Lý Thất Dạ nhìn Tề Phong Thần Vương:
- Ra tay đi.
Tề Phong Thần Vương biến sắc mặt, thụt lùi mấy bước. Thấy Lý Thất Dạ xuống tay với mình trước làm Tề Phong Thần Vương sợ teo tim. Lão là Bất Hủ Chân Thần yếu hơn Trường Tồn Bất Hủ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão rất nhiều. Tề Phong Thần Vương chỉ dựa vào bàn tay to trên bầu trời, đây là nội tình Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân để lại cho Tề Phong quốc.
Tề Phong Thần Vương vội hét hướng Tề Phong Thần Vương, Trung Vực Tiên Lão:
- Bát Quái tiền bối, Tiên Lão! Giờ chúng ta hãy cùng nhau giết hắn đi!
Nhưng Chân Thần, Trung Vực Tiên Lão lờ đi, vì có hợp tác cũng vô dụng. Họ xuất thân từ môn phái khác nhau, không tu luyện thuật hợp kích, bắt tay nhau không có ăn ý, uy lực có hạn. Nên Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão thưa dịp cơ hội hiếm có lo tụ tập lực lượng đại đạo, muốn thi triển ra đòn sát thủ tuyệt thế.
Thấy Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão qưang cục lơ, Tề Phong Thần Vương sợ trắng mặt hét to:
- Hai vị tiền bối! Tề Phong quốc ta hết sức ủng hộ, các người, các... các người cần ta!
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Vào phút sống chết phải tự dựa vào bản thân, ngươi ở trong mắt bọn họ chỉ là con kiến có chút giá trị lợi dụng.
Thấy cảnh này mọi người lặng im. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão khó bảo đảm an toàn cho bản thân, bọn họ sẽ không bỏ ra thời gian quý giá cho Tề Phong Thần Vương. Hai người chẳng cần biết sống chết của Tề Phong Thần Vương.
Mọi người khắc sâu hiểu rằng cái gọi là minh hữu chẳng qua là lợi dụng nhau, nếu không có giá trị gì thì ai quan tâm sóng chết của ngươi?
Nhìn Lý Thất Dạ từng bước áp sát, Tề Phong Thần Vương hoảng hốt la lên:
- Ngươi... ngươi muốn gì?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Muốn gì nữa, chém ngươi thôi.
Tề Phong Thần Vương không còn sự lựa chọn:
- Ta... ta liều mạng với ngươi!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão khó bảo vệ bản thân, sẽ không ra tay cứu Tề Phong Thần Vương. Lúc này Tề Phong Thần Vương hối hận thắt ruột, nếu sớm biết kết quả này thì lão cần gì xen vào vũng nước đục này. Nếu sớm biết như vậy lão đã không xen vào.
Ban đầu Tề Phong Thần Vương cho rằng có Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão liên hợp thì thắng chắc, lão chen chân vào chỉ muốn ôm đùi hai người kia, kiếm lợi cho Tề Phong quốc.
Ai ngờ sự việc phát triển ra thế này, dù Bát Quái Chưởng Thương Sinh và Trung Vực Tiên Lão bắt tay nhau cũng không chiếm lợi trong tay Lý Thất Dạ, thậm chí không đánh lại, hại Tề Phong Thần Vương thành vật hy sinh.
Nếu sớm biết kết quả Tề Phong Thần Vương tuyệt đối không chõ mũi vào, đáng tiếc trên đời không bán thuốc hối hận.
Tuy Tề Phong Thần Vương hối hận thắt ruột cũng chỉ còn cách liều mạng một phen. Khí huyết Tề Phong Thần Vương tuôn ra hết, vang tiếng nổ điếc tai, người lão bốc cháy, lửa vọt lên cao cuốn sạch cửu thiên thập địa.
Tề Phong Thần Vương rống to:
- Các huynh đệ, giúp ta một tay!
Giọng Tề Phong Thần Vương vang vọng thiên địa, văng vẳng nguyên Tiên Ma đạo thống.
Két két két két két!
Tiếng nổ nặng nề vang lên, Tề Phong quốc xa xôi dâng lên một tấm kính to bóng loáng, mặt gương mài bằng trầm chi thạch, chính giữa kính tinh thạch to lõm vào có thể ngưng tụ vô số ánh sáng.
Ầm!
Tề Phong quốc tụ tập lực lượng đại đạo nhanh khó tả, dường như lực lượng nội tình nguyên Tề Phong quốc ngưng tụ vào trong kính tinh thạch.
