Đế Bá

Chương 3794: Ngỗ Nghịch (Hạ)




Lúc này, Đấu Chiến Hoàng nói chậm:
- Chúng ta nguyện ý ủng hộ bệ hạ, nguyện ý cống hiến cho bệ hạ, cũng vui vẻ thấy bệ hạ chấp chưởng quyền hành của Cửu Bí đạo thống. Thế nhưng Cửu Tiên Thằng liên quan tới sự hưng suy của Cửu Bí đạo thống, liên quan tới sự tồn vong của Cửu Bí đạo thống, liên quan tới phúc lợi của bá tính thiên hạ, cho nên mong rằng bệ hạ hãy nghĩ lại...
- Ta không cần nghĩ lại.
Lý Thất Dạ khoát tay áo, cắt lời Đấu Chiến Hoàng, cười nói:
- Bây giờ không phải là lúc các ngươi cho ta lựa chọn, mà là lúc ta cho các ngươi lựa chọn. Bây giờ các ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là quỳ xuống, lập tức thần phục, hoặc là ta chặt đầu lâu của các ngươi làm bô ỉa. À không, dùng đầu lâu của các ngươi làm bô ỉa cũng không đủ tôn lên thân phận của ta.
Lý Thất Dạ vừa nói thế, nét mặt của đám người Đấu Chiến Hoàng cực kỳ khó coi. Bọn họ chính là tồn tại đỉnh cao nhất ở Cửu Bí đạo thống, bễ nghễ cửu thiên thập địa, ngay cả khi Thái Thanh Hoàng còn sống thì cũng không dám ăn nói với bọn họ như vậy. Bây giờ Lý Thất Dạ lại nói như thế trước mặt người trong thiên hạ, đơn giản chính là tát mặt bọn họ.
Ngay cả tượng đất còn có ba phần bùn, thì huống chi là Chân Thần bất hủ cao cao tại thượng chứ.
- Bệ hạ, ngươi hùng hổ dọa người như thế, thật muốn ép bọn ta ra tay sao?
Lúc này, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan lắc đầu nói.
- Lão tổ tông, đây là quyết định sai lầm.
Khai lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan vừa dứt lời thì một giọng nói thanh thúy vang lên, một nữ tử như tiên xuất hiện trên Cửu Liên Sơn.
- Tần tiên tử.
Chúng tu sĩ Cửu Liên Sơn vội vàng nhìn sang, khi nhìn thấy Tần Kiếm Dao thì không khỏi giật mình.
Mọi người không ngờ Tần Kiếm Dao lại xuất hiện ngay lúc này, hơn nữa Tần Kiếm Dao lại còn không tán thành lời nói của lão tổ chí tôn Tĩnh Liên quan, khiến cho không ít người giật mình.
- Hôm nay làm sao vậy?
Có người lầm bầm. Đầu tiên là Binh Trì Hàm Ngọc ngỗ nghịch Binh Trì Tuyệt Tôn, bây giờ lại có Tần Kiếm Dao phản đối lão tổ chí tôn của mình, đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Phải biết rằng, bất luận truyền thừa nào thì lão tổ chí tôn như Binh Trì Tuyệt Tôn đều có địa vị chí cao vô thượng, người trẻ tuổi cho dù có thiên phú kinh diễm cách mấy thì cũng không dám ngỗ nghịch lão tổ tông của mình. Đây chính là đại bất hiếu, bất kỳ tông môn nào cũng vô cùng kiêng kỵ.
- Kiếm Dao, không thể nói bậy, mau lui ra phía sau.
Lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan biến sắc, nói chậm.
Tần Kiếm Dao lắc đầu, nói chậm:
- Lão tổ, bệ hạ chính là hoàng đế của Cửu Bí đạo thống, nắm giữ quyền hành thiên hạ, thiên hạ cùng tôn, Tĩnh Liên quan chúng ta phải thuân theo quy cũ, quy thuận bệ hạ, không thể đại nghịch bất đạo. Lão tổ, vì tông môn, bây giờ chúng ta dừng cương vẫn còn kịp.
Tần Kiếm Dao vừa nói xong, tất cả mọi người nhìn nhau, tất cả mọi người không khỏi sững sờ. Ngỗ nghịch lão tổ chính là chuyện mà môn phái truyền thừa nào cũng kiêng kỵ.
Bây giờ Tần Kiếm Dao nói lão tổ chí tôn của mình làm sai trước mặt mọi người trong thiên hạ, khiến lão tổ của mình không xuống đài được, đơn giản chính là đại nghịch bất đạo.
