Ở Đế Thống Giới, cho dù chưa từng nhìn thấy Thái Thanh Hoàng, thế nhưng khi nghe được hai chữ "Thái Thanh" thì sẽ biết người này là ai. Ở Đế Thống Giới, có mấy ai mà chưa từng nghe nói tới uy danh vô thượng của "Thái Thanh Hoàng" chứ? Khi biết được ông lão này chính là Thái Thanh Hoàng, đừng nói là cường giả, mà ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng bị hù hồn vía lên mây.
Thái Thanh Hoàng, người mà ngay cả bất hủ cũng kiêng kỵ, nên càng khỏi phải nói tới những người khác.
Thế nhưng phản ứng của Lý Thất Dạ rất bình thản, cái tên "Thái Thanh Hoàng" trong tai hắn chẳng khác gì cách gọi a miêu hay a cẩu, chỉ là một cách xưng hô mà thôi.
- Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ bình thản nói ra tên của mình, không hề cảm thấy kinh ngạc với "Thái Thanh Hoàng".
- Tên rất hay, tên rất hay, tên rất hay.
Lúc này Thái Thanh Hoàng mở mắt, khen liền ba tiếng, dường như rất hưng phấn, rất kích động, như thể cái tên này thật sự rất hay.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ vẫn bình thản trước sự kích động của Thái Thanh Hoàng, bình tĩnh ngồi tại chỗ.
- Bệ hạ, thân thể của ngươi không khỏe, nên nghỉ ngơi nhiều hơn, chớ vất vả.
Lúc này Tôn Lãnh Ảnh khom người với Thái Thanh Hoàng, nói cung kính.
- Được rồi.
Thái Thanh Hoàng gật đầu, nói với Lý Thất Dạ:
- Quen biết cũng là duyên phận, đến triều đình của ta làm khách được không?
Lúc này, hắn mời Lý Thất Dạ.
Nếu đổi lại là người khác mà được Thái Thanh Hoàng mời như vậy thì sẽ cảm thấy vinh hạnh vô thượng, sẽ hưng phấn không thôi.
Nhưng Lý Thất Dạ thì lại ung dung bình thản, nói:
- Có gì không được chứ. Vừa vặn ta đang rãnh, đi một chút cũng được.
- Rất tốt.
Thái Thanh Hoàng rất hài lòng gật đầu, dặn dò người hầu ở bên cạnh, nói rằng:
- Hãy chăm sóc tiểu hữu thật tốt, không được chậm trễ dù chỉ một chút.
Người hầu vội vàng vái lạy, sau đó cung kính nói với Lý Thất Dạ:
- Công tử, xin mời đi theo ta.
Lý Thất Dạ gật đầu, rời đi cùng người hầu.
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, trong phòng yên tĩnh, thời gian giống như dừng lại.
- Bệ hạ...
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Tôn Lãnh Ảnh lên tiếng.
Thái Thanh Hoàng như đang ngủ vội vàng mở mắt, dáng vẻ uể oải, nói rằng:
- Thời gian của ta cũng không còn nhiều, lên chọn người thừa kế rồi.
- Chuyện này...
Tôn Lãnh Ảnh không khỏi trầm mặc.
- Lãnh Ảnh này, ta biết ngươi muốn nói gì.
Thái Thanh Hoàng mỉm cười, nói rằng:
- Có một số chuyện, gặp nhau chính là duyên phận, ngươi nói có đúng không.
Tôn Lãnh Ảnh trầm mặc không nói, giống như một cái bóng đứng trong một góc âm u. Hắn như hòa tan vào trong bóng tối, không một ai có thể phát hiện hắn.
- Ngày mai lên đường sớm một chút. Ta cũng nên về rồi, cho dù chết thì ta cũng có thể chết ở bên trong triều đình của mình.
Cuối cùng, Thái Thanh Hoảng uể oải, sau khi nói hết câu này thì im lặng, giống như đã ngủ say.
Còn Tôn Lãnh Ảnh thì bình tĩnh đứng tại chỗ, giống như không tồn tại. Hắn chính là một cái bóng, hắn không phải là cái bóng của chính mình, mà là cái bóng của Thái Thanh Hoàng!
Nếu nói, khi Thái Thanh Hoàng ngủ thì ai có tư cách đứng bên cạnh hắn, thì người đó ngoại trừ Tôn Lãnh Ảnh ra thì không còn ai khác nữa.
Nếu nói, khi Thái Thanh Hoàng ngủ, người duy nhất không đề phòng là ai, thì người đó ngoại trừ Tôn Lãnh Ảnh ra thì không còn ai khác nữa.
Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, trải qua vô số sóng gió, có vô số người muốn dồn hắn vào chỗ chết, cũng từng có thích khách ẩn núp ở bên cạnh hắn. Có thể nói, thế gian này, rất ít người được hắn tin tưởng.
