Lý Thất Dạ một mình ngồi trước cái bàn nhiều lần tìm kiếm ngôi sao, thường nhấp ngụm trà. Tề Lâm Đế Nữ đứng bên cạnh, khi trà ít đi sẽ rót cho Lý Thất Dạ, nàng không hề bày vẻ kênh kiệu gì, tựa như tỳ nữ thật sự hầu hạ hắn.
Cảnh tượng này khiến các cường giả tu sĩ không biết nên rung động hay hâm mộ. Tề Lâm Đế Nữ hầu hạ, trên đời này hiếm ai có phúc như thế.
Tề Lâm Đế Nữ ở bên cạnh Lý Thất Dạ, khi hắn nhiều lần dò tìm ngôi sao trong vũ trụ, nàng không thể tham ngộ huyền cơ trong đó nhưng đã nhìn ra chút manh mối.
Tề Lâm Đế Nữ động ý niệm, nàng hiểu ngay Lý Thất Dạ không phải chỉ ngắm trời đêm, là hắn đang sưu tầm tọa độ trời sao, hắn ảnh chiếu tọa độ trời sao vào Cuồng Thần hung địa.
Bây giờ Tề Lâm Đế Nữ đã hiểu Lý Thất Dạ đến vì Cuồng Thần hung địa, xem ra Cuồng Thần hung địa thật sự có báu vật xuất thế, không phải mọi người bắt gió bắt bóc.
Thật lâu sau Lý Thất Dạ định được tọa độ, tỏa định thời gian và địa điểm xác Cuồng Thần xuất thế. Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, chậm rãi nhấp ngụm trà tiên, hương vị độc nhất vô nhị quanh quẩn nôi đầu lưỡi.
Lý Thất Dạ phất tay với bốn sư đồ Thiết Thụ Ông, ra lệnh:
- Nhiều người nhiều miệng, lui xuống đi.
Bốn sư đồ Thiết Thụ Ông không dám nói nhiều, yên lặng lui xuống, không dám quấy rầy Lý Thất Dạ.
Lúc này Tề Lâm Đế Nữ cũng nhẹ vẫy tay ra hiệu mọi người lùi xuống. Tất cả cường giả tu sĩ trên ngọn nói lặng lẽ rời đi, người nào dám kêu một tiếng, không gây chút tiếng động nào.
Khi tất cả đều xuống, nguyên Quan Thần phong chỉ có mình Lý Thất Dạ và Tề Lâm Đế Nữ. Gió nhẹ thổi qua rất là thoải mái, sảng khoái.
Mọi người đều lui xuống, Lý Thất Dạ đánh giá kỹ Tề Lâm Đế Nữ. Ánh mắt của Lý Thất Dạ thật càn rỡ, có thể nói là nhìn Tề Lâm Đế Nữ từ trên xuống dưới.
Dáng vẻ Tề Lâm Đế Nữ tự nhiên mặc cho Lý Thất Dạ đánh giá, vì hắn không hề có sự lỗ mãng.
Lý Thất Dạ quan sát Tề Lâm Đế Nữ xong thu về tầm mắt:
- Nàng và Tề Lâm Tiên Vương có ba phần giống nhau, tuy là thân nữ nhi nhưng có thần thái đôi mắt của Tề Lâm Tiên Vương.
Tề Lâm Đế Nữ tràn đầy tò mò hỏi:
- Công tử từng gặp lão tổ tông của chúng ta?
Lý Thất Dạ chỉ cười không trả lời, nhấp ngụm trà. Chốc lát sau Lý Thất Dạ vỗ ghế cạnh mình ra hiệu Tề Lâm Đế Nữ ngồi xuống.
Tề Lâm Đế Nữ cũng không rụt rè, nàng tự nhiên phóng khoáng ngồi xuống cạnh Lý Thất Dạ, quan sát kỹ hắn.
Thanh niên trước mắt trông rất bình thường, vô cùng bình thường. Nếu muốn tìm chỗ nào không bình phàm trên người hắn thì là đôi mắt, hắn có một đôi mắt sâu không lường được, không ai dám nhìn thẳng vào ánh mắt đó. Bất cứ ai nhìn vào mắt thanh niên sẽ bị nuốt mất.
Mắt là cửa sổ tâm hồn, khi thấy đôi mắt này Tề Lâm Đế Nữ liền hiểu bọn họ không thể nào dòm ngó tâm hồn Lý Thất Dạ được.
Gió nhẹ thổi, uống trà tiên, có mỹ nữ làm bạn, một việc hưởng thụ biết bao.
Lý Thất Dạ hưởng thụ gió nhẹ thổi, nhâm nhi tách trà. Lát sau Lý Thất Dạ lặng im, không nói một câu.
Lý Thất Dạ không nói chuyện, Tề Lâm Đế Nữ ngồi yên bên cạnh hắn, lặng lẽ làm bạn bên hắn.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ nhìn phía xa, nhẹ giọng hỏi:
- Dạ Lâm Tiên Vương lão tổ tông của các người có tin tức gì không?
Tim Tề Lâm Đế Nữ rớt cái bịch, nàng không ngờ Lý Thất Dạ mở miệng hỏi như thế.
