Đế Bá

Chương 3056: Tu La




Lý Thất Dạ cười nói:
- Yên tâm, thân thể của ngươi rất chắc khỏe, không chết được.
Tu La ở trong phòng bật cười nói:
- Mấy ngày trước nghe vãn bối nói Thanh Châu có động tĩnh kinh thiên, có uy diệt thế, ta nghĩ ngay đến lão sư, không ngờ lão sư đến thật. Tính thời gian thì lúc xưa từ biệt đã mấy thời đại không gặp lão sư...
Tu La rất là cảm khái.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Có chút chuyện xưa xong nên đặc biệt trở về một chuyến.
Tu La cười nói:
- Lão sư đến là tốt lắm rồi, mấy ngày nay ta còn lo cho Thiên Thần học viện, bây giờ có lão sư ở thì chắc chắn Thiên Thần học viện sẽ vượt qua khó khăn này.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Năm xưa Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế chọn nơi đây thì bọn họ đã sớm đoán trước, chẳng qua ngày này tới hơi sớm.
Tu La cảm thán rằng:
- Đúng rồi, đại thế đang thay đổi, có lẽ hắc ám đến sớm hơn chúng ta tưởng tượng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Tuy có khó khăn nhưng Thiên Thần học viện đã trải qua nhiều sóng gió, lần này Thiên Thần học viện vẫn sẽ vượt qua gian khó.
- Nếu dốc hết sức ứng đối, nếu chỉ đối kháng nguy nan thì Thiên Thần học viện có thực lực này.
Tu La khẽ thở dài:
- Chỉ sợ đám người kia không để Thiên Thần học viện như ý. Miếng thịt mỡ Thiên Thần học viện mà ngã xuống thì bao nhiêu người muốn cắn một miếng, không chỉ Thiên, Ma Thần, chính bách tộc cũng muốn chia chút ít.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ngươi sợ một số Tiên Vương, Thượng Thần xuất thân Thiên Thần học viện đúng không?
- Nếu đúng vậy thì Thiên Thần học viện nguy rồi.
Tu La lo lắng nói:
- Nếu những Tiên Vương Thượng Thần này hợp sức với Tiên Vương bách tộc khác hoặc Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên thì tình huống không lạc quan. Bọn họ hiểu rất rõ về Thiên Thần học viện, nắm rõ một số ải phòng ngự, có một ít là tự tay bọn họ tạo ra. Nếu ngày đó đến, có lẽ phòng ngự của Thiên Thần học viện sẽ sụp đổ nhanh.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Ngươi không biết ai đáng tin, ai không thể tin, cho nên Thiên Thần học viện trong tình trạng tiến lùi khó khăn. Nếu cầu cứu Tiên Vương, Thượng Thần có lẽ sẽ khiến thực lực Thiên Thần học viện tăng nhiều, vượt qua ải khó dễ dàng. Nhưng lỡ dẫn sói vào nhà thì chắc chắn Thiên Thần học viện tan vỡ từ bên trong.
- Lão sư nói rất đúng.
Tu La trong phòng im lặng một lúc rồi nói:
- Lần này lão sư đến là may mắn cho Thiên Thần học viện chúng ta. Chỉ cần lão sư ra lệnh một tiếng, Tiên Vương, Tiên Đế Cửu Giới bách tộc cũng không dám lỗ mãng. Dù là Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên nếu biết lệnh này từ lão sư thì chắc chắn không dám ngang ngược.
Tu La không nói nịnh, chỉ nói sự thật. Nếu tồn tại như Âm Nha đứng ra phát lệnh, Tiên Vương, Tiên Đế Cửu Giới bách tộc biết đến hắn đều không dám lỗ mãng. Dù là Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên cũng sẽ thận trọng ứng đối, dù sao đó là tồn tại từng đồ sát Đại Đế, người biết tới hắn đều sẽ e ngại ba phần.
- Không, cần gì như vậy.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nếu kêu ta ra hiệu lệnh sẽ bị người nói là ta ỷ thế hiếp người. Ta không phải loại người đó, sao ta có thể ỷ thế hiếp người được? Có người muốn tới cứ để họ đến, chúng ta nên nhiệt liệt hoan nghênh mới đúng..
- Thiên Thần học viện là truyền thừa thu nạp bát phương, Đại Đế Tiên Vương đã có hứng thú với Thiên Thần học viện chúng ta vậy chúng ta sẽ dùng nhiệt tình chân thành nhất hoan nghênh bọn họ.
