Đế Bá

Chương 3949: Mở Đạo Môn




Tất cả tiên quang hội tụ hết vào lòng bàn tay Lý Thất Dạ, trong tiếng "ông ông ông", chỉ thấy tiên quang không còn riêng lẻ từng sợi nữa, mà tất cả tiên quang như hòa tan trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ.
Lúc này tiên quang được Lý Thất Dạ nâng trên bàn tay, tựa như hòa tan thành chất lỏng.
Lúc này, chất lỏng ánh sáng chảy xuống khỏi khe ngón tay của Lý Thất Dạ. Khi những ánh sáng này chảy xuống thì giống như một dòng nước, hết sức mềm mại, hết sức thấu triệt, cảm giác này rất tuyệt diệu.
Thậm chí khi thứ nước này chảy xuống khỏi khe ngón tay của Lý Thất Dạ thì người ta còn như nghe thấy tiếng nước chảy.
Thứ nước chảy xuống khỏi khe tay Lý Thất Dạ giống như dòng chảy thời gian, một cột là một dòng, giống như hết trăm năm này đến trăm năm khác đang len lỏi qua khỏi khe tay của Lý Thất Dạ.
Khi thứ nước này chảy xuống thì mọi người cảm thấy rằng như có ngàn vạn năm đang trôi qua trong khe ngón tay của Lý Thất Dạ.
Thậm chí lúc này mọi người còn có ảo giác rằng, lúc này Lý Thất Dạ không còn là thiếu niên bình thường nữa, lúc này khi thứ nước này chảy khỏi khe tay của hắn, Lý Thất Dạ như phát sáng.
Lúc này, Lý Thất Dạ như người điều khiển thời gian, bàn tay của hắn đang điều khiển thời gian, tất cả thời gian trên thế gian đều phải chảy qua khe tay của hắn.
Bất luận là một ngàn năm hay là ngàn tỷ năm thì cũng phải chảy qua khe tay Lý Thất Dạ, còn hắn thì chỉ cần nhúc nhích ngón tay một chút thôi thì đã có thể cướp mất trăm ngàn vạn năm.
- Ngược dòng tìm hiểu.
Nhìn thấy cảnh này, có lẽ người khác không hiểu huyền cơ, thế nhưng vị cao nhân của Lý gia nãy giờ chưa từng lộ mặt lại nhìn ra huyền cơ, không khỏi thở dài, biết Lý Thất Dạ muốn làm gì.
Sau khi tất cả ánh sáng chảy xuống đất thì ngay sau đó, "ông" một cái, từng quầng sáng xuất hiện trong bùn đất. Lúc này trên mặt đất xuất hiện từng tia sáng giao thoa với nhau, tạo thành tuyệt thế đại thế.
- Hắn muốn ngược dòng tìm hiểu cái gì?
Đoạn Ngọc Chân Đế nhìn một màn này, nói khẽ.
- Vết tích mà năm đó Thạch Vận đạo thống chôn giấu.
Cao nhân của Lý gia thở dài, cảm khái:
- Năm đó Thạch Vận đạo thống lúc cường thịnh nhất có đến ba vị Chân Đế, còn Chân Thần bất hủ thì càng nhiều hơn, Chân Thần bất hủ cấp thấp nhiều tới mức không ai biết rõ là nhiều bao nhiêu. Tiếc là sau một đêm Thạch Vận đạo thống đã xuống dốc.
- Hậu thế không ai biết vì sao Thạch Vận đạo thống lại xuống dốc chỉ sau một đêm, thế nhưng sau này có thủy tổ khảo cứu, năm đó Thạch Vận đạo thống gặp tai nạn trong đêm, có tà vật từ trên trời giáng xuống.
Cao nhân Lý gia biết nhiều hơn người thường, nói:
- Theo thủy tổ phỏng đoán, tà vật cắm rễ sâu trong Thạch Vận đạo thống, mặc dù Thạch Vận đạo thống có nhân vật vô địch đánh bại nó, thế nhưng lại bỏ ra một cái giá rất lớn, tuy nhiên bọn họ vẫn chưa thể trừ tận gốc tà vật này...
-...Cho nên sau khi thủy tổ khảo cứu, cho rằng sau khi chư lão của Thạch Vận đạo thống kết thúc cuộc chiến này thì đã phủ bụi tất cả mọi thứ, bọn họ dùng thân thể bị trọng thương của mình để chôn một thứ, không chỉ không để người ngoài phát hiện, mà còn không muốn bị tà vật tìm thấy, cũng chính vì vậy hậu thế mới không biết rõ nguyên nhân Thạch Vận đạo thống xuống dốc.
