Đế Bá

Chương 4303: Ta Ra Một Ức (1)




Lý Thất Dạ nhìn giá, vươn tay cầm mộc phật, thản nhiên nói:
- A, ba mươi vạn, ta mua.
Bạch Kim Ninh trợn mắt há hốc mồm. Ba mươi vạn bất hu chân thạch, đừng nói cường giả tu sĩ bình thường, dù là truyền nhân của những đạo thống lớn, hoàng tử, thánh tử xuất thân cao quý cũng không thể một hơi bỏ qua nhiều chân thạch như vậy. Nhưng Lý Thất Dạ nhẹ nhàng như nó chỉ có giá ba tảng đá.
Một tiếng niệm phật vang lên:
- A di đà phật.
Khi Lý Thất Dạ cầm mộc phật thì có tơ mềm bay tới, phất trần từ bên cạnh quét qua cuốn lấy tay Lý Thất Dạ.
Tiếng niệm phật vang lên, đã có hai người đứng bên cạnh Lý Thất Dạ.
Đó là hai thiếu niên, mặc áo sa di, cạo đầu sạch sẽ, vết sẹo nhang ngay hàng thẳng lối.
Hai sa di sau đầu phát sáng như hai tiểu phật, áo tăng trên người không điểm xuyết báu vật nhưng lấp lánh phật, khiến hai người trông như không nhiễm hạt bụi trần.
Hai sa di khuôn mặt rất giống nhau, người không biết còn tưởng là song sinh. Người đứng bên trái cánh tay hơi dài, người đứng bên phải bàn tay to lớn, phân biệt rõ ràng.
Dùng phất trần quấn cánh tay Lý Thất Dạ là sa di bên trái, cánh tay rất dài.
Sa di bên trái chắph ai tay hứng Lý Thất Dạ:
- Thiện tai, thiện tai, thí chủ, phật này có duyên với chúng ta.
Lý Thất Dạ nhướng mí mắt:
- Có duyên với các ngươi thì liên quan gì đến ta?
Bạch Kim Ninh giật nảy mình kéo góc áo Lý Thất Dạ nói nhỏ:
- Đừng tranh với họ!
Lý Thất Dạ liếc qua Bạch Kim Ninh, cười hỏi:
- Tại sao phải tranh với họ? Không lẽ bọn họ ăn thịt người?
Lý Thất Dạ nói lớn tiếng, Bạch Kim Ninh đá lông nheo với hắn, tiếp tục thì thầm:
- Họ là đồng tử dưới tòa của Minh Vương Phật, ngươi không tranh thắng được đâu.
Lý Thất Dạ không cho là đúng nói:
- Đồng tử dưới tòa của Minh Vương Phật thì sao? Dù Minh Vương Phật đến cũng không lọt vào mắt ta.
Bạch Kim Ninh sợ hết hồn, đá lông nheo liên tục với hắn, nàng sợ Lý Thất Dạ vời đến hạo sát thân.
Hai sa di nghe Lý Thất Dạ nói, cùng biến sắc mặt.
Hai sa di là hai đồng tử dưới tòa của Minh Vương Phật, được người gọi là Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng.
Cánh tay hơi dài là Minh Vương Tả Đồng, bàn tay to là Minh Vương Hữu Đồng, bọn họ luôn hầu hạ bên Minh Vương Phật.
Minh Vương Phật uy phong lẫm lẫm trong Tiên Thống Giới thời này, đạo hạnh sâu không lường được. Có người nói Minh Vương Phật là Trường Tồn đại thành, có người bảo là Trường Tồn đỉnh cao, tóm lại thực lực làm cường giả thiên hạ kiêng dè.
Minh Vương Phật không chỉ bái vào Quang Minh Thánh Viện, là học sinh mạnh nhất Thánh Đà Tây Bộ, thiên tài giỏi nhất, còn là phương trượng của Lăng Gia Tự.
Lăng Gia Tự là chùa lớn nhất Tiên Thống Giới, Minh Vương Phật là phương trượng thứ nhất của Lăng Gia Tự, thân phận mạnh hơn học sinh giỏi nhất Thánh Đà Tây Bộ rất nhiều.
Minh Vương Phật uy chấn thiên hạ, địa vị cao thượng vô cùng, trong Tiên Thống Giới có biết bao đạo thống kính gã ba phần.
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng là sa di dưới tòa luôn theo hầu Minh Vương Phật, cũng được người tôn kính. Hai người đi đến đâu đều được người tôn xưng, địa vị cao cả.
Nay Lý Thất Dạ huênh hoang buông lời ngông cuồng không thèm để họ vào mắt, bao gồm Minh Vương Phật của họ. Hắn vnehe váo nhục nhã Minh Vương Phật, làm hai người biến sắc mặt.
