Đế Bá

Chương 3863: Cương Thiết Cự Nhân (2)




Một khi phát sinh tai nạn như thế, trừ phi rời khỏi Thạch Vận đạo thống, còn không thì cho dù ngươi chạy khỏi Minh Lạc thành thì cũng không có tác dụng, cho dù ngươi cách xa Minh Lạc thành cách mấy thì cũng khó thoát khỏi cái chết.
Sơ Thạch tông bọn họ đã trốn khỏi Minh Lạc thành, trốn đi rất xa. Thế nhưng nếu như cự nhân sắt thép đáp xuống thì đệ tử của bọn họ chạy khỏi Minh Lạc thành cũng khó thoát khỏi cái chết.
Cho nên Ngô Hữu Chính cùng Lâm Diệc Tuyết không khỏi cầu nguyện, cầu nguyện Lý Thất Dạ có thể tiêu diệt cự nhân sắt thép. Dù sao Thạch Vận đạo thống là nhà của bọn họ, cho nên bọn họ lo lắng hơn ai hết!
Khi chúng tu sĩ cường giả bay lên bầu trời, bay vào tinh không, nhìn thấy cự nhân sắt thép khổng lồ đến thế, bọn họ nghẹn họng trân trối, đây e rằng chính là cự nhân sắt thép to lớn nhất mà đời này bọn họ từng nhìn thấy. Thậm chí có thể nói rằng, đây là cự nhân khổng lồ nhất mà bọn họ từng nhìn thấy.
"Đùng..."
Trong nháy mắt, chỉ thấy cự nhân sắt thép phun ra thần diễm ngập trời. Thần diễm phóng lên trời, che đậy tất cả mọi thứ trên thế gian. Khi thần diễm ngập trời ngưng tụ ra sau lưng cự nhân thì tạo thành một đôi cánh ánh sáng khổng lồ, đôi cánh ánh sáng này giống như ngàn tỉ ngân hà, hai cái cánh đập một cái, có thể hủy diệt tinh hà vô tận.
Trong tiếng "ông", trên đầu cự nhân sắt thép xuất hiện thần hoàn. Khi thần hoàn xuất hiện trên đầu nó thì nó trở nên thần thánh uy vũ, sức mạnh thần thánh khủng khiếp trấn áp xuống, toàn bộ Thạch Vận đạo thống đều bị trấn áp, toàn bộ sinh linh trong Thạch Vận đạo thống, bất kể bọn họ cách Minh Lạc thành bao xa, thế nhưng bên dưới sức mạnh thần thánh trấn áp thì tất cả bọn họ đều lập tức té quỵ, không tài nào đứng dậy nổi.
- Thứ quỷ gì vậy, thiên thần sao?
Nhìn thấy cự nhân sắt thép đầu đội thần hoàn, sau lưng mọc cánh, giống như thiên thần giáng trần, tất cả mọi người nghẹn họng trân trối.
Nếu như Chân Thần bất hủ hay một tồn tại vô địch nào đó đầu đội thần hoàn, sau lưng mọc cánh thì còn có thể hiểu. Bởi vì sau khi cường giả luyện được đại thần thông thì sẽ có dị tượng riêng của mình. Thế nhưng bây giờ một bộ thân thể sắt thép vậy mà lại có dị tưởng giống như sinh linh, mọi người không trợn mắt mới là lạ, đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
- Đồn rằng...
Nhìn thấy màn này, có lão tổ nghiêm mặt, nói rằng:
- Đồn rằng đây là kỹ thuật cổ xưa của Tiên Thống Giới, hoặc cũng có thể gọi là phương pháp rèn đúc cổ xưa, Đế Thống Giới chưa từng có. Không ngờ Tàng Kim Động lại nghiên cứu được phương pháp rèn đúc này, khó trách mấy năm nay Tàng Kim Động hùng hổ dọa người, có dã tâm chen vào ba cự đầu.
"Đùng..."
Lúc này một bàn chân của cự nhân sắt thép đạp xuống, đạp mạnh về phía Lý Thất Dạ. Khi bàn chân này đạp mạnh xuống thì giống như có một khối đại lục khổng lồ nện xuống, muốn nện ra một cái lỗ lớn trên Thạch Vận đạo thống.
"Đùng..."
Bàn chân còn chưa chạm đất, vẫn còn cách mặt đất vạn trượng, thì lực đập khủng khiếp đã đập xuống mặt đất.
