Đế Bá

Chương 3796: Chấn Nhiếp (Thượng)




- Là địch nhân của Thái Thanh Hoàng, đều là cường địch. Sau này bị Thái Thanh Hoàng bắt lấy, nhốt hết vào Hồng Hoang Thiên Lao, không ngờ rằng bọn họ vẫn còn sống tới bây giờ, đúng là không thể tin nổi. Phải biết năm đó bọn họ đều là nhân vật hung ác, chưa chắc đã yếu hơn lão tổ chí tôn.
Lão tổ thế gia thì thào.
Nghe vậy, mọi người hít lạnh. Người dám chống đối Thái Thanh Hoàng không ai yếu cả, đều là tồn tại quát tháo phong vân.
- Ha ha, bốn đấu bốn thì sao?
Cuồng Ngưu cười lớn, hoạt động gân cốt một hồi, nói rằng:
- Lão ngưu ta bị nhốt lâu như vậy, xương cốt có chút ngứa, vừa vặn đánh nhau một trận.
Nhìn thấy bốn người Cuồng Ngưu lần lượt xuất hiện, đám người Đấu Chiến Hoàng đều trợn mắt, không ngờ lại xảy ra chuyện này. Bọn họ tính toán sai lầm, đòn sát thủ của bọn họ chỉ dùng để áp chế Lý Thất Dạ mà thôi.
- Các ngươi đúng là càng sống lâu thì càng lùi bước, so với Thái Thanh Hoàng thì các ngươi kém quá xa, khó trách hắn có thể độc tôn thiên hạ, còn các ngươi thì ngay cả rắm cũng không dám thả, chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu xưng thần.
Lúc này, một ông lão chống quải trượng chậm rãi xuất hiện, nhìn đám người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn, khinh thường ra mặt.
- Hắn là ai vậy
Nhìn thấy ông lão không đáng chú ý này khinh thường đám người Đấu Chiến Hoàng, không ít người trẻ tuổi choáng váng, tò mò hỏi thăm trưởng bối.
Còn trưởng bối của hắn khi nhìn thấy ông lão này thì ngoác miệng thật lớn, nhất thời không thể hoàn hồn.
- Bệnh Quân...
Nhìn thấy ông lão này, đám người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn biến sắc, không khỏi lùi lại một bước. Khi bốn người Cuồng Ngưu xuất hiện, bọn họ mặc dù giật mình, thế nhưng lại không hề sợ hãi. Tuy nhiên khi nhìn thấy Bệnh Quân thì bọn họ thật sự sợ hãi, tới mức phải lùi lại một bước.
- Bệnh Quân...
Có lão tổ đại giáo nhận ra Bệnh Quân, không khỏi hít lạnh, rùng mình lùi lại một bước.
- Hắn mạnh lắm sao?
Nhìn thấy lão tổ sợ hãi như thế, vãn bối không khỏi tò mò.
- Rất mạnh, rất mạnh.
Lão tổ đại giáo nghiêm nghị, nói rằng:
- Hắn từng thổi một hơi, diệt một tông môn, vô ảnh vô hình, không hề có bất kỳ chiêu thức nào hết.
- Khủng bố vậy sao?
Nghe vậy, vãn bối của hắn giật mình thốt lên.
Bệnh Quân vừa xuất hiện, mặc dù thế hệ trẻ không còn có ai nghe qua uy danh của hắn, thế nhưng thế hệ trước vẫn còn có người nhớ rõ Bệnh Quân. Cho nên khi nhìn thấy Bệnh Quân thì vô số người cảm thấy rùng mình.
- Bệnh Quân nha, không ngờ hắn vẫn còn sống. Đây là tồn tại kinh khủng nha.
Có lão tổ khiếp sợ ra mặt, thì thào nói rằng.
- Thật sự mạnh đến thế sao?
Nhìn thấy lão tổ mạnh nhất tông môn của mình vừa nghe đã biến sắc, vãn bối không khỏi tò mò.
- Đâu chỉ cường đại, mà dùng từ kinh khủng để hình dung thì cũng chưa đủ.
Lão tổ hít lạnh, nói rằng:
- Hắn chính là kẻ thù mạnh nhất của Thái Thanh Hoàng, thậm chí có người nói hắn còn mạnh hơn cả Thái Thanh Hoàng. Đáng sợ nhất chính là, phải biết năm đó vì bắt hắn, Thái Thanh Hoàng với Cửu Ngưng Chân Đế liên thủ với nhau, điều binh khiển tướng, mất sức chín trâu hai hổ thì mới có thể bắt được hắn.
- Mạnh như vậy sao...
Đem so sánh với Thái Thanh Hoàng, mọi người lập tức có cái nhìn rõ ràng hơn về Bệnh Quân. Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ, vô số người thấp thỏm dưới hoàng uy của hắn. Bệnh Quân không thua kém gì Thái Thanh Hoàng, có thể tưởng tượng Bệnh Quân cường đại cỡ nào.
