Đế Bá

Chương 3066: Diệp Diệu Tuyết




Chênh lệch giữa Bách Đường và Đế Phủ quá xa. Học sinh Đế Phủ ra trường đa số có thể trở thành Thượng Thần, không thể thành Thượng Thần là làm Đế Phủ mất mặt. Có học sinh Đế Phủ sau khi ra trường liền thành Tiên Vương.
Mai Tố Dao chào Đào Đình:
- Được công tử ưu ái nhất định có chỗ bất phàm.
Mai Tố Dao mỉm cười nói:
- Đình muội muội tương lai tất nhiên sẽ tiền đồ vô lượng.
Được Mai Tố Dao khen làm Đào Đình ngại ngùng, thật ra nàng cũng không hiểu Lý Thất Dạ nhìn trúng điểm nào của nàng, nhưng nàng ngốc mấy cũng cảm giác được từ khi gặp nhau thì Lý Thất Dạ luôn chăm sóc nàng, rất quan tâm nàng.
Đào Đình không cho rằng Lý Thất Dạ thích nàng, mê đắm nhan sắc nàng.
Vì vậy Đào Đình càng không rõ tại sao Lý Thất Dạ tốt với nàng như thế, rốt cuộc hắn nhìn trúng điểm nào của nàng.
Khi ba người Lý Thất Dạ vừa xuống núi thì bị chặn đường, bị đám người cản đường.
Đám người có nam có nữ chặn đường ba người Lý Thất Dạ, nhóm người khí thế bất phàm, nhìn là biết xuất thân không tầm thường.
Lý Thất Dạ không xa lạ gì người dẫn đầu đám nam nữ học sinh. Là Lục Kiếm Thiểu Hoàng, lãnh tụ của Bách Đường.
Trừ Lục Kiếm Thiểu Hoàng còn có một người Lý Thất Dạ quen thuộc, là Diệp Xảo Hương học sinh Bách Đường từng bị hắn tát bay.
Diệp Xảo Hương ngoan ngoãng đứng cạnh một nữ nhân, nàng ta mặc phượng bào, trên áo thêu lông chim khổng tước cực kỳ xinh đẹp, ống tay áo khảm minh ngọc, tràn đầy quý khí. Nữ nhân mắt phượng sắc bén, khí thế khiếp người, cao cao tại thượng.
Đám người hùng hổ kéo đến, nhìn liền biết có ý xấu. Khi thấy Lý Thất Dạ và Mai Tố Dao đi chung, nói cười vui vẻ thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng đang hùng hổ chạy tới bỗng chốc tụt khí thế.
Đào Đình nhìn đám người thế tới rào rạt liền biến sắc mặt, nàng hiểu nhóm người này nhằm vào nàng.
Thấy Mai Tố Dao và Lý Thất Dạ đi chung làm Lục Kiếm Thiểu Hoàng rất giật mình, ngạc nhiên:
- Mai Tiên Tử!
Lục Kiếm Thiểu Hoàng15e tiểu tử này có sức hấp dẫn gì mà đầu tiên là khiến Diệu Thiền dịu ngoan, bây giờ đi chung với tiên nữ Mai Tố Dao, khiến người khó hiểu.
Nữ nhân bên cạnh Diệp Xảo Hương khi thấy Mai Tố Dao thì nét mặt sa sầm, nhưng vẫn cao ngạo nói:
- Mai Tiên Tử, hôm nay chúng ta quấy rầy nhã hứng của ngươi, sau này sẽ xin lỗi sau. Chúng ta có chút ân oán cá nhân cần tính sổ nên xin Mai Tiên Tử giúp đỡ cho.
Nữ nhân này nói chuyện leng keng nhưng rất khách sáo với Mai Tố Dao, dù sao nàng là thiên tài tuyệt thế của Đế Phủ, nữ nhân này phải nể mặt.
Mai Tố Dao nhìn Lý Thất Dạ, nàng cười cười, dù không biết đầu đuôi sự việc nhưng nàng có thể đoán được đôi chút.
Mai Tố Dao chậm rãi nói:
- Đây chưa chắc là chuyện xấu, nếu vậy ta không tự tiện làm chủ.
Mai Tố Dao cười cười đứng sang bên.
Đào Đình kinh ngạc, nàng không hiểu tại sao vào phút sóng gió này Mai Tố Dao đột nhiên tránh sang bên. Đào Đình vốn cho rằng Mai Tố Dao sẽ khuyên nhủ, với thực lực và địa vị của Mai Tố Dao không chừng có thể biến can qua thành tơ lụa.
Đào Đình không biết rằng Mai Tố Dao lười hỏi, bởi vì chịu thiệt không phải Lý Thất Dạ mà là nhóm Lục Kiếm Thiểu Hoàng. Nếu Mai Tố Dao can thiệp là cứu đám Lục Kiếm Thiểu Hoàng, bọn họ không hay biết mình nguy hiểm mạng sống nên nếu nàng xen vào sẽ bị cho rằng lắm chuyện. Làm hỏng việc của bọn họ.
