Đế Bá

Chương 4466: Hỏa Chìm Thiên Hạ




Trong tiếng nổ ầm ầm, Viễn Chinh thuyền chậm rãi lái vào trên không Cự Vẫn, Viễn Chinh thuyền vô cùng lớn che khuất toàn bộ bầu trời.
- Bọn chúng muốn làm gì?
Nhìn thấy Viễn Chinh thuyền lái vào nơi này, rất nhiều tu sĩ cường giả đều nhao nhao ngẩng đầu lên, cảm thấy kỳ quái.
- Việc lớn không tốt, tất có điềm xấu phát sinh, chúng ta đi mau.
Có lão tổ kinh nghiệm phong phú, nhìn thấy Viễn Chinh thuyền lái vào thì giật mình, cũng biết có việc không ổn, lập tức mang theo môn hạ đệ tử bỏ trốn mất dạng, rời khỏi Cự Vẫn.
Nhưng có rất nhiều tu sĩ cường giả hiếu kỳ, bởi vì Viễn Chinh thuyền rời khỏi Bất Độ hải vẫn còn là điều khó hiểu, hiện tại nó lại lái vào Cự Vẫn, rất nhiều người muốn biết Viễn Chinh thuyền muốn làm gì.
Ở phía xa, đại hắc ngưu nhìn thấy Viễn Chinh thuyền chậm rãi lái vào Cự Vẫn, hắn mắng chửi:
- Bà mẹ ngươi là con gấu, chiếc thuyền hỏng này lại tới nữa, một đám người chết còn chưa từ bỏ ý định! Bà nội gấu, dám giật đồ với ngưu gia, ta nhất định phải băm chúng thành thịt vụn.
- Không phải bọn chúng chưa từ bỏ ý định.
Lý Thất Dạ khẽ lắc đầu, từ từ nói:
- Là lực lượng sau lưng chúng chưa từ bỏ ý đồ, bởi vì nơi này có vật hắn muốn, cho nên bọn chúng mới có thể từ Bất Độ hải xa xôi đuổi tới nơi đây.
- Quản nó làm cái quái gì.
Đại hắc ngưu nảy sinh ác độc, nói ra:
- Bà nội gấu, dám đoạt đồ của bản ngưu gia, bản soái ngưu nhất định phải băm chúng thành thịt vụn, cũng không nhìn xem ngưu gia là nhân vật nào.
- Nơi này có cái gì?
Thánh Sương Chân Đế rất tò mò, rốt cuộc là đồ vật thế nào lại có thể làm Viễn Chinh thuyền đuổi từ Bất Độ hải xa xôi tới nơi đây, là vật gì mà Viễn Chinh thuyền nhất định phải có.
- Ha ha, tiên trân, tiên trân trường sinh bất tử.
Hai mắt đại hắc ngưu tỏa sáng, cười hắc hắc nói ra:
- Nha đầu, ta đã nói với ngươi, dựa theo kinh nghiệm của bản soái ngưu, nơi này có tiên trân khó lường, nếu như có thể đạt được nó, nhất định sẽ trường sinh bất tử, vạn cổ bất diệt. Nếu như ngươi có thể có được tiên trân này, ta cho ngươi biết, không nói trở thành Thủy tổ không thành vấn đề, hắc, ta xem ra, nhất định có thể trở thành tiên nhân.
- Thật sự?
Nghe đại hắc ngưu nói khoác, Thánh Sương Chân Đế sinh nghi, dù sao, trường sinh bất tử là thứ chưa từng tồn tại, hơn nữa, tiên nhân chân chính cũng không hề tồn tại.
- Đương nhiên là thật sự rồi.
Đại hắc ngưu nói:
- Ngươi thử nghĩ xem, Bất Độ hải là địa phương thế nào, đó là nơi duy nhất toàn bộ Tiên Thống giới chưa bị người ta thăm dò triệt để. Ngươi nghĩ kỹ, đã qua trăm ngàn vạn năm, nhiều Thủy tổ và các thế hệ vô địch thăm dò Bất Độ hải, bọn họ tiến vào Bất Độ hải với mục đích là cái gì...
- Là cái gì hấp dẫn bọn họ, người này nối tiếp người kia nhảy vào Bất Độ hải? Ngươi cho rằng là bảo vật bình thường sao? Bảo vật bình thường có thể hấp dẫn tồn tại như Thủy tổ hay sao? Đương nhiên là tiên trân trường sinh bất tử rồi.
