Đế Bá

Chương 834: Đế Tọa chờ chiến




Lý Thất Dạ búng trán Lam Vận Trúc:
- Nha đầu, nàng suy nghĩ nhiều. Không phải đại thúc đây đả kích nàng, lùi một vạn bước nói hôn ước có hiệu quả, nàng gả vào cũng không làm vợ cả được. Lại lùi một vạn bước, cứ cho rằng nàng làm vợ cả thì chuyện của ta, nàng không có quyền xen vào. Đại thúc ta đây là ai? Cửu thiên thập địa duy ta độc tôn, sao cho phép ai quyết định thay ta?
Lam Vận Trúc dỗi nói:
- Được rồi, biết ngươi giỏi nhất tài nói khoác.
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, tò mò hỏi:
- Đại thúc, nếu có ngày cưới vợ thì ngươi cưới vợ cả như thế nào? Ngươi nói ta không thể làm vợ cả, hay trong lòng đã có người?
Bên nhà gái hỏi câu này đúng là xấu hổ, nhưng Lam Vận Trúc không ngại, nàng trêu chọc Lý Thất Dạ như một nghịch thiên thân thiết.
- Vợ cả . . .
Lý Thất Dạ híp mắt nhìn hư không xa xôi, hắn im lặng.
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, nàng nhìn vẻ mặt của hắn, lòng thầm lấy làm lạ. Lam Vận Trúc đi theo Lý Thất Dạ đã lâu, có thể nói nàng rất hiểu biết hắn. Khi Lý Thất Dạ nheo mắt nghĩa là chuyện rất quan trọng, hoặc hắn định đại khai sát giới.
Lam Vận Trúc cảm thấy lúc này không hợp hai điều kiện đó, dường như cảm xúc Lý Thất Dạ rất phức tạp.
- Đại thúc, chắc không phải ngươi yêu thầm nữ hài tử nào đi?
Lam Vận Trúc cười trêu:
- Nói nghe thử, là loại nữ hài tử nào đáng để đại thúc chúng ta yêu thầm?
Lý Thất Dạ lấy lại tinh thần, bật cười búng trán Lam Vận Trúc.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nha đầu, đại thúc chưa bao giờ thầm mến. Nếu đại thúc thật sự thích một nữ hài tử, mặc kệ nàng đồng ý hay không cũng khiêng về nhà, đây mới là bản sắc của đại thúc.
Lam Vận Trúc mỉm cười nói:
- Ô, nghe thật là háo sắc không sợ trời đất.
Lam Vận Trúc nheo mắt nhìn Lý Thất Dạ, nói:
- Vậy sao đại thúc làm vẻ mặt đó? Yêu hay hoài niệm? Tưởng nhớ?
Lam Vận Trúc rất hiểu Lý Thất Dạ, nàng nhìn vẻ mặt hắn đọc hiểu vài thứ người ta không biết. Bây giờ chỉ có Lam Vận Trúc nói chuyện kiểu đó với Lý Thất Dạ, chỉ mình nàng dám trêu ghẹo hắn.
- Sai hết.
Lý Thất Dạ vén tóc Lam Vận Trúc, cười nói:
- Nha đầu, nàng còn nhỏ, chưa hiểu. Có vài thứ nàng không tưởng tượng được, có vài chuyện phải lựa chọn.
Lam Vận Trúc cáu kỉnh trừng Lý Thất Dạ:
- Nói như thể ngươi lớn hơn ta vậy. Ta chỉ kêu ngươi đại thúc mấy tiếng, ngươi nghĩ mình lớn hơn ta sao?
Lam Vận Trúc nghịch ngợm nói:
- Không chừng ta lớn tuổi hơn ngươi, kêu tiếng tỷ tỷ nghe chơi.
Lý Thất Dạ cười cười, ngước nhìn ngôi sao hắc ám to lớn:
- Chúng ta đi, rời khỏi đây. Mục đích đã hoàn thành, cũng đã tới lúc, ta phải đi Thiên Lăng một chuyến.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc cưỡi tứ chiến đồng xa lao nhanh trong biển sao.
Rào rào!
Thanh âm như sóng vỗ, ánh sao chiếu rọi, tứ chiến đồng xa chạy nhanh, kim cương lý đuổi theo. Kim cương lý không công kích hai người, nó vui vẻ đi theo Lý Thất Dạ.
Lam Vận Trúc thấy kim cương lý bơi theo, mở miệng hỏi:
- Nó đang làm gì?
Lý Thất Dạ nhìn kim cương lý, trả lời:
- Nó muốn đi theo, bởi vì thanh đăng nằm trong tay ta, lửa đen càng thuộc về ta.
Lam Vận Trúc nhìn kim cương lý, mở miệng nói:
- Mang nó cùng đi sao?
Kim cương lý như vậy chắc chắn là cá thần rất ghê gớm, đại hiền cũng không bắt được.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Nó sẽ không rời đi, Ngũ Tiên Hoàng Tham còn không chịu rời khỏi sào gỗ nữa là. Nó chỉ đi theo chúng ta, tối đa vui vẻ đưa tiễn một đoạn đường.
