Đế Bá

Chương 3151: Thiên Bảo Vô Địch




- Sâu kiến mà thôi, không đáng nhắc tới!
Lý Thất Dạ thờ ơ nhìn Quang Minh Ma Đế, thái độ hờ hững, chưa từng để mắt hắn mà chỉ lo nhìn Tử Quan.
- Giỏi! Âm Nha, chết đi!
Quang Minh Ma Đế bị chọc giận, hét mạnh, lật tay, một tấm ma gương xuất hiện trong lòng bàn tay, bập bùng ánh sáng tử vong.
"Oong" ánh sáng tử vong chiếu Lý Thất Dạ, tiếng "xèo xèo" vang liên tục, ban đen trên người Lý Thất Dạ lan rộng.
- Bình Loạn Quyết!
Lúc này, U Thiên Đế cùng những Đại Đế Tiên Vương khác lại khởi động "Bình Loạn Quyết", sức mạnh nguyền rủa lại khóa chặt Lý Thất Dạ.
Đám người U Thiên Đế bất chấp mọi giá. Bọn họ dốc hết sức lực, thậm chí không tiếc hao tổn thọ huyết. Lý Thất Dạ quá khủng bố, hôm nay Lý Thất Dạ không chết thì bọn họ sẽ không có ngày yên ổn. Cho dù bọn họ trốn thoát thì sớm muộn cũng có ngày Lý Thất Dạ giết chết bọn họ.
"Xèo xèo xèo" âm thanh tử vong vang bên tai của mọi người, kéo dài không dứt. Khi Thiên Tru rơi xuống, ban đen trên người Lý Thất Dạ đã bớt rất nhiều, bởi vì lúc đó đám người U Thiên Đế không còn sức nguyền rủa Lý Thất Dạ.
Chớp mắt, toàn thân Lý Thất Dạ xám đen như bị ám hóa thiêu rụi.
Ngay cả khi cơ thể như bị ám hỏa thiêu rụi thì Lý Thất Dạ vẫn hờ hững. Hắn chỉ cười nhạt, nói:
- Các ngươi thật sự cho rằng ta quan tâm tới cái thứ gọi là "Bình Loạn Quyết" sao? Với ta, nó chỉ là trò mèo mà thôi!
- Trong mắt ta, hắc ám không khi nào ra hồn!
Lý Thất Dạ cười nhạt:
- Trong mắt ta, sức mạnh nguyền rủa chỉ là bàng môn tả đạo mà thôi. Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi đường hoàng đại đạo là như thế nào, cho các ngươi biết đạo tâm vô địch là gì!
Lý Thất Dạ vừa dứt lời thì tiếng "Oong" vang liên tục. Chớp mắt, lồng ngực Lý Thất Dạ bắn ra từng sợi ánh sáng. Những sợi ánh sáng này rất thánh khiết, rất thần thánh, rất thuần túy. Thánh quang này không phải sức mạnh bên ngoài, cũng không phải sức mạnh tu luyện, mà đến từ nội tâm của Lý Thất Dạ!
- Ta là thánh hiền, vạn thế không ma!
Lý Thất Dạ nói chậm. Lúc này, thánh quang trên người hắn ngày càng đậm, ngày càng dồi dào, chớp mắt, Lý Thất Dạ như biến thành Thánh Nhân.
Chỉ nghe một tiếng "Oong" vang lên, hàng tỉ sợi thánh quang phóng lên trời, soi sáng vạn thế. Lúc này, Lý Thất Dạ là Thánh Nhân, đứng trên đỉnh thế giới. Thánh quang của hắn soi sáng vạn thế, xua tan hắc ám, chỉ dẫn chúng sinh!
Đây là sức mạnh của đạo tâm, một viên đạo tâm hóa thân làm thần làm thánh. Lúc này, Lý Thất Dạ nắm giữ thánh lực kiên cố không gì phá vỡ. Sức mạnh thần thánh của hắn có thể tinh chế mọi ác ma trên thế gian, có thể bao trùm kỷ nguyên, ngay cả dòng chảy thời gian cũng có thánh quang của hắn chảy theo.
Lý Thất Dạ giống như đã hòa tan vào kỷ nguyên, thánh quang của hắn có mặt ở khắp mọi nơi, không bỏ sót chỗ nào, bất cứ hắc ám nào khi gặp phải thánh quang của hắn cũng biến thành tro bụi.
- Thánh Đạo đó sao?