Chỉ nghe tiếng vỡ nát "đùng đùng đùng" vang lên. Lúc này, vô số ngọn núi trong Thạch Vận đạo thống vỡ nát, chỉ thấy những ngọn thần sơn cao vạn trượng chia năm xẻ bảy, vỡ nát thành vô số mảnh vỡ, rơi rác xuống mặt đất.
Bàn chân còn chưa đạp tới thì đã san bằng vô số núi non biển cả.
- A...
Bên trong Thạch Vận đạo thống, vô số sinh linh sợ hãi hét lên, tiếng hét của bọn họ vang vọng thiên địa, tất cả mọi người run rẩy dữ dội, nằm trên mặt đất, không có sức cùng can đảm đứng dậy.
Vào lúc này, đối với toàn bộ sinh linh trong Thạch Vận đạo thống thì chẳng khác gì tận thế. Bên dưới tận thế khủng bố, bọn họ chẳng hề có ý nghĩa, giống hệt như là một hạt bụi vậy.
"Đùng..."
Khói bụi ngập trời, che kín thiên địa. Khi bàn chân đạp xuống thì khói bụi lập tức che kín toàn bộ thiên địa, cũng che mất Lý Thất Dạ.
Sau một phút, thiên địa trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người vội vàng nhìn qua.
- Hủy diệt...
Nhìn thấy một màn kinh khủng này, tất cả mọi người rít lạnh. Thử nghĩ mà xem, nếu như tai nạn khủng bố như thế phát sinh trong đạo thống của mình, hoặc tông môn của mình, thì sợ rằng mình sẽ phải đối mặt với vận mệnh tan thành tro bụi.
- Nhìn, đệ nhất hung nhân chặn được.
Có người tinh mắt, nhìn xuyên qua khói bụi, nhìn xuống phía dưới, hét lớn lên.
Mọi người nghe vậy, lập tức nhìn theo hướng ngón tay của hắn.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy khung cảnh như đọng lại, thời không như dừng lại, tất cả đều trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều nín thở.
Thiên địa yên tĩnh, cự nhân sắt thép đạp xuống, rất nhiều người cho rằng cú đạp này có thể hủy diệt Thạch Vận đạo thống, thậm chí có không ít người còn cho rằng cú đạp này có thể giẫm Lý Thất Dạ thành thịt vụn.
Thế nhưng, vào lúc này, thiên địa như đọng lại, tất cả mọi thứ trở nên yên ắng, ngay cả gió nhẹ cũng không dám thổi, sinh linh trong thiên địa không dám thở, mặc kệ tồn tại cường đại như thế nào thì ngay lúc này, bọn họ cũng nín thở.
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy Lý Thất Dạ chặn được bàn chân của cự nhân sắt thép, hơn nữa còn không phải là ra sức chặn, Lý Thất Dạ chỉ dùng một cánh tay thôi thì đã chặn được bàn chân của cự nhân sắt thép.
Phải biết rằng, Lý Thất Dạ quá nhỏ so với cơ thể to lớn của cự nhân sắt thép. Đừng nói so với cơ thể của cự nhân sắt thép, mà so với bàn chân của cự nhân sắt thép thì Lý Thất Dạ cũng quá nhỏ bé.
Khi bàn chân đạp xuống thì bầu trời như sụp đổ, dưới sức mạnh khủng khiếp này, bất kỳ tồn tại nào cũng sẽ bị nghiền diệt.
Còn Lý Thất Dạ dưới bàn chân này thì còn nhỏ hơn con muỗi gấp ngàn lần vạn lần. Khi Lý Thất Dạ giơ tay chống lại bàn chân thì giống như con muỗi giơ cái chân nhỏ bé của nó ngăn cản trời sập vậy.
Một màn này, nếu như không có gì bất ngờ thì mọi người đều cảm thấy rất buồn cười, đúng là châu chấu đá xe, thậm chí còn không biết tự lượng sức hơn châu chấu đá xe nữa.
Thế nhưng, mặc dù Lý Thất Dạ bên dưới bàn chân khổng lồ này nhỏ bé là vậy, thế nhưng hắn vẫn chặn được bàn chân này, hơn nữa còn chặn dễ như trở bàn tay, rất là tùy tiện, rất là bình tĩnh.
Nhìn thấy cánh tay Lý Thất Dạ dễ dàng chặn lại bàn chân khổng lồ, tất cả mọi người sững sốt. Thử nghĩ mà xem, một con muỗi có thể chặn được trời sập, thật sự bất ngờ biết mấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.