Trong khoảnh khắc ầm vang, kính tinh thạch phun ra một chùm sáng rực rỡ, chùm sáng thô to chớp mắt vượt qua ngàn vạn dặm trời sao bắn vào người Tề Phong Thần Vương.
Khi chùm sáng rực rỡ bắn vào người Tề Phong Thần Vương thì cơ thể lão chất chứa lực lượng nội tình Tề Phong quốc, người rực cháy ngọn lửa càng dữ dội, như sóng dữ vỗ đập vũ trụ, nhấn chìm vô số vì sao trong vũ trụ.
Sau khi nhận lực lượng nội tình cương quốc của mình, thực lực của Tề Phong Thần Vương tăng vọt, người bốc cháy lửa đì đùng tia điện.
Tề Phong Thần Vương rống to:
- Giết!
Tất cả lực lượng nội tình khiến trăm ngàn vạn thần nhạc biến ra bàn tay treo trên đầu Tề Phong Thần Vương bỗng rực rỡ hơn, ánh sáng chói lòa không thể thấy thần phong, chỉ có bàn tay hoàn chỉnh lơ lửng. Bàn tay rũ xuống hơi thở như thác đổ, bên trong tràn ngập lực lượng Thủy Tổ.
Giờ phút này Tề Phong Thần Vương ra tay trước là hơn, lão gầm lên.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bàn tay to trên bầu trời nghiền áp vỗ vào Lý Thất Dạ, lực lượng trấn sát tuyệt thế vô song, kèm theo hơi thở của Thủy Tổ, dường như có thể đập dẹp mọi thứ dưới chưởng.
Khi chưởng này đè xuống tựa như bàn tay Thủy Tổ, khiến người vô cùng kinh dị, bao người nhìn cảnh đó thì rùng rợn.
Nhìn chưởng trấn sát xuống, có hoàng đế cổ quốc mặt trắng bệch hét to một tiếng:
- Một chưởng có thể hủy một nước!
Đối diện một chưởng kèm lực lượng Thủy Tổ trấn sát, Lý Thất Dạ không có nhiều phản ứng, hắn chỉ cười rồi bay lên trời, một đâm đánh xuống.
Lý Thất Dạ quát to:
- Phá!!!
Bùm!
Tựa như cầu vồng bay ra, chân long vắt ngang, một đấm xuyên qua xuyên vạn vực, thế không thể đỡ. Trước cú đấm này mặc kệ ngươi là chúng đế chư thần đều sẽ bị đấm thủng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Khi cú đấm xuyên qua, từng tiếng tan vỡ vang lên, tiếng vỡ nát chỉ trong tích tắc rồi nối thành tiết tấu dồn dập chặt chẽ.
Mọi người ngây ra, cảnh tượng rung động hồn người. Một đấm đánh ra mục tiêu đầu tiên là bàn tay to trấn sát.
Bàn tay bị cú đấm của Lý Thất Dạ xuyên thủng, trăm ngàn vạn thần nhạc hóa thành bàn tay bị cú đấm đánh tan nát.
Cú đấm xuyên qua bàn tay to, cú đấm như cọp nhảy rồng lượn không chút ngừng lại lao nhanh vào, xuyên qua ngực Tề Phong Thần Vương. Ngay sau đó cú đấm vượt qua ức vạn dặm bùm một tiếng đánh vào mặt kính tinh thạch lớn, rồi rầm một tiếng xuyên qua đất đai Tề Phong quốc, hoàng cung bị đấm thủng cái lỗ to. Một cú đấm nháy mắt hủy diệt nội tình dưới lòng đất của Tề Phong quốc.
Sau khi nội tình dưới lòng đất Tề Phong quốc bị hủy, tiếng nổ đì đùng không ngướt. Tất cả tinh khí thiên địa, lực lượng đại đạo tuôn ra sau khi nội tình tan vỡ, chúng nó bắn lên trời rơi xuống các góc Tề Phong quốc.
Trên bầu trời mỗi quận đô của Tề Phong quốc như đổ cam lộ, tất cả tinh hoa thiên địa, chân khí đại đạo từ trên trời giáng xuống xối ướt đất bùn, cảm giác như vạn vật hồi xuân.
Nhiều dân chúng Tề Phong quốc hò reo, hấp thu tinh hoa thiên địa, chân khí đại đạo, được ích lợi rất lớn. Người già phàm nhân cũng nhờ đó mà sống lâu.