Đế Bá

Chương 3445: Một Kiếm Đó, Quá Sức Vô Địch (Thượng)




Ở Vạn Thống Giới, thực lực của Thiên Khai đạo thống tuyệt đối được xếp vào nhất lưu, cho dù không bằng Chu Tương võ đình thì cũng hơn xa rất nhiều đạo thống khác. Thế nhưng, làm thái tử của Thiên Khai đạo thống, theo lẽ thường thì Ma Đao thái tử sẽ không thiếu tiền, thế nhưng hắn lại vì tiền đi làm sát thủ, chuyện này khiến mọi người không sao hiểu nổi.
- Giết!
Trong nháy mắt, ba người Bàn Long công tử lập tức hiểu ngầm với nhau. Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn giáp công trái phải, "Đùng", hai người bọn họ cùng ra tay, thần diễm dâng cao ngàn tỉ trượng, thần diễm kinh khủng muốn nuốt chửng Bình Thành công tử.
- Bàn Long Khai Hoang!
Đối mặt với ba người liên thủ, Bình Thành công tử không hề sợ hãi, hét lên một tiếng, hóa thành một con bàn long dài ngàn vạn trượng, xé rách thần diễm, xông giết về phía trước. Khi hắn xông giết về phía trước thì trên người lại xuất hiện thêm vết thương.
Ngay khoảnh khắc này, Ma Đao thái tử lại đánh lén trí mạng, lại một đao yên ắng cắt vào chỗ yếu hại tại lồng ngực của Bình Thành công tử. Tuy rằng Bình Thành công tử đã biến hóa hướng đi, thế nhưng trên lưng vẫn trúng một đao, máu tươi văng tung tóe.
Rất hiển nhiên, thủ đoạn của Ma Đao thái tử hung tàn hơn, kinh khủng hơn Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn.
- Tiếp.
Mặc dù không địch lại ba người bọn họ, thế nhưng Bình Thành công tử vẫn không hề sợ hãi, hét lên một tiếng, lại xông giết tới.
"Ầm" Bình Thành công tử đâm vào Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn, ngay lúc này, Ma Đao thái tử lại đánh lén, hơn nữa ra đao trí mạng, đao pháp vô cùng tàn nhẫn, vô cùng vô tình, dao đao trí mạng, vô cùng khủng bố.
- Ma ĐAo thái tử quá tàn nhẫn.
Ngay cả đại nhân vật nhìn thấy như vậy cũng phải lắc đầu, nhỏ giọng rằng.
Luận đạo hạnh thì Ma Đao thái tử chưa chắc đã cao hơn Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn. Thế nhưng, Bàn Long cũng vậy, Kiếm Tôn cũng vậy, bọn họ đều xuất thân từ môn phái không có truyền thừa chân chính, bọn họ có rất ít công pháp của thủy tổ.
Nhưng Ma Đao thái tử thì lại khác. Hắn xuất thân từ đạo thống kế thừa truyền thừa của Thiên Khai đao tổ. Mỗi đao hắn đánh ra đều có đạo của thủy tổ, để hắn càng mạnh hơn. Trên công pháp, Ma Đao thái tử hơn hẳn Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn, không hề thua kém Bình Thành công tử.
Chính vì vậy Bình Thành công tử rơi vào thế khó. Chỉ riêng Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn thì hắn còn có thể chịu nổi. Thế nhưng Ma Đao thái tử vừa tham gia thì tình thế thay đổi, đao đao trí mạng, đao đao đánh trúng, căn bản không có cách nào xoay chuyển thế cuộc.
- Sợ rằng Bình Thành công tử không chịu nổi nữa.
Nhìn thấy Bình Thành công tử rơi vào khốn cảnh, mọi người biết, hôm nay Bình Thành công tử thua rồi.
Trong giây lát, Bình Thành công tử không địch nổi lửa, toàn thân dính đầy vết thương, máu chảy đầm đìa, xiêm y trên người hắn đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Vết thương trên người Bình Thành công tử phần lớn là vết đao, đều là do Ma Đao thái tử gây ra. Khi Bình Thành công tử lấy một địch hai thì hắn còn có thể ổn định cục diện, còn có hy vọng lật mình. Bây giờ Ma Đao thái tử tham gia, Bình Thành công tử lập tức rơi vào tuyệt cảnh, thế cuộc của hắn tan nát, không thể tiếp tục chịu đựng được nữa.
