đời sau, nhưng hậu bối chắc chắn sẽ không được như kỳ vọng.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Nếu con cháo đời đời đều là đại hiền, như vậy thế gian sẽ không có đế thống tiên môn sụp đổ. Nếu như con cháu là nhân hiền, như vậy tại sao lại có tiểu môn tiểu phái xoay người?
Nghe lời này, Bộ Liên Hương chỉ gật đầu, nàng không nói được gì.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Nên đến cuối cùng sẽ đến, nên đi cuối cùng sẽ đi, có nhiều thứ cho dù ngươi muốn trốn cũng không thoát, có nhiều thứ nó cuối cùng sẽ xảy ra.
Bộ Liên Hương gật đầu, ôm Lý Thất Dạ, nói:
- Tiên Đế đi về thập giới, đây chính là việc thản nhiên đối mặt, cũng không đi trốn tránh sứ mạng của mình, không đi trốn tránh vận mệnh của mình, mà là lựa chọn thản nhiên đối đầu với vận mệnh bản thân.
- Đúng là như vậy, Tiên Đế đi lên thập giới là một lựa chọn.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Đồng thời đây cũng là quy tắc cho phép, loại vật này không phải ngươi muốn trốn tránh là có thể trốn tránh, cho dù trốn tránh cũng phải trả giá thật nhiều.
- Tiên Đế phải đi thập giới sao?
Bộ Liên Hương tò mò.
- Từ lý luận mà nói là như vậy.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Thiên mệnh là cái gì? Nó chính là do cửu giới hội tụ thành, cửu giới đời này qua đời khác có một đầu thiên mệnh, mà thiên mệnh này lại dựa vào cửu giới. Thử nghĩ xem, vì sao thiên mệnh này lại dừng ở cửu giới, đây chẳng khác gì người tài không ngày nổi danh, hơn nữa nếu mất thiên mệnh, vạn tộc sẽ tàn lụi.
- Nếu không có được hoàn cảnh như thập giới, Tiên Đế ở mãi trong cửu giới sẽ không thể thừa nhận nổi thiên mệnh, đồng thời cũng bị trời phạt, cho nên với Tiên Đế thừa nhận thiên mệnh, bọn họ chỉ cần thời cơ chín mùi sẽ đi lên thập giới.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng lại, tiếp tục nói:
- Ở thập giới, thiên mệnh sau khi tới trình độ nhất định, cho dù là chư đế chúng thần cũng phải tránh né, nếu không bọn họ cũng sẽ bị trời tru, khi đó ngươi sẽ thừa nhận trời tru đáng sợ. Cho nên đối với Tiên Đế mà nói cũng tốt, đối với chúng thần chư đế cũng vậy, chịu tải thiên mệnh ngay từ đầu chỉ là một con đường dài dằng dặc, không có cuối cùng. Trừ phi có ngày ngươi ngã xuống.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Bộ Liên Hương cũng trầm mặc, trong mắt người khác xem ra, Tiên Đế phong quang cỡ nào, quét ngang cửu giới. Đương thời vô địch, vô số người hướng tới, vô số người cúng bái, nhưng Tiên Đế cũng có bất đắc dĩ, Tiên Đế cũng có khổ tâm. Tiên Đế cũng có thời điểm không thể không lựa chọn.
Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy phong quang của Tiên Đế, tất cả mọi người chỉ thấy Tiên Đế vô địch, nhưng mà có người nào nhìn thấy Tiên Đế trả giá chứ? Lại có mấy người nhìn thấy Tiên Đế thống khổ?
- Ngươi từng nói qua, Cổ Minh vẫn còn có Tiên Đế lưu thủ cửu giới.
Bộ Liên Hương trầm ngâm sau đó hỏi.
Lý Thất Dạ gật đầu nói nói:
- Đúng, Cổ Minh vẫn có Tiên Đế lưu tại cửu giới, nhưng mà bọn chúng lại khác, trong tay bọn chúng có Thể Phương, đây là một trong cửu đại thiên bảo. Thể Phương có thể giúp chúng lẫn tránh thiên địa quy tắc, có thể tránh thoát lão tặc thiên khiển trách. Năm đó Cổ Minh từng bị chúng thần chư đế đuổi giết vào tuyệt cảnh, trừ Cổ Minh làm việc không được vạn tộc thừa nhận. Đồng thời cũng có quan hệ tới Thể Phương trong tay bọn chúng, cửu đại thiên bảo ai không muốn có được?
- Hư Không Môn cũng là một trong cửu đại thiên bảo đấy.
Bộ Liên Hương cảm khái nói.
- Nó có khác, mỗi thiên bảo có tác dụng khác nhau, thần thông cũng khác nhau.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Nhưng mà Hư Không Môn sắp xuất thế rồi.
Bộ Liên Hương nhìn thấy Lý Thất Dạ như đã tính trước, biết rõ hắn đã nắm tất cả trong tay.
- Cổ Minh có thể trốn, đó là vì trong tay có Thể Phương sao?
Bộ Liên Hương nói ra.
- Đúng!
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Đây là một loại phương pháp khác, nếu ngươi có thể có được thứ như cửu đại thiên bảo, cho dù không thể có được thực lực như thủy tổ của ngươi, vẫn có cơ hội từ phía trên trốn xuống. Bất kể nói thế nào, tất cả đều cần trả giá thật nhiều, bất kể là mượn Thể Phương từ phía trên trốn xuống, hay là Cổ Minh Tiên Đế mượn nó tránh thiên địa quy tắc, tất cả cũng cần trả giá.
- Nếu không cần trả giá thật nhiều, thử nghĩ Cổ Minh có Tiên Đế lưu thủ tại cửu giới, bọn chúng dựa vào đám Tiên Đế này phản công, lại có bao nhiêu người chống đỡ nổi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.