Đế Bá

Chương 3798: Ra Tay Đi (1)




Dù sao thì đòn sát thủ của bọn họ đúng thật là cường đại vô song, bằng không thì Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ, nắm giữ binh lực cường đại nhất Cửu Bí dạo thống, bọn họ cũng không thể bình yên như hôm nay được.
Bởi vì đòn sát thủ của bọn họ quá mạnh, ngay cả Thái Thanh Hoàng cũng phải kiêng kỵ ba phần, không dám làm gì bọn họ.
Cũng chính vì vậy, thứ này chính là lực lượng lớn nhất trong chuyến đi lần này, đồng thời cũng là nguyên nhân mà bọn họ nhất định phải lấy được Cửu Tiên Thằng. Bởi vì một khi Lý Thất Dạ tìm hiểu Cửu Tiên Thằng thì sẽ rung chuyển địa vị của bọn họ, khiến đòn sát thủ của bọn họ mất hiệu lực.
Không có đòn sát thủ uy hiếp, như vậy sau khi Lý Thất Dạ làm hoàng đế thì đâu chỉ chèn ép bọn họ, mà e rằng có thể tiêu diệt môn phái của bọn họ bất cứ lúc nào. Không có đủ sức mạnh cùng nội tình áp chế Lý Thất Dạ, bọn họ sẽ mất hết tất cả.
Cho nên bọn họ có thể ủng hộ Lý Thất Dạ làm hoàng đế, thế nhưng nhất định phải giao ra Cửu Tiên Thằng. Bọn họ không thể để vật như Cửu Tiên Thằng ảnh hưởng tới đòn sát thủ của bọn họ.
- Đã như vậy thì để ta xem qua đòn sát thủ của các ngươi vậy!
Lý Thất Dạ đứng đó, nhìn thoáng qua đám người Đấu Chiến Hoàng, cười nhạt.
Lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng nhìn nhau, cuối cùng Đấu Chiến Hoàng nói chậm:
- Bệ hạ, chúng ta không cần dùng tới bạo lực, chúng ta vốn là người một nhà, cùng là đệ tử của Cửu Bí đạo thống. Huống chi ta với bệ hạ cùng xuất thân Đấu Thánh vương triều.
- Thật sao?
Đấu Chiến Hoàng cầu hòa, Lý Thất Dạ cười đậm.
- Chúng ta không có bất kỳ thành kiến gì với bệ hạ, cũng không có bất kỳ địch ý gì với bệ hạ.
Đấu Chiến Hoàng nói chậm:
- Nhưng là, Cửu Tiên Thằng chính là mệnh mạch của Cửu Bí đạo thống, chúng ta tâm hệ thiên hạ, nên vừa rồi nóng lòng một chút, làm việc lỗ mãng, có chỗ nào va chạm thì mong rằng bệ hạ tha lỗi.
- Sau đó thì sao?
Lý Thất Dạ không chớp mắt. Hắn giống như là khán giả, giống như chuyện này không có liên quan tới hắn vậy.
- Chúng ta nguyện ý ủng hộ bệ hạ, nguyện ý thần phục bệ hạ, binh mã thiên hạ đều trung thành với bệ hạ. Chỉ cần bệ hạ ra lệnh thì thiên hạ vạn giáo không dám không theo.
Đấu Chiến Hoàng nói chậm.
Đấu Chiến Hoàng vừa nói thế, tất cả mọi người nhìn nhau, không ít người nói thầm, chẳng lẽ Đấu Chiến Hoàng muốn bắt tay làm hòa với tân hoàng sao?
- Thế nhưng có điều kiện, đó là muốn ta giao ra Cửu Tiên Thằng.
Lý Thất Dạ cười đậm.
- Cũng không phải là bắt bệ hạ giao ra Cửu Tiên Thằng.
Đấu Chiến Hoàng nói chậm:
- Cửu Tiên Thằng là trọng khí vô song, thế gian vô địch. Vật này chính là mệnh mạch của Cửu Bí đạo thống, cần được giám thị. Chúng ta chỉ mời chư tổ thiên hạ cùng nhau gánh vác trách nhiệm này. Cửu Tiên Thằng vẫn là của bệ hạ, khi bệ hạ cần thì vẫn có thể thỉnh Cửu Tiên Thằng, vẫn có thể cầm Cửu Tiên Thằng trong tay.
- Nếu như bệ hạ chấp nhận để Cửu Tiên Thằng được giám thị, thì cũng chứng tỏ được tấm lòng vô tư của bệ hạ, có lòng lo nghĩ cho thiên hạ, mưu cầu phúc lợi cho Cửu Bí đạo thống, như vậy người trong thiên hạ đều nghe bệ hạ sai bảo, chúng ta càng không ngoại lệ. Đến lúc đó chỉ cần bệ hạ ra lệnh một tiếng, trên dưới Tĩnh Liên quan nguyện ý chịu chết vì bệ hạ.
Lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan nói chậm.
- Không sai, Binh Trì thế gia cũng nguyện ý hiệu lực.
Binh Trì Tuyệt Tôn lập tức tỏ thái độ, nói rằng:
- Chỉ cần ra lệnh, ngàn vạn đệ tử của Binh Trì thế gia nguyện ý chịu chết.
- Trên dưới Vạn Trận quốc cũng tùy thời nghe điều khiển.
Lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc cũng tỏ thái độ.
Nghe đám người Đấu Chiến Hoàng lần lượt tỏ thái độ, tất cả mọi người không khỏi nhìn nhau, có người lầm bầm nói nhỏ:
- Cọc giao dịch này nghe ra cũng không có thiệt thòi, chỉ giám thị mà thôi, có thể đổi lấy thiên hạ hiệu trung, đúng là có hời.
Có một số lão tổ nhìn xa hơn cười lạnh, không còn thứ ảnh hưởng tới đòn sát thủ của bọn họ nữa, cho dù thiên hạ có hiệu trung tân hoàng thì cũng mất một ít quyền chủ động. Đây chính là một trong những lý do mà tại sao Thái Thanh Hoàng không làm gì được ngũ cường.
- Tính ra thì bệ hạ không hề tổn thất gì hết, Cửu Tiên Thằng chỉ được giám thị mà thôi, còn bệ hạ thì được thiên hạ quy tâm, khai sáng một thời đại toàn thịnh, vượt qua tiền nhân, sau này cũng không có ai sánh bằng, danh diệu vạn cổ, bệ hạ thấy thế nào?
Đấu Chiến Hoàng dẫn dụ Lý Thất Dạ.
Theo bọn họ, chuyện quan trọng nhất hiện tại chính là thừa dịp Lý Thất Dạ vẫn chưa lĩnh hội Cửu Tiên Thằng, ép hắn giao ra Cửu Tiên Thằng, bằng không một khi để hắn lĩnh hội được thì đại thế sẽ mất. Tới khi đó, nói không chừng thiên hạ sẽ không còn đất cho bọn họ dung thân. Thánh các cũng vậy, Binh Trì thế gia cũng vậy, khi đó e rằng sẽ biến thành tro bụi.
Cũng giống như Thái Thanh Hoàng năm đó, chẳng lẽ năm đó Thái Thanh Hoàng không muốn tiêu diệt bọn họ hay sao? Không muốn san bằng ngũ cường hay sao? Thái Thanh Hoang đương nhiên muốn, thế nhưng hắn có kiêng kỵ, bằng không thì Thái Thanh Hoàng từ lâu đã thành lập một vương triều chí cao vô thượng, độc nhất vô nhị rồi.
- Thiên hạ quy tâm?
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói chậm:
- Ta cần thiên hạ quy tâm làm gì? Còn các ngươi, các ngươi có thần phục hay không, có nghe ta điều khiển hay không, ta cần quan tâm sao? Không hề quan tâm! Không quy thuận ra, không nghe ta điều khiển, cũng không sao hết, san bằng là được, cũng chẳng phải là chuyện gì khó khăn.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ duỗi lưng, nói rằng:
- Được rồi, nói nhiều như vậy đủ rồi, đừng có nói nữa. Bây giờ các ngươi hoặc là quỳ xuống thần phục, hoặc là ta bóp nát đầu của các ngươi.
Lý Thất Dạ vừa nói thế, đám người Đấu Chiến Hoàng biến sắc. Bọn họ nhìn nhau, biết hai bên đã không còn khả năng giảng hòa nữa.
- San bằng thiên hạ, ngươi cho rằng không có lực cản hay sao? Ngươi cho rằng Cửu Bí đạo thống mặc ngươi muốn làm gì thì làm sao?
Binh Trì Tuyệt Tôn lạnh lùng quát lớn.
- Lực cản gì?
Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, nói:
- Chỉ bằng các ngươi sao? Một bầy sâu bọ mà thôi, ba quyền hai cước là đủ diệt bọn ngươi.
Lời này vừa thốt, nét mặt của đám người Đấu Chiến Hoàng cực kỳ khó coi. Bọn họ dù sao cũng là tồn tại đỉnh cao, vậy mà lại bị Lý Thất Dạ nhìn như sâu bọ, lại bị nói không đáng một xu như thế.
- Vô tri tiểu nhi, ngươi thật ngông cuồng, bản tọa muốn xem xem ba quyền hai cước của nhà ngươi đánh bại chúng ta như thế nào!
Lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc mất kiên nhẫn lâu lắm rồi, không khỏi gầm lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.