Nhìn thánh quang soi sáng vạn thế, thậm chí chảy xuôi theo dòng chảy thời gian của kỷ nguyên này, rất nhiều Thượng Thần giật mình. Rất nhiều người bị thánh quang ảnh hưởng, thân thể tỏa ra từng sợi ánh sáng.
- Không phải Thánh Đạo, đây là một viên đạo tâm.
Có Tiên Vương rít lạnh, nói:
- Đạo tâm của hắn đã kiên cố tới mức không thể phá vỡ. Hắn muốn hóa thân làm Thánh Nhân thì sẽ là Thánh Nhân. Hắn muốn hóa thân thành Ác Ma thì sẽ là Ác Ma! Hắn thích làm gì thì làm. Thánh cũng thế, Ma cũng vậy, chỉ là một ý niệm của hắn mà thôi. Về mặt đạo tâm, hắn vượt qua tất cả mọi người, đi xa hơn tất cả mọi người!
"Xèo xèo xèo" ban đen trên người Lý Thất Dạ bớt hẳn, tinh lực của Lý Thất Dạ hồi phục lại. Sức mạnh nguyền rủa có mạnh mẽ tới mấy thì cũng không chống lại được sức mạnh thần thánh của Lý Thất Dạ. Đạo tâm của hắn kiên cố không thể phá vỡ, sắc bén không gì đỡ nổi! Chính nó đã đánh tan sức mạnh nguyền rủa.
Sức mạnh nguyền rủa tuy mạnh, tuy khủng bố, thế nhưng nó chỉ là bàng môn tả đạo. Khi thánh quang soi chiếu, sức mạnh nguyền rủa bỗng nhỏ bé.
- Mau, tán công, mau tán công!
Đám người U Thiên Đế sợ run người, quát lớn, liều mạng lấy lại thiên mệnh. Thế nhưng một khi đã triển khai "Bình Loạn Quyết" thì rất khó lấy lại được. Nếu không khó thì bọn họ đã chạy mất dép lúc Thiên Tru rơi xuống rồi.
- Thứ ta muốn chính là viên Thánh Tâm này của ngươi!
So với U Thiên Đế, Quang Minh Ma Đế chẳng những không sợ mà còn thấy mừng. Chớp mắt, chỉ nghe một tiếng "xoạch", Quang Minh Ma Đế đột ngột giang rộng hai cánh. Cũng không biết hắn lấy đôi cánh này ở đâu ra nữa.
Khi đôi cánh giang ra, "đùng" một tiếng, hàng tỉ vạn hắc ám trút xuống, chớp mắt, Cổ Thế Giới bị hắc ám bao trùm, Cổ Thế Giới trở thành Hắc Ám Thế Giới, cây cối bị hắc ám đụng tới sẽ khô héo ngay lập tức, sẽ tử vong ngay lập tức.
Trong khoảnh khắc đó, lồng ngực Quang Minh Ma Đế xuất hiện một đại trận hình ngôi sao. Thân thể Quang Minh Ma Đế run lên, giống như bị người khác phụ thể. Khi cặp mắt của hắn mở ra, tròng mắt đen thui. Cặp mắt đó giống như Hắc Ám Thế Giới, tử vong ngập tràn, tham lam ngập tràn, bất cứ ai rơi vào đó sẽ mãi mãi không được siêu sinh, mãi mãi không tới được luân hồi!
"PHỐC!" chớp mắt, Quang Minh Ma Đế chìa lợi trảo ra, lợi trảo này y hệt ma trảo, chộp tới lồng ngực Lý Thất Dạ.
Tốc độ của lợi trảo quá nhanh, chớp mắt đã chộp tới lồng ngực của Lý Thất Dạ. Nó muốn moi tim của Lý Thất Dạ. Nó thèm khát trái tim của Lý Thất Dạ!
"Ba" một tiếng. Ma trảo chưa thể đâm thủng lồng ngực Lý Thất Dạ. Lồng ngực Lý Thất Dạ cuồn cuộn thánh quang. Thánh quang mà hắn có có thể lấp kín toàn bộ kỷ nguyên, vì vậy ma trảo chỉ cắm vào biển thánh quang mênh mông.
Khi ma trảo cắm vào biển thánh quang mênh mông, sức mạnh của thánh thần tinh lọc hắc ám, từng sợi hắc ám tan rã, ma trảo từ từ biến mất, cuối cùng chỉ còn lại xương ngón tay, buộc Quang Minh Ma Đế phải rút ma trảo về.
- Ngươi cho rằng ngươi so với Luân Hồi Hoang Tổ thì như thế nào? Ngay cả Luân Hồi Hoang Tổ cũng không chạm được đạo tâm của ta, huống chi là ngươi!