Bên ao nước vốn rất náo động, sau khi Đế Tọa đến thì vô cùng tĩnh lặng. Cường giả đại tộc, đại giáo cường quốc đều im lìm. Không có tu sĩ nào lớn tiếng nói chuyện gây ồn ào.
Đế Tọa đứng yên bên ao nước tựa pho tượng đá, như thần linh giắt ngang mảnh thiên địa, trấn áp phương thế giới này. Từ khi Đế Tọa đứng ở bờ ao thì không ai dám tới gần ao nước nữa.
Mọi người cảm nhận khí thế bão tố của Đế Tọa, lòng run rẩy. Không ai dám đến gần Đế Tọa phát cuồng.
Đại trận lơ lửng trên bầu trời, trăm thnáh hiền như người khổng lồ trấn áp khiến người xem nghẹt thở, run sợ.
Từ khi Đế Tọa đến ao nước gã luôn đứng bên bờ chờ Lý Thất Dạ quay về. Đế Tọa đứng im không nhúc nhích, một sợi tóc không bay lên, dường như gió không dám đến gần gã.
Trong Đế Tọa khí thế tựa núi non, đế khí hùng hồn, là đế hoàng quốc gia trên trời. Đặc biệt cánh cửa hoàng kim phát huy sau lưng Đế Tọa trang nghiêm, uy vũ, mở cánh cửa đó ra sẽ thấy tiên đế ngay, làm người ta kính sợ và tôn sùng.
Đế Tọa đứng yên, không vui không buồn, mãi mãi không thay đổi. Nhưng hơi thở bão tố như xé rách tất cả những thứ dám đến gần Đế Tọa.
- Tuy Đế Tọa và Thần Nhiên Phượng Nữ chưa thành thân nhưng tình cảm thâm sâu.
Có lão giáo chủ đại giáo quen thân với Thần Nhiên quốc lên tiếng:
- Dù thế nào Đế Tọa sẽ trả thù cho Thần Nhiên Phượng Nữ, hắn sẽ không để Thần Nhiên Phượng Nữ uổng công hy sinh.
Nhiều người biết lúc Thần Nhiên Phượng Nữ sắp chết xin người chuyển lời với Đế Tọa là đừng báo thù cho nàng. Đế Tọa nghe di ngôn của Thần Nhiên Phượng Nữ nhưng vẫn đến, canh giữ bờ ao chờ Lý Thất Dạ xuất hiện, quyết tâm không chết không ngừng.
Từ đó nhìn ra được tình cảm của Đế Tọa và Thần Nhiên Phượng Nữ sâu bao nhiêu, dù hai người mới đính hôn chưa thành thân thì tình cảm vẫn rất sâu đậm.
Đế Tọa đứng bên bờ ao từng ngày qua ngày, gã không hỏi gì, từ bỏ hành động thăm dò kho búa, hành trình rèn luyện trong đệ nhất hung mộ. Đế Tọa đứng yên tại chỗ chờ Lý Thất Dạ đi ra, quyết tử chiến với hắn.
Hôm nay tổ sơn đến.. Khi tổ sơn Vạn Cốt Hoàng Tọa giáng xuống, các đại giáo cường quốc thụt lùi. Đại giáo cường quốc nào trông thấy tổ sơn như vương miệng của Vạn Cốt Hoàng Tọa đều kính sợ.
Tổ sơn giáng xuống, yên lặng, uy vũ, trang nghiêm. Không ai biết Vạn Cốt Hoàng Tọa mang theo bao nhiêu cường giả, có lão tổ giá lâm không.
Tổ sơn đến đã quá đủ, ngọ núi to tràn ngập bí ẩn đại biểu cho quyền uy Vạn Cốt Hoàng Tọa, cho toàn Vạn Cốt Hoàng Tọa. Một tòa tổ sơn đủ làm các đại giáo cường quốc trong U Thánh giới kiêng dè ba phần.
Từng ngày qua đi, cá nước, thủy quy bơi ít dần, vòng xoáy chính giữa ao nước tùy thời khép lại.
Một số người mất kiên nhẫn, nhất là thanh niên quỷ tộc. Bọn họ rất muốn xem Đế Tọa trấn áp Lý Thất Dạ.
Có tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc không kiềm được cười khẩy nói:
- Hừ! Có khi nào con kiến nhân tộc họ Lý sợ quá núp trong hang rùa không dám ló mặt ra?
Trong thời gian nay Lý Thất Dạ đè quỷ tộc không ngẩng đầu lên được, đặc biệt thế hệ trẻ bị hắn quét sạch uy phong, hỏi sao tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc hận không thể thấy Đế Tọa dạy Lý Thất Dạ bài học nhớ đời?
So với người trẻ tuổi thiếu kiên nhẫn, tu sĩ quỷ tộc thế hệ trước lo lắng chuyện khác.
Có hoàng chủ ghen tỵ nói:
- Lý Thất Dạ đi vào lâu như vậy có lẽ được cơ duyên lớn trong truyền thuyết, giống Địa Ngu tiên đế.
- Bây giờ Lý Thất Dạ có được cơ duyên lớn gì cũng vô dụng, cuối cùng khó thoát khỏi cái chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.