Đế Bá

Chương 2687: Thiên Mệnh điểm xuyết




Thiên Mệnh là tượng trưng cho vô địch, mỗi thời đại chỉ Tiên Đế mới có được. Vô số thiên tài cường giả vạn cổ đến nay theo đuổi lực lượng, trăm ngàn vạn năm qua bao nhiêu người cho rằng có Thiên Mệnh là sở hữu hết thành. Trong lòng biết bao thiên tài, cường giả xem Thiên Mệnh là tất cả của họ.
Nhưng hôm nay với Vạn Cổ Đệ Nhất Đế thì Thiên Mệnh chỉ là điểm xuyết, Thiên Mệnh chẳng qua là điểm xuyết! Sự thật này rung động lòng người biết bao, khiến tinh thần người rúng động biết mấy.
Thiên Mệnh chỉ là điểm xuyết, nếu chuyện này xảy ra trước kia thì ai cũng thấy khó tin, rất khó tưởng tượng. Nhưng giờ phút này nhìn Thiên Mệnh trở thành điểm xuyết, mọi thứ diễn ra tự nhiên, thật bình thường.
Như thể thế giới này không có kỳ tích đối với Vạn Cổ Đệ Nhất Đế, những gì xảy ra trên người hắn đều rất bình thường.
Nhìn pháp tắc đã trở nên lấp lánh, nhiều người nghẹt thở. Một Thiên Mệnh chỉ khiến một pháp tắc sáng tỏ nghĩa là muốn mười hai các vị sáng rực cần mười hai Thiên Mệnh.
Người nghĩ thấu điều này lòng nghẹt thở. Mười hai Thiên Mệnh là thứ khiến người không thể tưởng tượng, nếu một người có mười hai Thiên Mệnh thì sẽ là kết quả thế nào? Sẽ trở thành tồn tại ra sao?
Dù là tồn tại cổ xưa như Huyết Ngưu Thần Ma, Tiên Lão cũng nghẹt thở.
Hoàng Long, Bá Hổ là người biết hàng, bọn họ biết điều này có ý nghĩa gì. Dù bọn họ không biết lai lịch ba đại đạo, mười hai pháp tắc, nhưng nhìn một Thiên Mệnh chỉ có thể thắp sáng một pháp tắc liền hiểu sẽ có kết quả thế nào.
- Đã tới lúc chư đế chúng thần run rẩy, bọn họ nên run đi. Cửu Giới uấn nhưỡng một Thiên Mệnh đã cực kỳ quý giá, nếu để hắn thắp sáng mười một pháp tắc khác thì trên Đệ Thập giới cần bao nhiêu Thiên Mệnh để thắp sáng?
Hoàng Long chậm rãi nói:
- Chư đế chúng thần nên run rẩy, đương nhiên tất nhiên.
- Tiểu tử này rất nghịch thiên, chỉ dựa vào chiêu này là hắn đã khiến da đầu chư đế chúng thần tê dại.
Bá Hổ công nhận:
- Chờ hắn thắp sáng mười một pháp tắc khác thì Thanh Mộc Thần Đế có lâm thế lần nữa, Hỗn Nguyên Thiên Đế có trọng sinh thêm một lần cũng không đánh lại hắn, không thể găn cản bước chân của hắn.
- Không, ngươi đánh giá thấp tiểu tử này.
Hoàng Long lắc đầu nói:
- Đời này tiểu tử đó đến có chuẩn bị, hắn định làm một vố lớn. Giờ dù Thanh Mộc Thần Đế lại lâm thế, Hỗn Nguyên Thiên Đế có thể trọng sinh thì tiểu tử này cũng không thèm để trong lòng. Nếu cho hắn thắp sáng mười hai pháp tắc, chư đế chúng thần có hợp sức cũng không đánh lại hắn. Lúc này hắn là người có tư cách chiến đến tận cùng thế giới, hoặc hắn sẽ trở thành người duy nhất có thể thành công, người cuối cùng có thể thắng ra.
Bá đạo như Bá Hổ cũng lặng người:
- Chiến đến tận cùng thế giới sao.
Bá Hổ chậm rãi nói:
- Quá nhiều người chết trên con đường vạn cổ đến nay, bao nhiêu người ngủ đông từng thời đại, cuối cùng chưa kịp bước lên con đường này, thiên tru giáng xuống, chết thảm dưới thiên tru.
Hoàng Long rùng mình:
- Thiên tru.
Hoàng Long từ từ nói:
- Thứ này quá đáng sợ, loại trừng phạt này rất đáng sợ. Viêm Đế kỳ tài ngút trời, vô địch thập giới Đại Đế mà cũng không chống nổi thiên tru.
Người khác không biết thiên tru là cái gì nhưng Hoàng Long, Bá Hổ rất rõ ràng. Khi nói đến thiên tru, hạng vô địch thật sự như Hoàng Long, Bá Hổ cũng hoảng sợ.
Khi thiên tru giáng xuống, trên đời không ai đỡ nổi. Dưới thiên tru hoặc bị tru sát hoặc trốn đi.
- Phải rồi, ai có thể chống đỡ thiên tru? Dưới thiên tru bao nhiêu Đại Đế Tiên Vương trốn tránh không dám xuất hiện.