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.
- Thật vậy sao?
Lúc này, giọng nói của Quang Minh Ma Đế không còn là giọng nói của hắn nữa mà là một giọng nói già nua khủng bố. Giọng nói này vừa cất, ai nấy cũng giật mình. Quang Minh Ma Đế đã bị phụ thể. Hắn chỉ là một người dẫn đường cho hắc ám mà thôi!
- Hôm nay bản tọa nhất định lấy được đạo tâm của ngươi, nhất định sẽ ăn được nó!
Quang Minh Ma Đế nói:
- Bản tọa chờ ngày này lâu lắm rồi.
- Ta cũng chờ ngày này lâu lắm rồi!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ngươi cho rằng ngươi phục kích ta, nhưng chẳng phải cũng rơi vào lồng giam của ta sao!
Lý Thất Dạ vừa dứt lời. Từng tiếng "coong, coong, cheng" vang lên, Cổ Thế Giới bỗng vụt sáng. Trong chớp mắt, Cổ Thế Giới tuôn ra vô số pháp tắc cổ xưa, mỗi một pháp tắc cổ xưa đều rất thô rất to. Tất cả pháp tắc cổ xưa đan dệt với nhau, khóa chặt Cổ Thế Giới lại.
Trước đó, Bạch Hạc Giang Cánh trục xuất Cổ Thế Giới, khóa Cổ Thế Giới lại, biến Cổ Thế Giới trở thành lồng giam. Lúc này, lồng giam trở nên dày hơn. Nếu như trước đó lồng giam là nhà tù đá thì lúc này chính là tường đồng vách sắt.
- Trò mèo mà thôi, giết ngươi là xong!
Quang Minh Ma Đế hét dài. "Đùng" một tiếng, chớp mắt sức mạnh hắc ám của hắn dâng trào. Sức mạnh đó dồi dào, nguyên thủy, cổ xưa. Hắn tựa như Ma Vương cổ xưa nhất thế gian. Tất cả Ác Ma đều bắt nguồn từ hắn.
"Đùng" một tiếng. Trong chớp mắt, Tử Quan đang ngăn cản Thiên Tru nện xuống, đập về phía Lý Thất Dạ. Tử Quan đập tới, trấn sát tuyệt đối, không thể chạy trốn. Hơn nữa Tử Quan này có thể đập chết bất cứ Đại Đế Tiên Vương nào.
Chỉ nghe "ầm" vang. Tử Quan vẫn chưa đập vào đại địa thì đại địa đã đổ nát, vỡ vụn thành từng khối. Cú nện này, không gì sánh bằng, không gì cản nổi.
- Không hay!
Khi Tử Quan nện xuống, rất nhiều người ngơ ngác, không khỏi quát lớn. Ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng ngơ ngác tái mặt.
Tiên Bảo quá khủng bố, có thể giết chết Đại Đế Tiên Vương trong một đòn. Binh khí của Đại Đế Tiên Vương chẳng thể so với chín Tiên Bảo. Đối mặt với Tử Quan, binh khí của Đại Đế không khác gì đồng nát!
"PHỐC!" một tiếng. Tử Quan nện xuống. Lý Thất Dạ cũng không thể ngăn cản. Chớp mắt, Lý Thất Dạ bị nện thành sương máu, máu tươi của hắn giội vào Tử Quan. Chớp mắt, Tử Quan bị máu tươi của Lý Thất Dạ bọc lại.
Khi Lý Thất Dạ bị Tử Quan nện thành sương máu, toàn bộ Cổ Thế Giới trở nên yên lặng, mọi người ngơ ngác. Ai cũng biết Lý Thất Dạ mạnh như thế nào. Hắn hành hung đám người U Thiên Đế, chiến đấu với Thế Đế, thực lực mạnh mẽ, có thể nói khắp thế gian không ai địch lại. Thế nhưng lúc này lại bị Tử Quan nện thành sương máu, quá khủng bố rồi.
- Chín Tiên Bảo, chuyện này... quá vô địch rồi.
Đại Đế Tiên Vương rít lạnh.
"Tư tư tư..." Tiếng điêu khắc vang từng hồi. Lúc này, máu tươi của Lý Thất Da bao bọc Tử Quan, dùng Thọ Huyết cưỡng chế để lại dấu ấn trên Tử Quan.
- Đừng hòng!
Quang Minh Ma Đế lập tức nhận ra Lý Thất Dạ muốn làm gì, hét lớn, hắc ám ngập trời, lửa hắc ám trút xuống, muốn thiêu cháy máu tươi của Lý Thất Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.