Đế Bá

Chương 857: Người không đầu (1)




Nghe tin đó lão tổ đại giáo biến sắc mặt. Hai ngày trước Âm Dương Tiên Sư có nhắc đến chuyện này, nhiều người nghe thấy. Hai ngày qua có nhiều đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn suy đoán lung tung.
Nay tin tức truyền về, Vệ Thần thật sự giáng trần, hỏi sao đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn không hết hồn?
Tin tức truyền rất nhanh, không chỉ một đại giáo cường quốc được tin trực tiếp. Một số đế thống tiên môn biết tin sớm hơn cả đại giáo cường quốc bình thường.
- Tà môn thật, thành chủ Tổ thành tự mình giá lâm đành thôi, bây giờ Vệ Thần cũng giáng trần. Các đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn hết sức kiêng dè, quỷ tộc cũng vậy.
Có thiên thủ vạn cánh tay đế thống tiên môn hết sức chú trọng tin tức, nghiêm túc hỏi đệ tử báo cáo:
- Lần này là nhân vật nào giáng trần?
Đệ tử truyền tin về đế thống tiên môn chắc chắn nói:
- Bẩm lão tổ, nghe nói thị vệ trưởng tự mình đến.
Lão tổ đế thống tiên môn vẻ mặt vặn vẹo:
- Là thế hệ trước của Vệ Thần giáng trần, chỉ vì Mê Thất thần đảo sao? Trên Mê Thất thần đảo rốt cuộc có cái gì?
Tin Vệ Thần giáng trần đồn sôi nổi trong đệ nhất hung mộ.
Có cường giả nghe tin tức rất là khó hiểu:
- Chẳng phải nói môn hộ Tổ giới trăm năm mới mớim ở ra một lần? Cách lúc Tổ giới giáng trần tìm truyền nhân mới có bao lâu, nhanh vậy lại xuống nữa?
Quỷ hoàng thế hệ trước hiểu nhiều chuyện than thở:
- Nếu bên trên Tổ giới muốn phái người xuống tất nhiên có cách, nhưng cần phải trả giá lớn. Lần này Tổ giới phái thị vệ trưởng xuống, đây tuyệt đối là chuyện lớn ngập trời. Dưới tình huống bình thường Tổ giới phái một Vệ Thần bình thường là có thể giải quyết vấn đề, mượn thần uy Tổ giới hiệu lệnh tất cả quỷ tộc có gì không làm xong? Bây giờ là thị vệ trưởng giáng trần chứng minh chuyện này rất kinh khủng.
- Cho đến nay Tổ thành không vào đệ nhất hung mộ, đầu tiên là thành chủ Tổ thành tự mình giá lâm tọa trấn Thiên Lăng, bây giờ đến thị vệ trưởng Vệ Thần đến.
Có đại nhân vật đại giáo cường quốc rung động nói:
- Trong Mê Thất thần đảo rốt cuộc có thứ gì? Chẳng lẽ có trứng thần thú thật sao?
Có đại giáo cường quốc cảm giác không ổn, bất châp đào báu vật, ra lệnh cho các đệ tử rút quân:
- Chúng ta rút, rời khỏi nơi này ngay. Truyền lệnh cho đệ tử còn ở trong các vực khác nhanh chóng ra khỏi đệ nhất hung mộ, không được để người nào ỏ lại. Sau khi rời khỏi đệ nhất hung mộ các đệ tử quay về tông môn ngay, không được ở ngoài giáo!
Khi tin thị vệ trưởng Vệ Thần giáng trần lan rộng, tông môn đại giáo không phải quỷ tộc ra lệnh rút khỏi đệ nhất hung mộ. Tin tức đó khiến người thấy bất an, nhất là tộc khác ngoài quỷ tộc.
Tổ giới sẽ không tùy tiện giáng trần, có người Tổ giới xuống nghĩa là sắp xảy ra chuyện lớn. Bây giờ Tổ giới phái một thị vệ trưởng Vệ Thần tự mình giáng trần, chắc chắn xảy ra chuyện động trời gì.
Vệ Thần Tổ giới giáng trần đúng là bom tấn. Đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn quỷ tộc cũng thấy bất an, càng đừng nói các tộc, cường quốc, môn phái không phải quỷ tộc.
Vì vậy vừa nhận được tin, các tộc khác rút khỏi đệ nhất hung mộ, đương nhiên có lão tổ âm thầm ở lại chờ xem xảy ra chuyện gì.
Bên ngoài vì Vệ Thần giáng trần mà hỗn loạn, trong tử đồ Lý Thất Dạ đã đi đến tận cùng.
Đổi lại người khác không có cách nào đi đến đây. Thần hoàng, chân thần hay thiên thần đều không thể, người mạnh đến đâu đều chết trong tử đồ.