Minh Vương Hữu Đồng và Minh Vương Tả Đồng chắp tay vào nhau:
- A di đà phật, thiện tai thiện tai.
Hai người không nổi giận ngay.
Minh Vương Tả Đồng chắp tay nói:
- Thí chủ, mộc phật này là tượng của Thủy Tổ chúng ta, có duyên với chúng ta, chúng ta muốn hóa mộc phật nghênh về Lăng Gia Tự, mong thí chủ thành toàn.
Minh Vương Hữu Đồng nói có lý, mộc phật là tượng Lăng Gia Phật, họ và Minh Vương Phật xuất thân từ Lăng Gia Tự, nghênh tượng Thủy Tổ về chùa là hợp tình hợp lý.
Bạch Kim Ninh đá lông nheo liên tục với Lý Thất Dạ ra hiệu hắn từ bỏ mộc phật đi, họ không cần thiết chống đối với Minh Vương Phật, càng không cần phải chống đối Lăng Gia Tự.
Lăng Gia Tự có vô số tín đồ trong Tiên Thống Giới, Minh Vương Phật là phương trượng niệm tiếng phật là biết bao người sẽ hiệu lực vì Lăng Gia Tự.
Lý Thất Dạ hoàn toàn phớt lờ ánh mắt của Bạch Kim Ninh:
- Liên quan gì ta? Chỉ là mua bán, nói gì phật duyên. Lời lừa dối thiện nam tín nữ đó đi nói với người khác đi.
Bị Lý Thất Dạ khinh ra mặt, Minh Vương Hữu Đồng, Minh Vương Tả Đồng biến sắc mặt. Từ khi bọn họ ra đường đời ai chẳng kính họ ba phần/ Nhiều người không nể mặt tăng cũng nể mặt phật.
Minh Vương Tả Đồng hỏi tiểu nhị:
- Tiểu nhị, phật này bán giá thế nào?
Tiểu nhị trả lời liền:
- Ba mươi vạn bất hủ chân thạch, đương nhiên ai ra giá cao thì được, ha ha.
Tiểu nhị cũng là người biết buôn bán, thấy Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng và Lý Thất Dạ quyết lấy mộc phật, gã liền đưa ra đề nghị hai phe cạnh tranh ra giá.
Minh Vương Hữu Đồng nói ngay:
- Bần tăng ra bốn mươi vạn.
Thấy Minh Vương Hữu Đồng ra gái rộng rãi, tiểu nhị lên tinh thần cười nói:
- Được được.
Tiểu nhị nhìn mộc phật trong tay Lý Thất Dạ, cười tủm tỉm hỏi:
- Quân nhân nhìn thấy rồi, vị phật gia này ra bốn mươi vạn, không biết quan nhân có muốn không?
Lý Thất Dạ vuốt ve mộc phật, thản nhiên nói:
- Một trăm vạn.
Lý Thất Dạ vừa mở miệng đã kêu gái một trăm vạn, Minh Vương Hữu Đồng, Minh Vương Tả Đồng tức giận tái mặt.
Minh Vương Hữu Đồng nói ngay:
- Một trăm mười vạn.
Hai người không giống Lý Thất Dạ mở miệng đã tăng gái gấp đôi, dù thân phận của họ cao thượng, túi tiền phồng căng nhưng một trăm vạn bất hủ chân thạch không phải số lượng nhỏ đối với họ.
Lý Thất Dạ tùy tiện nói:
- Năm trăm vạn.
Bạch Kim Ninh nhảy cẫng lên như mèo bị đạp đuôi:
- Năm trăm vạn!?
Tiểu nhị cũng hết hồn:
- Năm trăm vạn!?
Tiểu nhị đã thấy nhiều vị khách nhưng chưa gặp ai tăng gái điên cuồng như vậy, bộ dạng của Lý Thất Dạ như đang nói: Tiền không là vấn đề.
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng biến sắc mặt, Lý Thất Dạ mở miệng tăng giá gấp mười lần rõ ràng là muốn chống đối họ, cố ý làm khó dễ.
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng liếc nhau, hai người do dự sau đó cắn răng báo giá:
- Chúng... chúng ta ra năm trăm...
Hai người chưa báo giá Lý Thất Dạ đã tùy ý tăng lên:
- Một ngàn vạn.
Nghe một ngàn vạn, Minh Vương Tả Đồng,Minh Vương Hữu Đồng nuốt ngược giá sắp thốt khỏi môi. Hai người mặt đỏ rần thật lâu nói không ra lời.
Lý Thất Dạ vừa mở miệng đã báo một ngàn vạn, Bạch Kim Ninh sợ hãi mặt không còn chút máu:
- Ngươi... ngươi bị điên?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.