Tới hôm nay, người có thể khiến Thái Thanh Hoàng tin tưởng tuyệt đối, ở Cửu Bí đạo thống chỉ có một... đó là Tôn Lãnh Ảnh!
Người trong thiên hạ đều biết rằng Tôn Lãnh Ảnh chính là cái bóng của Thái Thanh Hoàng, Thái Thanh Hoàng đi tới đâu thì hắn theo tới đó! Hơn nữa hắn còn là tử thị của Thái Thanh Hoàng, là thiết vệ của Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh vẫn luôn trung thành tuyệt đối với Thái Thanh Hoàng. Đọc tru𝓎ệ𝒏 chuẩ𝒏 khô𝒏g quả𝒏g cáo ++ TrU𝗺tru𝓎ệ𝒏.ⅴ𝒏 ++
Ỏ Cửu Bí đạo thống, thậm chí là cả Đế Thống Giới, từng có người nói rằng, bất kỳ ai trên thế gian cũng có thể phản bội Thái Thanh Hoàng, thế nhưng chỉ duy nhất một người sẽ không phản bội Thái Thanh Hoàng, người đó chính là... Tôn Lãnh Ảnh!
Đồn rằng khi Thái Thanh Hoàng còn trẻ thì Tôn Lãnh Ảnh đã ở bên cạnh Thái Thanh Hoàng. Hắn là thư đồng của Thái Thanh Hoàng, hắn theo Thái Thanh Hoàng suốt cả cuộc đời, tận trung với Thái Thanh Hoàng suốt cả cuộc đời.
Vì vậy ở Cửu Bí đạo thống, Tôn Lãnh Ảnh không chỉ là cái bóng của Thái Thanh Hoàng, không chỉ là tâm phúc của Thái Thanh Hoàng, không chỉ là tử thị của Thái Thanh Hoàng, mà còn là người chấp hành mệnh lệnh đáng tin nhất của Thái Thanh Hoàng.
Nếu như có người không tuân hoặc phản bội Thái Thanh Hoàng thì cũng chính là lúc Tôn Lãnh Ảnh ra tay. Rất nhiều lúc, Tôn Lãnh Ảnh thường dùng thủ đoạn thiết huyết để chấp hành mệnh lệnh của Thái Thanh Hoàng.
Thử nghĩ mà xem, Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, có vô số người coi hắn là cái đinh trong mắt, vô số người muốn giết cho hả dạ! Trong tam thế này, có vô số môn phái truyền thừa lớn nhỏ phản bội Thái Thanh Hoàng.
Khi đó cũng chính là lúc Tôn Lãnh Ảnh xuất hiện trên sân khấu. Hắn dùng thủ đoạn thiết huyết để dẹp yên tất cả mọi thứ, ai bất lợi với Thái Thanh Hoàng đều bị Tôn Lãnh Ảnh diệt trừ!
Cũng chính vì vậy, Tôn Lãnh Ảnh nổi tiếng khắp Đế Thống Giới là một người lãnh khốc thiết huyết, có vô số người, vô số đại giáo thế gia đều chết dưới tay Tôn Lãnh Ảnh.
Có thể nói, hai tay của Tôn Lãnh Ảnh dính đầy máu tươi. Hắn chính là đao phủ của Thái Thanh Hoàng! Hắn chính là lợi kiếm của Thái Thanh Hoàng!
Có Thái Thanh Hoàng dặn dò, thuộc hạ của hắn làm việc rất kỹ lưỡng, không ai dám chậm trễ một chút xíu nào hết. Đây cũng là một cách thể hiện quyền uy tuyệt đối của Thái Thanh Hoàng.
Vì vậy sau khi Lý Thất Dạ vào ở bên trong cung điện thì có được đãi ngộ cao nhất, áo đưa tới tay, cơm dâng tới miệng, ăn sung mặc sướng, muốn gì được đó, sung sướng chẳng khác gì hô mưa gọi khó.
Có thể nói, sau khi Thái Thanh Hoàng dặn dò thì đãi ngộ của Lý Thất Dạ cao tới mức khó tin. Nói khó nghe thì Lý Thất Dạ muốn ăn tim rồng gan phượng thì đám thuộc hạ cũng sẽ vắt óc tìm cách đi kiếm cho Lý Thất Dạ.
Ở Cửu Bí đạo thống, mệnh lệnh của Thái Thanh Hoàng luôn luôn có tác dụng, luôn luôn được chấp hành trăm phần trăm, không ai dám qua loa, cũng không ai dám chậm trễ.
Cho nên, Lý Thất Dạ ở bên trong cung điện giống như thái tử, hưởng thụ đãi ngộ cao nhất. Cảm giác hưởng thụ như vua chúa này, thực sự khiến vô số người ngóng trông.