Làm chuyện tốt không được cảm ơn ngược lại bị ăn mắng. Mai Tố Dao cần gì lo cho an nguy của đám người Lục Kiếm Thiểu Hoàng?
Thấy Mai Tố Dao lùi ra, Lục Kiếm Thiểu Hoàng thở phào một hơi.
Nữ nhân kia chắp tay hướng Mai Tố Dao:
- Mai Tiên Tử, hôm khác có cơ hội sẽ trò chuyện.
Nữ nhân cứ nghĩ Mai Tố Dao e ngại thế lực sau lưng mình nên nể nang.
Mai Tố Dao cười cười, không nói nhiều. Là tự bọn họ muốn tìm chết, người ngoài không ngăn được.
Lý Thất Dạ cười, lười biếng nhìn đám học sinh bao vây mình và Đào Đình.
Lý Thất Dạ hỏi:
- Có chuyện gì không?
Diệp Xảo Hương chỉ vào Lý Thất Dạ đứng cạnh Lý Thất Dạ. Mắng to:
- Tiểu thư, là tiện nhân này dụ dỗ nam nhân lang thang...
- Vả miệng!
Diệp Xảo Hương chưa nói xong Lý Thất Dạ đã giơ tay.
Bốp!
Bàn tay tát Diệp Xảo Hương bay, hộc máu. Lý Thất Dạ đã nương tay, không thì cái tát này đủ lấy mạng nàng.
Lý Thất Dạ ra tay quá nhanh, mọi người không kịp đề phòng, định ra tay ngăn cũng muộn màng. Diệp Xảo Hương bị tát bay, Lục Kiếm Thiểu Hoàng và nữ nhân vừa kinh vừa giận.
Bằng vào địa vị của họ trong Thiên Thần học viện, bằng vào thực lực của bọn họ, trong Thiên Thần học viện có mấy người dám nói chuyện không hợp liền tát tai người bên cạnh ngay trước mặt bọn họ? Cái tát trên mặt Diệp Xảo Hương tương đương đánh vào mặt bọn họ, là đối địch với họ.
- Ngươi quá càn rỡ!
Lục Kiếm Thiểu Hoàng tức điên, rút kiếm ra, hai tay cầm hai thanh thần kiếm, mắt bắn ra sát khí.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng nói:
- Thiên Thần học viện không phải nơi cho ngươi muốn làm gì thì làm!
Nếu như nơi này không phải Thiên Thần học viện thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã giơ đao giết Lý Thất Dạ trước tính sau, nhưng Thiên Thần học viện không cho tùy tiện giết người, gã hơi kiêng dè.
Nữ nhân tức xì khói, huyết khí ngút trời:
- Càn rỡ!
Nữ nhân âm trầm nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
- Tiểu bối, hôm nay mặc kệ ngươi là ai, ngươi đừng hòng bình an rời khỏi! Dám đối địch với Diệp Diệu Tuyết ta, ai đến cũng không thể bảo vệ ngươi!
- Lớn lối thật.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nhưng ta đã thấy nhiều người còn lớn lối hơn nữa.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng hít sâu kiềm nén lửa giận, bình ổn sát khí, gã dù gì là lãnh tụ của Bách Đường.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng nói:
- Vị bạn học này, chắc chưa biết lai lịch của Diệp quận chúa? Mặc kệ ngươi có lai lịch gì, nếu chống đối Diệp quận chúa, chống lại Túng Thiên giáo là hành động không sáng suốt. Làm bạn học Bách Đường, ta khuyên ngươi lùi một bước gió êm sóng lặng. Nếu ngươi cúi đầu nhận sai với Diệp quận chúa thì ta vui lòng háo giải ân oán cho ngươi. Dù sao mọi người cùng học trong Bách Đường.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng chưa biết Lý Thất Dạ là lão sư, cứ tưởng hắn là học sinh Bách Đường. Vì Thánh Viện, Đế Phủ không có nhiều học sinh, nếu Lý Thất Dạ nằm trong hai học đường đó đã sớm có người biết mặt.
Trong học viện thì Bách Đường đông học sinh nhất, Lục Kiếm Thiểu Hoàng làm lãnh tụ Bách Đường nhưng không thể biết mặt hết tất cả, vì số học sinh lên tới hàng vạn.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói năng đàng hoàng đầy ý tốt, đương nhiên gã không phải tốt bụng.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng là người có dã tâm, gã làm lãnh tụ Bách Đường có ý xác lập địa vị trong Bách Đường, gã muốn lấy Lý Thất Dạ ra để lập uy, cũng cho học sinh Bách Đường biết ở trong Bách Đường, đầu vào Lục Kiếm Thiểu Hoàng mới có lợi.
Trong Thiên Thần học viện không thể giết học sinh như Lý Thất Dạ, nên chắc chắn Diệp Diệu Tuyết sẽ trừng phạt hắn. Lục Kiếm Thiểu Hoàng ở giữa xoay vần, cho Diệp Diệu Tuyết mặt mũi, tạo dựng danh tiếng cho gã, khiến người ta biết Lục Kiếm Thiểu Hoàng hóa giải ân oán cho Lý Thất Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.