Đế Bá

Chương 2675: Lời từ biệt




Ngưu Phấn vội vàng biểu thị:
- Chỉ cần công tử sai bảo thì tiểu hữu sẽ tất vượt lửa qua sông, nghĩa bất dung từ!
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
- Không nghiêm trọng vậy. Chẳng qua Tẩy Nhan cổ phái còn trẻ, nội tình thiếu hụt đủ thứ nên ta hy vọng ngươi ở lại. Ngươi có thể cùng Đồ Bất Ngữ kinh doanh Tẩy Nhan cổ phái, hy vọng có ngày Tẩy Nhan cổ phái nổi bật. Bọn họ cần trưởng bối như các ngươi bảo vệ, cần các ngươi dạy bảo.
Chuyện Cửu Giới chấm dứt, việc Lý Thất Dạ nên làm cho Cửu Giới thì đã làm rồi, hắn để lại vài thứ cho Tẩy Nhan cổ phái. Hiện tại Tẩy Nhan cổ phái không thiếu tài nguyên, đặc biệt sau khi Tẩy Nhan cổ phái dời vào thế giới hư không môn thì càng không thiếu vật tư.
Bây giờ Tẩy Nhan cổ phái thiếu là thế hệ trước hướng dẫn. Mặc dù nhóm Nam Hoài Nhân làm không tồi, thế hệ trẻ Tẩy Nhan cổ phái rất có tiềm lực, nhưng nhóm Nam Hoài Nhân còn trẻ, cần người như Ngưu Phấn, Đồ Bất Ngữ nâng đỡ. Ngưu Phấn, Đồ Bất Ngữ kinh nghiệm càng phong phú hơn, xử sự trầm ổn đáng tin.
Đây là lý do Lý Thất Dạ muốn Ngưu Phấn ở lại. Ngưu Phấn là Thiên Ngưu Tổ Oa, tu luyện Thiên Oa Thập Bát Giải, có tương lai sáng lạn, tiềm lực vô cùng. Tương lai Ngưu Phấn có thể trở thành Họa Thầnthứ hai, sẽ có cơ hội trở thành thủ hộ thần thứ hai của Tẩy Nhan cổ phái.
Tuy Tẩy Nhan cổ phái còn nhóm Cổ Thiết Thủ, Tam Quỷ Gia, nhưng bọn họ đã già. Ngưu Phấn, Đồ Bất Ngữ thì tương lai sống lâu hơn nhóm Cổ Thiết Thủ.
Ngưu Phấn vái sát đất, trịnh trọng thề:
- Công tử muốn ta ở lại thì ta sẽ ở Tẩy Nhan cổ phái suốt đời. Từ giờ trở đi ta sống là người Tẩy Nhan cổ phái, chết là ma Tẩy Nhan cổ phái!
Tuy hiện tại Ngưu Phấn ở lại Tẩy Nhan cổ phái, có địa vị hết sức quan trọng trong này nhưng nói chính xác ra không phải người của Tẩy Nhan cổ phái. Ngưu Phấn ở lại Tẩy Nhan cổ phái vì Lý Thất Dạ, giờ đây khi lập lời thề lớn này thì Ngưu Phấn chính thức thuộc về Tẩy Nhan cổ phái.
- Tốt!
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói:
- Ngươi cống hiến cho Tẩy Nhan cổ phái cả đời, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Chấp nhận cho ngươi truyền Thiên Oa Thập Bát Giải về tông tộc của mình, đây là thứ ngươi nên được.
Nghe thế Ngưu Phấn mừng rỡ vái sát đất:
- Đa tạ công tử, tộc Tổ Oa chúng ta suốt kiếp không quên công tử ban ơn, lập bài trường sinh cho công tử!
Tin tức như thế làm Ngưu Phấn rất kích động. Nếu truyền Thiên Oa Thập Bát Giải về tông tộc bọn họ sẽ đem đến ảnh hưởng cực lớn cho toàn tông tộc. Tuy tộc bọn họ chỉ còn vài người ít ỏi nhưng nếu Thiên Ngưu Tổ Oa có Thiên Oa Thập Bát Giải thì ý nghĩa siêu phàm.
Lý Thất Dạ lặng im một lúc, cuối cùng lấy ra cái mai Oa Thần đưa cho Ngưu Phấn:
- Đây là di xác của Họa Thần, nay ta truyền nó cho ngươi. Nó là niềm kiêu hãnh của Tẩy Nhan cổ phái, cũng là niềm kiêu hãnh của Thiên Ngưu Tổ Oa. Vỏ của Họa Thần đáng để hậu bối đời đời tưởng nhớ.
Hai tay Ngưu Phấn run run cung kính nhận cái mai, lão biết ý nghĩa cái mai như thế nào. Ngưu Phấn nâng mai cung kính vái lạy, như Lý Thất Dạ nói, Họa Thần là niềm kiêu ngạo của Thiên Ngưu Tổ Oa bọn họ.
Cuối cùng Lý Thất Dạ phất tay chậm rãi nói:
- Đi đi, tương lai Tẩy Nhan cổ phái dựa vào các ngươi.