Lúc đại hắc ngưu nói thao thao bất tuyệt, nói thiên hoa loạn trụy, mười phần chân thật.
Thánh Sương Chân Đế nghe đại hắc ngưu nói thì sững sốt, mặc dù đại hắc ngưu nói khoác không đáng tin cậy, nhưng cũng không phải không có đạo lý.
Thử nghĩ xem, đã qua trăm ngàn vạn năm, bao nhiêu Thủy tổ, bao nhiêu thế hệ vô địch, người này nối tiếp người kia tiến vào Bất Độ hải, bọn họ làm như vậy là vì cái gì? Nếu quả như thật có đồ vật gì đó đáng giá Thủy tổ người này nối tiếp người kia, như vậy khả năng duy nhất chính là —— trường sinh bất tử.
- Như thế nào?
Đại hắc ngưu hết sức hài lòng, nói ra:
- Chuẩn bị đào bảo vật chưa?
- Đừng nghe hắn nói khoác.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Những thứ kia rất khó lường, mười phần kinh thiên, nó lại không quan hệ gì tới trường sinh bất tử.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nhìn đại hắc ngưu, lạnh nhạt nói:
- Nếu quả như thật dựa vào một kiện đồ vật liền có thể trở thành tiên nhân, như vậy tiên nhân không đáng giá. Đừng nói là tiên nhân, cho dù trở thành Thủy tổ, cũng không có người nào có thể chỉ dựa vào một kiện bảo vật là trở thành Thủy tổ, tu đạo vẫn phải dựa vào mình.
- Nhưng mà, Đại Thánh Nhân không thể phủ nhận, những thứ kia mười phần khó lường a.
Đại hắc ngưu chưa từ bỏ ý định, nhất định phải đi đào bảo vật.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, không có trả lời đại hắc ngưu.
Bồng! 
Lúc này Viễn Chinh thuyền bộc phát tà hỏa trên bầu trời, ngay sau đó toàn bộ Viễn Chinh thuyền bị tà hỏa bao vây vào trong.
- Nó muốn làm gì?
Rất nhiều người nhìn thấy Viễn Chinh thuyền lại bộc phát hỏa hoạn, bọn họ cảm thấy kỳ quía, vì sao nó đột nhiên xuất hiện hỏa hoạn.
- Sắp tới rồi.
Nhìn thấy Viễn Chinh thuyền bộc phát tà hỏa, hai mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, hắn cười nhạt.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, thời điểm mọi người chưa kịp phản ứng, đột nhiên tà hỏa vô cùng vô tận trên Viễn Chinh thuyền bộc phát.
Thế tới quá đột ngột, tà hỏa vô cùng vô tận trùng kích giống như hồng thủy vỡ đê, mười phần hung mãnh, đã che phủ cả vùng trời, hơn nữa lực lượng tà hỏa đánh thẳng tới giống như gió thu quét lá vàng, có thể phá hủy ngọn núi cực nhanh.
- Ah! 
Ngay sau đó tiếng kêu thảm thiết vang vọng thiên địa, lúc này, không biết bao nhiêu tu sĩ cường giả tan thành mây khói.
Rất nhiều tu sĩ hiếu kỳ quan sát tình hình, bọn họ lại bị tà hỏa vô tận bao phủ, bọn họ vốn không có phòng bị, lúc tà hỏa ập tới, bọn họ muốn phòng ngự cũng không kịp, cũng bị đốt thành tro.
Ông! 
Từng tiếng nổ vang lên, lúc này, có tu sĩ cường đại phản ứng cực nhanh, cũng vận dụng bảo vật mạnh nhất của mình ngăn chặn tà hỏa ập tới.
Khi tà hỏa bao phủ, nó giống như phong bạo cấp mười hai, phá hủy tất cả, uy lực quá cường đại.
Các bảo vật cường đại nhất của tu sĩ cũng bị tà hỏa nung đỏ, những cường giả này còn chưa kịp đào tẩu, bảo vật của bọn họ đã bị hòa tan, lúc tà hỏa đánh thẳng tới, bọn họ đều chỉ kịp hét thảm thiết, sau đó hóa thành tro bụi.
Có lão tổ cường đại hơn miễn cưỡng ngăn cản tà hỏa ập tới, hắn lập tức mang theo môn hạ đệ tử chạy ra khỏi Cự Vẫn.