Mặc dù Tần Kiếm Dao là thiên tài của Tĩnh Liên quan, thế nhưng cuối cùng cũng chỉ là vãn bối, vẫn chưa đạt tới độ cao khống chế tông môn. Bây giờ nàng đại nghịch bất đạo như thế, sợ rằng nàng sẽ không thể đặt chân trong tông môn nữa, cho dù trưởng bối muốn che chở nàng thì cũng không thể nào.
- Ha ha, đạo huynh, xem ra vãn bối của ngươi lông cánh cứng cáp rồi, nên không coi lão tổ nhà ngươi ra gì cả.
Nhìn thấy Tần Kiếm Dao công khai phản khối lão tổ chí tôn của mình, lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc cười gằn.
- Kiếm Dao, phạt ngươi quay về diện bích hối lỗi.
Lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan sầm mặt, quát lên.
Đại nghịch bất đạo như thế mà chỉ diện bích hối lỗi, đây đúng là trừng phạt nhẹ nhất rồi. Qua đó cũng có thể nhìn ra trưởng bối Tĩnh Liên quan rất sủng ái Tần Kiếm Dao. Đổi lại là người khác, nhẹ thì bị trục xuất, nặng thì bị phế.
- Không...
Tần Kiếm Dao nghiêm mắt, thái độ trịnh trọng, nói chậm:
- Lão tổ, cử động này của ta là vì tông môn, vì thương sinh thiên hạ. Tĩnh Liên quan chúng ta nên thuận theo bệ hạ, như thiên lôi nghe bệ hạ sai đâu đánh đó! Bằng không thì sẽ trở thành kẻ thù của đạo thống, kẻ thù của thiên hạ.
- Phản rồi.
Lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan giận quá hóa cười, nói rằng:
- Ngươi lông cánh cứng cáp rồi, tự có chủ trương rồi, tốt, tốt, tốt, ta trái lại rất muốn xem xem ngươi học được mấy phần bản lĩnh.
Lúc này thái độ của Tần Kiếm Dao rất kiên định. Nàng từng khuyên lão tổ tông môn, từng du thuyết chư lão, thế nhưng không thể thành công. Nàng biết khăng khăng đối đầu với Lý Thất Dạ sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho Tĩnh Liên quan, cơ nghiệp vạn thế của Tĩnh Liên quan sẽ bị hủy hoại trong chớp mắt. Phận làm đệ tử của Tĩnh Liên quan, làm truyền nhân của Tĩnh Liên quan, nàng nhất định phải làm chút gì đó cho tông môn. Cho dù có đối địch với lão tổ của mình, cho dù có làm chuyện đại nghịch bất đạo thì nàng cũng phải làm, bằng không thì Tĩnh Liên quan sẽ thật sự tan thành mây khói.
- Ra tay đi, hôm nay ta sẽ giáo huấn nhà ngươi, tránh ngươi sinh lòng ngạo mạn.
Hai mắt của lão tổ chí tôn Tĩnh Liên quan trở nên dữ dợn, khí tức bất hủ cuồn cuộn không dứt.
- Đệ tử bất hiếu, xin đắc tội!
Tần Kiếm Dao đạp không, sắc mặt trịnh trọng, ôm kiếm trong ngực.
Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người đều choáng váng, không ai ngờ chuyện lại phát triển tới mức này.
Nhìn thấy Tần Kiếm Dao quyết đấu với lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan, tất cả mọi người đều choáng váng. Bất luận là đệ tử trẻ tuổi hay là thế hệ trước thì cũng đều sững sờ tại chỗ, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Đối với thế hệ trẻ, tồn tại như chí tôn lão tổ chính là chí cao vô thượng, mỗi một câu nói đều là khuôn vàng thước ngọc, nào ai dám vi phạm, dám ngỗ nghịch lão tổ chí tôn? Làm như vậy chính là tự hủy tương lai.
Đối với thế hệ trước, bọn họ nắm giữ quyền hành của một tông môn, nắm giữ quyền thế của một tông môn, bọn họ đương nhiên kiêng kỵ vãn bối của mình đại nghịch bất đạo, khiêu khích quyền uy của mình.
Rất hiển nhiên, Tần Kiếm Dao làm chuyện mà không ai dám làm, cũng làm chuyện mà mọi tông môn đều kiêng kỵ nhất.
Thế nhưng Tần Kiếm Dao vẫn làm, vẫn quyết đấu với lão tổ của mình.
"Keng..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.