Ngưu Phấn ngắm kỹ Lý Thất Dạ, qua một lát sau nhẹ giọng nói:
- Không biết từ nay còn có thể gặp lại thánh dung của công tử không?
Từ mặt ngoài Ngưu Phấn già hơn Lý Thất Dạ, lớn tuổi hơn. Nhưng trong quá trình Lý Thất Dạ giải thích nghi hoặc, dạy cho Ngưu Phấn làm lão xem hắn như lão sư, trưởng bối, trong lòng tràn ngập tôn kính.
Lý Thất Dạ lặng im một lúc, cuối cùng khẽ nói:
- Chuyện tương lai không ai nói chắc được, cứ xem như đây là vĩnh biệt đi.
Nghe câu đó tim Ngưu Phấn rớt cái bịch, quỳ lạy, cung kính dập đầu ba cái trước Lý Thất Dạ.
Ngưu Phấn cung kính nói:
- Tiểu hữu nguyện công tử sẽ thắng, đánh đâu thắng đó. Dù công tử ở phương nào đều vô địch muôn đời, tuyên cổ vĩnh tồn.
Lý Thất Dạ từ từ gật đầu nhận lễ lớn từ Ngưu Phấn. Cuối cùng Ngưu Phấn hít sâu, cắn răng xoay người đi.
Sau khi Ngưu Phấn rời đi, Lý Thất Dạ kêu con giun độ không đến, tức Tiểu Nê Thu. Tiểu Nê Thu bây giờ thay đổi hơn trước rất nhiều, toàn thân lấp lánh ánh sáng vàng, long tức thoáng hiện như thể sắp biến thành con rông thật sự.
Tiểu Nê Thu mới tới liền hiểu có chuyện gì, dù sao cũng từng đi theo Lý Thất Dạ:
- Công tử gia sắp rời đi?
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói:
- Đúng rồi, đã tới lúc rời đi. Ta từng hứa với ngươi sẽ mang ngươi lên cửu thiên thập địa, vì vậy khi đi muốn hỏi ý ngươi xem. Ngươi vẫn giữ ý trước kia hay có dự tính gì khác?
Tiểu Nê Thu im lặng, đối với nó thì xuất thân của nó rất kỳ lạ, lai lịch khác người, cũng biết nhiều điều người khác không biết.
Trước kia Tiểu Nê Thu từng muốn cùng Lý Thất Dạ đi Đệ Thập giới, hắn cũng đã hứa mang nó đi. Nơi đó có bầu trời càng rộng lớn, có thế giới bao la hùng vĩ hơn, nhiều khiêu chiến hơn.
Nhưng trước khi Lý Thất Dạ rời đi lại hỏi chuyện này thì Tiểu Nê Thu lại im lặng, nó do dự.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dạng Tiểu Nê Thu liền hiểu, hắn từ tốn nói:
- Trong lòng ngươi do dự.
Tiểu Nê Thu ngồi xuống bên Lý Thất Dạ, suy sụp nói:
- Cửu Giới cũng bao la hùng vĩ, thế giới này cũng xinh đẹp. Có lẽ Đệ Thập giới càng thêm bao la hùng vĩ, hoặc xinh đẹp hơn. Nhưng nơi đó có lẽ không có mọi thứ như Cửu Giới.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đúng, đây là thế giới khiến người hoài niệm, khiến người lưu luyến. Thế giới này hồng trần ba ngàn trượng, các loại thiếu hụt, có thứ khiến người ghét, nhưng đây vẫn là thế giới sinh ra chúng ta, nuôi dưỡng chúng ta. Nó có điểm nào đó dao động lòng ngươi, nó có nơi khiến người lưu luyến.
Lời này vừa là nói với Tiểu Nê Thu vừa như nói với chính Lý Thất Dạ.
Tiểu Nê Thu ngọ nguậy, cuối cùng cắn răng nói:
- Công tử gia, thôi thì ta ở lại đây. Lão chủ nhân một mình tại đây cũng cô đơn, ta chưa đánh đã tay đám nhãi Tẩy Nhan cổ phái, không đánh bọn họ thêm một, hai thời đại thì ta khó chịu. Ta ở lại Cửu Giới này, bình thường cùng lão chủ nhân, rảnh rỗi đánh đám nhóc không nghe lời, cuộc sống cũng bận rộn.
Tiểu Nê Thu nói lão chủ nhân là Vạn Tướng Chân Thần đã qua đời, đám nhóc là những người trẻ tuổi Nam Hoài Nhân.
Hiện nay nhóm Nam Hoài Nhân xem như có thể đảm đương một phía nhưng vẫn chỉ là nít ranh đối với Tiểu Nê Thu.
Thấy Tiểu Nê Thu ra quyết định cuối cùng, Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu:
- Ý tưởng này không tồi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Cửu Giới đẹp như vậy, thế giới này rất thú vị. Miễn ngươi có lòng ở lại thì thế giới này sẽ cho ngươi cái nhìn khác.
- Đúng rồi, dù sao Cửu Giới lớn thế này, nếu có ngày nào ở chán thì dọn ổ. Con người ta không có bản lĩnh khác, muốn đi nơi nào thì không đâu cản trở được ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.