Lý Thất Dạ cười rất tươi:
- Người đến là khách, đều tới Thiên Thần học viện làm khách thì nên nhiệt tình chút, phải giữ khách lại. Không thể để khách chưa ngồi nóng mông đã để họ đi, sẽ bị người ta nói là không hiếu khách.
Mắt Tu La hấp háy:
- Ý của lão sư là...
Tu La là học sinh của Lý Thất Dạ, nói chính xác hơ nlà đồ đệ, khi hắn nói câu đó thì Tu La biết có ý gì.
Tu La thoáng ngửi được mùi máu, mùi rất nồng.
- Từng có người nói không phải tộc ta chắc chắn có lòng khác, đáng diệt.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Còn một câu nữa, người không chung đạo chắc chắn có lòng khác, đáng diệt. Đây là tiêu diệt kẻ trái ý mình. Tiên Vương bách tộc cũng vậy, Tiên Đế Cửu Giới cũng thế, vào lúc này mà nhằm vào Thiên Thần học viện, dù đứng ở lập trường gì, có lý do gì đều phải bị tru.
Tim Tu La đập nhanh, đây là chiến dịch lớn:
- Đồ diệt Tiên Vương, Tiên Đế Cửu Giới bách tộc!
- Tai nạn lớn của Thiên Thần thư viện cũng là hử thách, không chỉ thử thách mà còn thử thách bách tộc, thử thách chúng ta.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Khi tai nạn ập đến đều sẽ cắn Thiên Thần thư viện một miếng...
Lý Thất Dạ lạnh lùng cười:
- Nếu khi hắc ám đến hoặc đại thế tan vỡ, bách tộc giành ăn là chuyện bình thường. Thừa dịp thử thách này nên diệt thì hãy xóa sổ, tương lai muốn vượt qua ải khó đầu tiên phải đồ diệt con sâu trong thế giới này. Không thì bọn họ sẽ là nanh vuốt của hắc ám.
Tu La im lặng, cuối cùnggật đầu nói:
- Lão SƯ nói có lý. Đại nạn của Thiên Thần thư viện đến, lúc đó sẽ biết ngay ai là bằng hữu, ai là kẻ thù. Nếu có cơ hội đó sẽ là thời cơ tốt quét sạch kẻ địch.
Trước kia Tu La từng nghĩ đến chuyện như vậy nhưng có lòng mà không đủ sức. Dù sao Thiên Thần thư viện bọn họ không mạnh đến mức có thể khai chiến với bất cứ ai.
Huống chi Tu La không biết ai đáng tin hoặc không, đây mới là điều khiến Thiên Thần thư viện ném chuột sợ vỡ đồ.
Hiện tại Lý Thất Dạ đến, mọi chuyện khác đi. Không chỉ Lý Thất Dạ có năng lực cố gắng xoay chuyển, quan trọng hơn Tu La tin tưởng hắn. Tu La có thể không tin bất cứ Tiên Vương, Tiên Đế Cửu Giới bách tộc nhưng tuyệt đối tin tưởng Lý Thất Dạ.
- Hãy chuẩn bị đi, sẽ là trận chiến gay go.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nói đồ kẻ rục rịch trong ba tộc Thần, Ma, Thiên chuẩn bị cho việc sau này nghênh đón hắc ám đến thì quét sạch Tiên Vương, Tiên Đế Cửu Giới bách tộc là món khai vị trước cơn bão đó. Tai nạn sắp đến, hy vọng nanh vuốt một kỷ nguyên đừng sinh ra như nấm trong thế giới chúng ta, không thì đại thế tương lai khó đoán.
Tu La khẽ thở dài:
- Lão sư nhìn xa trông rộng.
Khi tai nạn thật sự đến, ai dám nói mình không quên tấm lòng ban đầu. Không vi phạm chủng tộc, người nhà của mình? Dù là Đại Đế Tiên Vương cũng chưa chắc mà được điều này. Bi kịch từng diễn ra, đây là sự thậ đẫm máu.
Lý Thất Dạ ngồi yên một lúc rồi chậm rãi hỏi:
- Các tướng có khỏe không?
Tu La lặng im:
- Chắc cũng bình thường.
Tu La tiếp tục bảo:
- Tuy chúng ta không liên lạc, không thể gặp nhau nhưng dấu ấn của lão sư còn đó thì các tướng vẫn bình an.
- Vậy thì tốt.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Hôm nào ngày ta đi xa thế gian, khi cần thiết không cần ta ra lệnh, lúc đại thế nghiêng là ngày các ngươi đứng ra. Ta tin hạc trắng sẽ bay cao, vinh diệu ngày đó thuộc về các ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.