Bá Hổ thì thào:
- Thật hy vọng tiểu tử này có thể chống đỡ nổi thien tru. Vạn cổ đến nay không ai có thể đỡ nổi thiên tru, nếu tiểu tử này này có thể ngay mặt chống được thì sẽ thật sự trở thành Vạn Cổ Đệ Nhất Đế, dù ở Đệ Thập giới cũng vậy.
Nói tới đây Bá Hổ nhìn hướng Lý Thất Dạ.
Hoàng Long trầm ngâm:
- Ngay mặt chống lại thiên tru.
Hoàng Long chậm rãi nói:
- Chưa có ai vạn cổ đến nay làm được, nếu không Thanh Mộc Thần Đế đã chẳng biến mất, vạn cổ không hiện thân. Hỗn Nguyên Thiên Đế sẽ không ước lên hành trình trước thời gian. Viêm Đế càng sẽ không chết dưới thiên tru. Vạn cổ đến nay, ở Đệ Thập giới còn ai có thành tựu vượt qua ba người đó? E rằng không có.
Nói đến đây Hoàng Long ngừng lại, nhìn hướng Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
- Nhưng nếu hắn thật sự thắp sáng mười hai pháp tắc thì rất có hy vọng, đây không chỉ là có thể chính diện đối kháng thiên tru còn có thể chiến đến cuối cùng.
Bá Hổ nhìn ba đại đạo, mười hai pháp tắc, thì thào:
- Thắp sáng mười hai pháp tắc, cái này cần bao nhiêu Thiên Mệnh?
- Bây giờ hắn có mười một pháp tắc không thắp sáng, nếu mỗi pháp tắc thắp sáng bằng Thiên Mệnh thì trong Đệ Thập giới rất khó nói. Theo cái nhìn của cá nhân ta cần ít nhất sáu mươi sáu Thiên Mệnh. Tuy một thời đại Cửu Giới chỉ có thể dựng sinh ra một Thiên Mệnh nhưng rất quý giá.
- Một Thiên Mệnh Cửu Giới sánh bằng hai đến sáu Thiên Mệnh Đệ Thập giới. Đệ Thập giới có nhiều Thiên Mệnh nhưng muốn chống lên mười một pháp tắc, hoàn toàn thắp sáng chúng thì e rằng tất cả Thiên Mệnh một thời đại Đệ Thập giới phải thuộc về hắn hết mới được.
Hoàng Long nói đến đây cười khổ lắc đầu nói:
- Chuyện như vậy rất khó tưởng tượng. Tuy mỗi thời đại Đệ Thập giới ra vài vị Đại Đế Tiên Vương nhưng không có chư đế chúng thần thời đại nào có thể quét hết sạch Thiên Mệnh.
- Mấy vị Đại Đế Tiên Vương mỗi thời đại muốn gom hết Thiên Mệnh vào túi là điều không thể xảy ra, nó sẽ khiến nguyên Đệ Thập giới rơi vào trạng thái khó khăn, Đại Đế Tiên Vương khác sẽ không ngồi yên ngó.
- Thắp sáng mười một pháp tắc không dễ, gánh nặng đường xa.
Hoàng Long cảm thán rằng:
- Chư đế chúng thần sẽ không ngồi yên ngó, bọn họ tuyệt đối khiến người gom hết Thiên Mệnh vào túi. Cho dù chư đế chúng thần không can thiệp, nếu có nhiều Thiên Mệnh thì thiên tru sẽ giáng xuống trước, khi đó chưa thắp sáng mười một pháp tắc thiên tru đã oanh giết tới rồi. 𝑇ruyện hay? 𝑇ì𝐦 ngay 𝐭rang chính ( 𝑇r𝑈𝐦𝑇ruyệ n.VN )
- Ha, ta thì không bi quan vậy.
Bá Hổ cười tà:
- Ta hy vọng tiểu tử này có thể làm được. Sau khi hắn đi lên gom bảy mươi hai Thiên Mệnh bỏ vào túi thì rất thú vị, khi đó nguyên Đệ Thập giới không chỉ rơi vào trạng thái đạo khó thiên hoang, ha ha ha. Hắn sáng lập kỳ tích duy nhất vạn cổ, một người có bảy mươi hai Thiên Mệnh, chẳng khác nào ngược giết chư đế chúng thần, vô địch vạn cổ.
- Một mệnh cung chỉ có thể chịu tải một Thiên Mệnh, mười hai Thiên Mệnh là cực hạn.
Hoàng Long cười khổ lắc đầu nói:
- Cho dù hắn có được mười ba mệnh cung, đột phá thường quy, nhưng kêu hắn chịu tải bảy mươi hai Thiên Mệnh thì bản thân hắn sẽ không chịu nổi. Còn phải xem thần thông ba đại đạo, mười một pháp tắc...
- Nưng đây rốt cuộc là lực lượng Thiên Mệnh, dù hắn lấy hết Thiên Mệnh thắp sáng mười một pháp tắc thì trong đó ẩn chứa lực lượng e rằng hắn không chịu nổi, khó mà khống chế. Bảy mươi hai Thiên Mệnh, lực lượng đó đủ trướng nứt bất cứ Đại Đế Tiên Vương nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.