- Viên tiên thạch này rốt cuộc là thứ gì mà khiến tiên hiền của Thạch Vận đạo thống trả giá lớn như thế chứ.
Đoạn Ngọc Chân Đế cũng tò mò.
Đối với đạo thống, có cái gì quan trọng hơn tiếp tục truyền thừa chứ? Thế nhưng Thạch Vận đạo thống lại phủ bụi toàn bộ đạo thống.
- Không rõ.
Cao nhân Lý gia nói:
- Có ghi chép nói rằng viên tiên thạch này có lai lịch kinh thiên, không thuộc thế gian này, còn phần tiên thạch có tác dụng gì thì không ai biết được. Thế nhưng ghi chép lại nói rằng thủy tổ của Thạch Vận đạo thống đã dùng thủ đoạn vô thượng để lấy được nó, giá trị không thể hạn lượng, thậm chí còn có liên quan tới trường sinh, viên tiên thạch này vẫn luôn ở trong Thạch Vận đạo thống, hơn nữa còn bị phong ấn bên dưới Thạch Vận đạo thống.
Nói tới đây, vị cao nhân này hơi dừng lại, nói chậm:
- Nếu như thủy tổ của Thạch Vận đạo thống không để lại viên tiên thạch này thì Thạch Vận đạo thống sẽ không có tai họa ngập đầu như thế.
Nghe vậy, Đoạn Ngọc Chân Đế không khỏi nhìn Minh Lạc thành, nàng cũng muốn xem xem viên tiên thạch này tròn méo như thế nào.
Lúc này, tia sáng đã giăng khắp mọi góc ngách trong Minh Lạc thành, tạo thành một đại thế vô cùng khổng lồ, những tia sáng tựa như đang phân chia mặt đất thành từng mảnh nhỏ.
"Ông"
Cuối cùng tất cả tia sáng giao thoa với nhau, tạo thành một đại thế hoàn chỉnh. Tức thì tiên quang phun ra cuồn cuộn, nhất thời chỉ thấy tiên quang chập chờn, khi tiên quang đang chập chờn thì mọi người có ảo giác rằng bọn họ vượt qua tuyên cổ, xuyên đến một thế giới khác.
Khi tiên quang chập chờn, mọi người như trở lại một thời đại nào đó, giống như vén lên tấm rèm đóng bụi, mở ra vết tích của năm xưa.
"Két két két..."
Ngay lúc này, một hồi tiếng trầm nặng vang lên, lúc này chỉ thấy trên đường phố Minh Lạc thành xuất hiện từng viên đá một.
Minh Lạc thành sừng sững cho tới ngày hôm nay, đã trải qua vô số năm tháng, rất nhiều đường phố của Minh Lạc thành đều được lát đá.
Những phiến đá này không biết bị bao nhiêu người giẫm qua, không biết bị bao nhiêu xe ngựa cán qua. Những phiến đá này rất cũ kỹ, thậm chí có một ít phiến đá bị ép lún lỗ.
Chính lúc này, trên đường đá, từng phiến đá xuất hiện, có những phiến đá cách nhau rất xa, sắp xếp rối loạn, để mọi người không nhìn ra huyền cơ hay ảo diệu.
Khi tiếng "két két két" vang lên thì những phiến đá này gom lại với nhau, mọi người đều nghe được tiếng đá chắp vá "đùng đùng đùng".
Trong thời gian ngắn, những phiến đá gom lại thành một cái đài cao, nhìn từ xa giống như một tòa phong hỏa đài, hoặc giống như một tòa hiệu lệnh đài.
- Đây là gì thế.
Làm đệ tử Thạch Vận đạo thống, nhưng đám người Ngô Hữu Chính lại không biết đài cao này là gì. Thạch Vận đạo thống thất truyền rất nhiều thứ, bọn họ rất mơ hồ về đạo thống của mình.
- Đài truyền lệnh của Thạch Vận đạo thống năm xưa.
Nhìn thấy đài cao được xây thành, cao nhân Lý gia nói khẽ:
- Năm đó thủy tổ của Thạch Vận đạo thống đã hiệu lệnh thiên hạ ở trên đó.
"Ông"
Khi đài cao xây thành thì không gian dường như gợn sóng, tất cả tiên quang đều hội tụ lên đài cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.