Giây lát sau Tề Lâm Đế Nữ lắc đầu nói:
- Tạm thời không có bất cứ tin tức, ít ra hai vị lão tổ tông khác chưa nói cho hậu bối chúng ta tin tức gì về Dạ Lâm lão tổ tông.
Dạ Lâm Tiên Vương là Tiên Vương thứ ba của Tề Lâm Đế gia, cũng là nữ Tiên Vương duy nhất, mạnh nhất của Tề Lâm Đế gia.
Mười một Mệnh Cung, mười một Thiên Mệnh, có thể nói Dạ Lâm Tiên Vương rất mạnh, thực lực hơn xa Tề Lâm Tiên Vương đời thứ nhất Tề Lâm Đế gia. Dạ Lâm Tiên Vương có mười một Mệnh Cung, mười một Thiên Mệnh, cách đỉnh Đại Đế Tiên Vương chỉ một bước.
Với Tề Lâm Đế gia bọn họ, nếu nói Tề Lâm Tiên Vương sáng lập Tề Lâm Đế gia thì Dạ Lâm Tiên Vương đặt địa vị Tề Lâm Đế gia không thể lay động.
Dù sao Tiên Vương có mười một Mệnh Cung, mười một Thiên Mệnh quá mạnh, đủ để ngạo chư đế chúng thần. Chỉ tồn tại như Thế Đế mới mạnh hơn Dạ Lâm Tiên Vương được.
Làm Tiên Vương cường đại không gì sánh bằng, cũng là nữ Tiên Vương hiếm hoi trên đời, khi Khải Chân Tiên Đế khởi động chinh chiến chung cực lần thứ sáu thì Dạ Lâm Tiên Vương không chút do dự tham gia.
Khi bước lên hành trình chung cực, từ đó Dạ Lâm Tiên Vương bặt vô âm tín, không ai biết kết cuộc bọn họ như thế nào.
Nghe Tề Lâm Đế Nữ trả lời, tim Lý Thất Dạ đập nhanh, dù biết đáp án hắn vẫn không kiềm được hỏi một câu vì trong lòng còn ôm chút may mắn. Lý Thất Dạ hiểu rất rõ một khi bước lên chinh chiến chung cực thì không có may mắn gì nữa.
- Đại đạo dài dặc, ai cùng đồng hành.
Lý Thất Dạ thì thào:
- Đại đạo cực khổ, ai có thể đầu bạc.
Lý Thất Dạ buồn bã buông tiếng thở dài.
Trải qua vô số sống chết, vô số chinh chiến, trái tim Lý Thất Dạ đã chết lặng nhưng đôi khi vẫn bị xúc động.
Lý Thất Dạ biết rõ đây là một cuộc luân hồi, là số mệnh của mõi vị Tiên Đế nhưng lòng vẫn ôm chút hy vọng, hoặc thấy chút kỳ tích trên người họ.
- Trở thành Đại Đế Tiên Vương, không dễ dàng
Lý Thất Dạ nhìn Tề Lâm Đế Nữ, chậm rãi nói:
- Nhưng khi mỗi vị Đại Đế Tiên Vương đối diện số mệnh của mình, sứ mạng của mình thì càng khó khăn hơn. Trước khi trở thành Đại Đế Tiên Vương chỉ vô địch vì bản thân, nhưng sau khi thành Đại Đế Tiên Vương thì không còn vì mình.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
Nghe Lý Thất Dạ nói một tràng, lòng Tề Lâm Đế Nữ rung động. Khoảnh khắc này nàng nghĩ đến nhiều thứ, Tề Lâm Đế Nữ nghĩ tới nhiều truyền thuyết về Đại Đế Tiên Vương.
Giờ này khắc này, Tề Lâm Đế Nữ mở miệng muốn nói, nhưng không biết nói từ đâu, cuối cùng nàng nuốt ngược lời nói.
Lý Thất Dạ lặng im nhìn ngôi sao phương xa. Đại đạo dài dặc, từng người rời đi, cảm nhận này, mùi vị này chỉ có người đứng trên đỉnh mới biết.
Cho nên Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế lánh đời rồi ít khi hỏi đến hồng trần, càng thiếu nhập thế, không hỏi nhiều đời sau, đây xem như chém hồng trần.
Dù là tồn tại nào, trải qua các thời đại hồng trần, đưa tiễn người từng đời lại từng đời thì đạo tâm kiên định cách mấy cũng bị mài mòn. Năm tháng vô tình, thời gian càng vô tình.
Đi qua các thời đại hồng trần, trải qua từng đời sẽ khiến người phát điên, không phải thần thánh nhập thánh thì là điên cuồng thành ma.
Các thời đại trôi qua, Lý Thất Dạ nhiều lần đưa tiễn người bên cạnh mình, chôn vùi người mình yêu, người yêu mình.
Trong dòng sông thời gian dài dòng này Lý Thất Dạ từng tiễn các vị vị Tiên Đế bước lên hành trình, chính mắt thấy các vị Tiên Đế đi xa. Trong hành trình chung cực biết rõ không có kết quả, biết rõ có đi không về, mỗi một vị Tiên Đế, mỗi đời Tiên Vương vẫn dũng cảm xung phong.