Đế Bá

Chương 3456: Thú Đản




Rất nhiều người sau khi quan sát cẩn thận thì hoàn toàn xác định những bộ xương bò dậy khỏi lòng đất đúng là hài cốt của tệ thú. Mọi người không biết những hài cốt này chết lúc nào, là hài cốt của tệ thú chết lần trước, hay là hài cốt của tệ thú đã chết trong thời đại xa xôi.
- Tại sao những hài cốt này lại phục sinh được?
Nhìn thấy nhiều hài cốt tệ thú bò dậy khỏi lòng đất như vậy, nhất là tròng mắt của những bộ hài cốt này lại lấp lánh ánh lửa, giống như linh hồn chi hỏa, ai ai cũng sợ sởn tóc gáy.
- Chuyện này quá đáng sợ rồi. Là chết rồi sống lại? Hay là biến thành khôi lỗi?
Ngay cả cường giả thế hệ trước cũng sởn tóc gáy.
Cường giả tu sĩ đi vào Tệ Thú Thành không biết vì sao lại có nhiều hài cốt tệ thú hồi sinh như vậy. Chuyện làm bọn họ lạnh gáy nhất là những bộ hài cốt của tệ thú này vẫn mạnh như lúc còn sống, có hài cốt tệ thú vừa úp tay đã đập nát mười mấy tu sĩ cùng tệ thú thành thịt vụn.
Đương nhiên, cũng có tệ thú vô cùng mạnh mẽ, va trái va phải, đâm nát một đống hài cốt tệ thú.
Tệ thú cùng hài cốt của tệ thú giống như hai chủng loài, tệ thú sẽ không coi hài cốt tệ thú là đồng loại của mình, chỉ cần có hài cốt tệ thú cản đường chúng thì tệ thú sẽ không chút do dự mà đâm nát chúng.
- E là vấn đề nằm trên mảnh đất này.
Có lão tổ đạo thống có chút hiểu biết, nói rằng:
- Đồn rằng, vùng đất này có trường sinh ảo diệu, vì vậy sau khi tệ thú chết ở nơi này thì sẽ có cơ hội sống lại. Đương nhiên là thật là giả thì không ai biết, thế nhưng, chính bởi vì có trường sinh ảo diệu nên sau khi chết thì hài cốt của chúng mới có thể bò dậy khỏi lòng đất.
- Thật không?
Nghe lão tổ này nói vậy, có vô số tồn tại cấp lão tổ tim đập thình thịch.
Sau khi tu sĩ mạnh tới trình độ nhất định, nhất là khi tuổi tác của họ ngày càng cao, tuổi thọ ngày càng ít thì thứ mà bọn họ quan tâm không phải là mình mạnh tới đâu mà là có thể trường sinh hay không. Vì vậy trường sinh có sức mê hoặc trí mạng đối với bọn họ.
Vừa nghe vùng đại địa này cất giấu bí mật trường sinh, các lão tổ không thấy hồi hộp mới là lạ.
- Chúng ta tới đây làm gì?
Vị lão tổ này mỉm cười, nói rằng:
- Đương nhiên là vì thú tuyền, e rằng tất cả tệ thú này cũng tới đây vì thú tuyền, vì trường sinh.
Nghe vậy, vô số người tim đập thình thịch.
Thế nhưng thực tế lại không phải như vị lão tổ này nói, không phải tất cả tệ thú đều tới Tệ Thú Thành vì trường sinh.
"Rống ---" Tiếng thú rống vang lên, trong tiếng thú rống này chứa đầy vẻ bi tráng cùng không cam lòng. Có tu sĩ cường giả nhìn thấy con tệ thú này tìm tới một nơi đất lành, là một vách núi. Chỉ thấy con thú này ngẩng đầu nhìn trời rống lớn, sau đó từ từ cúi thấp đầu, thân thể nằm nhoài bên dưới vách núi, không nhúc nhích.
Sau khi con tệ thú này bất động được một lúc lâu, lúc này có tu sĩ lớn gan đi tới thăm dò khí tức của nó, thế nhưng lúc này hơi thở của nó đã tắt.
- Nó chết rồi.
Lúc này, tu sĩ cường giả mới phát hiện con tệ thú nằm nhoài bên dưới vách núi đã chết, hơn nữa chết rất nhẹ nhàng, đầu đặt sát trên hai móng, giống như đang ngủ.