- Hơn nữa Bệnh Quân còn là sư huynh của Thái Thanh Hoàng, năm đó thiên phú của hắn còn cao hơn cả Thái Thanh Hoàng, là kinh tài tuyệt diễm. Nếu như hắn không rời khỏi Cửu Bí đạo thống thì sợ rằng Thái Thanh Hoàng rất khó đoạt quyền.
Một vị lão tổ khác già nua hơn nói chậm.
- Còn có chuyện này nữa sao?
Nghe vậy, rất nhiều thế hệ trước sợ hãi.
Biết Bệnh Quân cường đại như thế, mọi người nhìn hắn biến sắc, nội tâm run rẩy, giống như Thái Thanh Hoàng đang đứng đây lúc này.
Còn phần ba lão tổ chí tôn cùng Đấu Chiến Hoàng thì giật thót tim, bọn họ là cường giả đỉnh cao của Cửu Bí đạo thống, bọn họ hiểu rõ Bệnh Quân hơn những người khác, bọn họ sao có thể không biết Bệnh Quân cường đại chứ?
Nhất là Đấu Chiến Hoàng, luận bối phận thì hắn là trưởng bối của Bệnh Quân. Năm đó khi Bệnh Quân còn trẻ đã thể hiện ra thiên phú kinh tài tuyệt diễm, nếu như hắn không rời khỏi Cửu Bí đạo thống thì nói không chừng thành tựu còn cao hơn cả Cửu Ngưng Chân Đế, ít nhất thì cũng không kém hơn Cửu Ngưng Chân Đế.
- Đám ngu xuẩn các ngươi nắm giữ Cửu Bí đạo thống, Cửu Bí đạo thống không suy sụp mới là lạ.
Bệnh Quân lạnh lùng nhìn đám người Đấu Chiến Hoàng, thái độ khinh thường.
Bệnh Quân khinh thường như thế lập tức khiến cho đám người Đấu Chiến Hoàng kiềm nén tới mức mặt mày đỏ bừng. Thế nhưng cho dù bọn họ khó chịu, cho dù bọn họ tức giận thì cũng không thể phát cáu, không thể đáp trả.
Bọn họ từng là bại tướng dưới tay Bệnh Quân, ngay cả Đấu Chiến Hoàng cũng không ngoại lệ. Nếu như đơn đả độc đấu thì bọn họ không ai là đối thủ của Bệnh Quân hết. Mặc dù bọn họ còn có đòn sát thủ, thế nhưng phải biết rằng Bệnh Quân là thiên tài lợi hại nhất của Cửu Bí đạo thống, nói không chừng Bệnh Quân có thủ đoạn né tránh đòn sát thủ của bọn họ.
- Ha ha, Bệnh Quân, ngươi vừa lộ diện thì không còn gì để chơi cả, muốn đánh cũng khó mà đánh được.
Cuồng Ngưu thấy đám người Đấu Chiến Hoàng sợ hãi như thế, không khỏi phàn nàn.
- Đánh gì mà đánh.
Bệnh Quân chỉ lạnh lùng nhìn đám người Đấu Chiến Hoàng, nói:
- Mình ta chấp bốn, các ngươi lên đi.
Bệnh Quân nói chuyện hết sức bá khí, hoàn toàn coi thường đám người Đấu Chiến Hoàng.
Đám người Đấu Chiến Hoàng bị Bệnh Quân coi thường như vậy, nghẹn tới mức mặt mày đỏ bừng. Cho dù bọn họ muốn giận dữ quát mắng Bệnh Quân, thế nhưng bọn họ đều là bại tướng dưới tay Bệnh Quân nên không nói cứng nổi. Trừ phi bọn họ tung ra đòn sát thủ, bằng không thì bọn họ không phải là đối thủ của Bệnh Quân.
Thế nhưng đòn sát thủ của bọn họ không phải chuẩn bị cho Bệnh Quân, mà là chuẩn bị cho Lý Thất Dạ.
Nhìn đám người Đấu Chiến Hoàng kiềm nén tới nỗi mặt mày đỏ bừng, mọi người có mặt ở đây không khỏi nhìn nhau. Bệnh Quân đúng là đáng sợ, bằng không thì lấy thân phận của đám người Đấu Chiến Hoàng thì bọn họ đã bùng nổ từ lâu rồi.
- Bệnh Quân, chớ có cuồng ngạo tự mãn.
Đấu Chiến Hoàng lạnh lùng nói rằng:
- Thái Thanh Hoàng ném ngươi vào Hồng Hoang Thiên Lao vẫn chưa đủ hay sao? Đây chính là hậu quả của cuồng ngạo tự mãn.
- Thái Thanh Hoàng thì sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.