Dù là tiên đế cũng không muốn mạo hiểm, vì nơi này tồn tại thứ đáng sợ, tồn tại cấm kỵ mà tiên đế cũng không muốn trêu chọc, không được ích lợi gì.
Nếu người ngoài cho rằng tận cùng tử đồ là quỷ khí âm trầm thì sai mười mươi. Nơi này không có quỷ khí, thậm chí không một lũ tử khí nào.
Nơi này như hậu viện, nó từng là một đình viện nhưng sau đó sụp đổ, còn dăm ba kiến trúc cổ nghiêng vẹo.
Gió nhẹ thổi mang ý thu đến, mát mẻ thoải mái như ở trong hậu viện nhà mình.
Phế tích như hậu viện, bên trong có một ao nước. Ao không lớn không nhỏ, trông như sức người tạo ra nhưng lại hồn niên thiên thành. Ao nước thỉnh thoảng nổi bong bóng chứng tỏ có dòng chảylưu động.
Có ao nước như thế dù là người tạo ra hay thiên nhiên hình thành đều chẳng quan trọng. Đây là một cái ao vô cùng bình thường.
Nhưng khi nhìn tồn tại bên cạnh ao nước sẽ khiến người lạnh gáy. Bên ao nước có một người đang đi từng bước quay quanh cái ao.
Người đó vóc dáng cao to, quần áo cổ xưa khó thể ngược dòng năm nào. Người đó lặng lẽ đi từng vòng từng vòng quanh ao nước, mỗi bước đi đúng tiêu chuẩn, khoảng cách giống nhau như thể đã đo đạc kỹ càng không lệch một li.
Người đó bước đi chính xác vòng quanh ao nước như người máy, như vậy chưa đủ làm người nổi da gà. Khủng khiếp là người kia không có đầu! Trên cổ không có cái đầu.
Một người không đầu đi vòng quanh ao nước, từng vòng từng vòng, mỗi bước đi cực kỳ chính xác, bước mãi không ngừng. Người không đầu quay vòng bên bờ ao không biết bao nhiêu năm tháng, cảnh đời đổi thấy.
Ai nhìn cảnh tượng này đều lạnh sống lưng, chuyện này rất kỳ dị, đáng sợ. Người nhát gan chắc đã tiểu ra quần.
Nhưng ngẫm lại nơi này là tận cùng tử đồ. Tử đồ là chỗ như thế nào? Tại đây đừng nói thấy một người không đầu đi vòng quanh ao nước, dù thấy ác quỷ cũng không lạ.
Lý Thất Dạ đứng trong phế tích nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn không hoảng, không sợ, không kinh. Lý Thất Dạ ung dung bình tĩnh, nhàn nhã thản nhiên.
- Năm tháng vô tình.
Lý Thất Dạ nhìn người không đầu vòng quanh ao nước, lẩm bẩm:
- Trăm ngàn vạn năm tẩy rửa cuối cùng tiêu trừ khí hủy diệt, chữa lành vết thương vĩnh hằng.
Lý Thất Dạ nhìn người không đầu vòng quanh ao nước một lúc sau chuyển ánh mắt vào cái ao.
Lý Thất Dạ nhìn ao nước bình thường, mắt nhìn chằm chằm như thể cái ao là báu vật tuyệt thế vô song, hoặc trong ao có mỹ nữ tuyệt trần sắp bước ra.
Trong ao nước không hề có báu vật tuyệt thế hay mỹ nữ tuyệt trần tắm rửa. Đây là ao nước hết sức lẩm bẩm, nhưng nó quý hơn bất cứ thứ gì trong mắt Lý Thất Dạ. Dù là tiên đế chân khí, tiên kinh vô thượng cũng không sánh bằng ao nước này.
Lý Thất Dạ nhìn ao nước thật lâu sau nhỏ giọng nói:
- Mặc kệ có phải là thứ kia hay không, tóm lại lần này ta cần giúp đỡ. Nếu không giúp ta một tay, dù là cái gì, có là trời thì ta sẽ đập nát ngươi ra!
Lý Thất Dạ cất bước đi hướng ao nước, nhưng hắn vừa tới gần cái ao bỗng bị lực lượng vô địch hất ngược trở về.
Là người không đầu phát ra lực lượng vô địch, khí thế bao phủ nguyên ao nước không cho phép kẻ nào đến gần.
Lý Thất Dạ chậm rãi nâng khởi nguyên mâu tỏa lên:
- Trên thiên quốc lời cầu nguyện của ta đã được đáp lại, ta cần mượn ao nước này dùng!
Người không đầu luôn đi vòng quanh ao nước bỗng ngừng lại, dù không có đầu lại như có dôi mắt nhìn Lý Thất Dạ.
'Nhìn' một lúc sau người không đầu tiếp tục quay quanh ao nước, giống như vừa rồi, mỗi bước đo đạc chính xác đi không ngừng nghỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.