Trên thực tế, tìm tới đất lành rồi nhẹ nhàng ra đi không phải là trường hợp đặc biệt. Có không ít tệ thú sau khi đi tới vùng thế giới này thì đều vội vàng tìm kiếm chỗ thích hợp với mình, sau đó nhẹ nhàng chết.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít tu sĩ giật nảy mình.
- Chúng ta vượt ngàn tỉ dặm đi tới đây, lẽ nào là vì muốn chết ở chỗ này hay sao?
Có chưởng môn đại giáo thấy vậy thì chấn động, nói rằng.
Mọi người không ngờ rằng những tệ thú này đi xa ngàn dặm tới đây chỉ vì để có thể chết ở chỗ này, chuyện này thật quá sức tưởng tượng.
Mọi người không nghĩ thông vì sao tệ thú đông đúc như biển lớn, vượt qua không gian để tới nơi này chết.
- Thì ra hài cốt của tệ thú từ đây mà ra. Lẽ nào vùng đất này thật sự có trường sinh ảo diệu, tệ thú muốn chết ở nơi này là vì muốn sống lại?
Có cường giả nhớ tới lời nói của vị lão tổ vừa rồi, không khỏi run rẩy.
Có lẽ sau khi những con tệ thú này chết sẽ không trường sinh, mà chỉ là hài cốt bò dậy khỏi lòng đất. Cũng có lẽ đây là một loại sống lại khác, dù sao hài cốt vẫn còn sống, thế nhưng nó đã không còn là chính nó nữa.
Nghĩ tới việc vùng đất này cất chứa trường sinh ảo diệu, nghĩ tới đây, vô số tu sĩ cường giả cực kỳ hưng phấn, dù sao làm người ai mà không muốn trường sinh?
- Trường sinh!
Nghe vậy, vô số tu sĩ hưng phấn, có rất nhiều tu sĩ cường giả liều lĩnh nguy hiểm, rời khỏi tệ thú của mình, đi tìm kiếm cái gọi là trường sinh ảo diệu.
Đương nhiên, không phải tất cả tệ thú đi tới nơi này chỉ vì chết.
"Hống ---" Có tệ thú rống lớn, có tu sĩ cường giả nhìn thấy tệ thú đang rống với một vách núi cheo leo. Sau khi nó rống dài, chỉ nghe tiếng "yết, yết yết", chỉ thấy trên vách núi cheo leo xuất hiện một hang đá, bên trong hang đá dập dờn thần quang, có người nhìn thấy bên trong thần quang là một cái tổ bằng cỏ, trong cái tổ này có vài viên thú đản dập dờn tiên hoa, mỗi viên thú đản đều giống như bảo thạch vô giá, khiến người ta thèm nhỏ dãi.
- Thú đản ---
Nhìn thấy thú đản, vô số tu sĩ cường giả kích động.
Lúc này, chỉ thấy con tệ thú này đi vào sào huyệt, nằm nhoài trong sào huyệt, giống như muốn đẻ trứng.
- Nó tới đây là để đẻ trứng.
Nhìn thấy thú tệ nằm nhoài ở nơi đó, có cường giả lão tổ rõ ràng vì sao những tệ thú này lại tới đây, hóa ra là muốn tới đây đẻ trứng.
- Thú đản.
Có tu sĩ cường giả nhìn thấy cảnh này, không kiềm chế nổi, nhân lúc hang đá chưa đóng lại thì nhanh chân vọt tới, muốn cướp lấy thú đản trong sào huyệt.
Chỉ nghe "ầm", vị tu sĩ này vừa mới tới dưới vách núi thì trên bầu trời thình lình giáng xuống một cái móng lớn đập tu sĩ này thành thịt vụn, không kịp kêu thảm.
Thì ra nơi này không chỉ có tệ thú đẻ trứng mà còn có tệ thú bảo vệ thú đản.
Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì chỉ nghe "yết, yết, yết", chỉ thấy hang đá từ từ đóng lại.
- Thú đản... có tệ thú tới đây để đẻ trứng.
Nhìn thấy cảnh này, vô số tu sĩ cường giả kích động. Có rất nhiều người tới Tệ Thú Thành là vì thú đản, bây giờ bọn họ tận mắt nhìn thấy tệ thú đẻ trứng cho nên bọn họ cảm thấy hưng phấn.
- Xem ra truyền thuyết về Đạo Giải Chân Đế là thật, hắn thật sự tìm được thú đản ở nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.