- Đi! 
Có không ít lão tổ ngăn cản tà hỏa, hét đám đệ tử bên cạnh:
- Rời khỏi nơi này.
Một ít lão tổ dự kiến quay lại Cự Vẫn, lúc này nhìn thấy Cự Vẫn biến thành biển lửa thì hồi hộp..
- May mắn đi nhanh.
Nhìn thấy tà hỏa ập tới, toàn bộ Cự Vẫn đều bị biển lửa bao phủ, những lão tổ và cường giả rời đi thở ra một hơi, bọn họ cảm thấy may mắn.
Oanh! 
Ngay sau đó tà hỏa như sóng gió ngập trời, nó ập thẳng về phía Lý Thất Dạ.
- Má ơi, sắp tới rồi.
Nhìn thấy tà hỏa ập tới hung hãn như vậy, đại hắc ngưu cũng không đi ngăn cản, mười phần không biết xấu hổ, nó nấp sau lưng Lý Thất Dạ, gào to:
- Đại Thánh Nhân, cứu ta.
Nói xong, nó co đầu rút cổ sau lưng Lý Thất Dạ không ra ngoài.
Ngay cả lão tiền bối như đại hắc ngưu cũng làm con rùa đen rút đầu, Thánh Sương Chân Đế là vãn bối, nàng cũng không cậy mạnh, nàng cũng giống đại hắc ngưu nấp sau lưng Lý Thất Dạ.
Oanh! 
Ngay sau đó tà hỏa bao phủ Lý Thất Dạ, giống như sóng lớn ập tới, tà hỏa bị Lý Thất Dạ cắt thành hai nửa.
Lúc này, Lý Thất Dạ đứng tại chỗ, tà hỏa đánh thẳng tới nhưng không thể gây thương tích lên người Lý Thất Dạ, trái lại còn bị phân thành hai nửa.
Lý Thất Dạ đứng đó, hắn giống như đá ngầm trong biển rộng, bất kể sóng biển hung hãn cỡ nào cũng không thể làm gì được hắn.
Tiếng oanh oanh oanh vang lên không dứt bên tai, tà hỏa giống như sóng lớn ập tới, nó bao phủ một vùng.
Lúc này, tà hỏa thao thao bất tuyệt bao trùm toàn bộ mặt đất,ngọn núi, thổ địa, nham thạch trên mặt đất hóa thành dung nham.
Khi ngọn núi, đất đai, nham thạch bị tan chảy thành dung nham, toàn bộ phiến thiên địa này hóa thành thiên hạ của tà hỏa.
Thời điểm nhìn thấy việc này, bao nhiêu người hít thở dồn dập, tà hỏa quá hung hãn.
- Rốt cuộc ta hiểu biển lửa hình thành như thế nào rồi.
Nhìn thấy sự việc trước mắt, người còn sống thì thào tự nói.
Trước đó, phiến đại địa này cũng biến thành biển lửa và nham thạch nóng chảy, về sau tất cả tà hỏa và nham thạch nóng chảy đều bị Minh Vương Phật lấy đi, lúc này mới lộ ra mặt đất, hiện tại tà hỏa che phủ mặt đất lần nữa, nham thạch nóng chảy cũng tái hiện.
Tiếng nổ mạnh càng lúc càng dồn dập, mặt đất bắt đầu chấn động, cả ngôi sao cũng rung động theo.
Vào lúc này, giống như có lực lượng to lớn đang bộc phát trên Cự Vẫn, giống như có một bàn tay vô hình đang lay động biển lửa.
Thời điểm tiếng nổ ầm ầm phát ra liên tục, toàn bộ dung nham nóng chảy lắc lư, hơn nữa nó càng quay càng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã hình thành vòng xoáy khổng lồ.
Oanh —— oanh —— oanh! 
Vòng xoáy biển lửa bao phủ thiên địa, lúc này vòng xoáy sinh ra hấp lực vô cùng đáng sợ, nó giống như vực sâu không đáy, tất cả những gì nó gặp được đều bị hút vào bên trong.
- Ah! 
Có không ít cường giả còn sống sót không kịp chạy ra bên ngoài kêu lên thảm thiết, bọn họ bị vòng xoáy biển lửa hút vào bên trong, hấp lực vòng xoáy giống như bàn tay khổng lồ, nó dẫn dắt bọn họ đi vào địa ngục, cũng đốt bọn họ thành tro tàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.