Nhất là Ma Đao thái tử thường đâm sau lưng một đao, mỗi đao đều là đòn đánh lén trí mạng, khiến hắn khó lòng phòng bị. Vì vậy chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà Bình Thành công tử trúng liền mấy chục đao, phần lớn vết thương trên người đều do Ma Đao thái tử gây ra.
"Xuy" Ma Đao thái tử lại đánh lén thành công, lưu lại vết đao nhìn thấy tận xương trên hai chân Bình Thành công tử, chỉ thiếu chút nữa là đao này đã chặt đứt hai chân của Bình Thành công tử rồi.
- Giết!
Cho dù là như thế thì Bình Thành công tử càng đánh càng hăng, máu me khắp mình mẩy, chiến đấu cực kỳ hung mãnh, giống như thú dữ bị dồn ép tới đường cùng.
"Ầm, ầm, ầm" Tiếng đánh đập đùng đoàng vang không dứt, chỉ trong thời gian ngắn, Bình Thành công tử lại nhận một đòn đánh nặng nề, Ma Đao thái tử thậm chí có một đao suýt nữa đã chặt đứt đầu lâu của Bình Thành công tử, để lại vết thương trên yết hầu của Bình Thành công tử.
"Keng!" Chỉ thấy Bình Thành công tử tuy rằng chặn được chiêu kiếm của Kiếm Tôn, thế nhưng lại bị Ma Đao thái tử đâm trúng thân thể, máu tươi trút như thác.
"Ầm" Sau đó lại bị Bàn Long công tử bồi thêm một đòn, máu thịt be bét, đánh bay Bình Thành công tử.
Bình Thành công tử bị đánh bay vất vả bò dậy. Lần này hắn bị thương quá nặng, muốn đừng cũng đứng không vững, Du Long Kiếm phải ghim xuống đất chống đỡ.
Nhìn thấy Bình Thành công tử mình mẩy đầy máu, tất cả mọi người đứng trầm mặc nguyên tại chỗ, tất cả mọi người đều nín thở. Lúc này, có một vài người nhìn nhau.
Mọi người biết, lần này Bình Thành công tử tiêu đời rồi. Tuy rằng có một vài người quen biết Bình Thành công tử, thế nhưng chỉ là quan hệ hời hợt, không có sâu đậm.
Cho dù có giao tình thì lúc này cũng chưa chắc có ai đứng ra giúp đỡ. Dù sao khi đối mặt với Kiếm Tôn, với Bàn Long công tử, với Ma Đao thái tử tử thì cũng phải xem xét bản thân mình. Thế hệ trẻ tuyệt đối không có ai là đối thủ của bọn họ.
Huống chi bọn họ đại biểu cho ba đạo thống. Nếu lúc này ra tay cứu giúp thì cũng có nghĩa sẽ đối đầu với ba đạo thống này. Chuyện như vậy, không mấy người chịu làm, cho dù có thâm giao thì cũng không thể.
- Cuối cùng cũng là chỗ dựa không đủ mạnh.
Có cường giả thế hệ trước thở dài. Nếu như Bình Thành công tử cũng có xuất thân như Ma Đao thái tử thì lúc này lão tổ của hắn đã ra tay giúp đỡ. Tiếc là, Bình Thành công tử cô đơn một mình, cho dù bị người ta vây công thì cũng không có ai ra tay giúp đỡ.
- Lợi hại, Ma Đao thái tử đúng là không phải hư danh.
Lúc này, dù bị thương nặng, thế nhưng Bình Thành công tử vẫn cười nói vui vẻ, nụ cười vẫn xán lạn như thường.
- Ta khâm phục phần can đảm này của ngươi, tiếc là đã có người thanh toán một cái giá lớn.
Ma Đao thái tử lạnh lùng nói.
- Không sao cả, hươu chết vào tay ai còn chưa biết đâu.
Bình Thành công tử dù máu me đầy mình, thế nhưng dáng vẻ vẫn thoải mái như trước. Cho dù hắn không gượng đứng nổi, thế nhưng vẫn còn có thể mỉm cười, nụ cười của hắn vẫn xán lạn, rất là thu hút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.