Đế Bá

Chương 876: Người không đầu vô địch




Thoáng chốc mấy chục vạn cường giả quỷ tộc có một phần ba bị hút. Hơn mười vạn cường giả quỷ tộc bị hút vào tay áo người không đầu, bao gồm cường giả từ cổ thánh trở lên, bao gồm cổ thánh.
Người không đầu hất tay áo, các cường giả quỷ tộc bị hút vào trong tay áo bị hất vào sương mù Mê Thất thần đảo.
- A!!!
Tiếng hét thê thảm vang lên, các cường giả bị hất vào sương mù Mê Thất thần đảo cùng gào rú.
Bốp! Bốp! Bốp!
Tất cả cường giả quỷ tộc bị ném vào sương mù đều thành mưa máu, cảnh tượng đồ sộ làm người sợ hãi hết hồn hết vía.
Các cường giả quỷ tộc bị ném vào sương mù biến thành mưa máu tựa pháo hoa nở bung, như tiết mục buổi tối đồ sộ, huyễn lệ, yêu diễm. Các đóa hoa máu nở ra. Mười mấy vạn đóa hoa cùng nở rộ, chuyện khiến người sợ hãi biết mấy.
Các đóa hoa máu biến mất, nhiều cường giả huyết tế, sương mù bao phủ Mê Thất thần đảo biến mất lộ ra bộ mặt thật.
Các cường giả quỷ tộc còn sống ngồi bệch dưới đất, sợ teo tim. Bọn họ không có can đảm chống cự, phập phồng lo sợ chờ dợi cái chết giáng xuống. Lão tổ như con kiến trong tay người không đầu chứ nói gì bọn họ?
Người không đầu không có đầu nhưng một thần niệm vang lên tựa thiên lôi:
- Nối giáo cho giặc, cút về ổ của mình đi!
Thanh âm vạn cổ vô thượng, thanh âm bao trùm trên trời. Thư thần vạn tiên nghe thanh âm đều run rẩy, hoảng sợ.
Cường giả quỷ tộc mềm oặt dưới đất lấy lại tinh thần. Người không đầu phât tay áo.
Vù vù vù vù vù!
Mấy chục vạn cường giả quỷ tộc bị quét ra khỏi đệ nhất hung mộ, bọn họ chưa hiểu xảy ra chuyện gì thì đã trở về tông môn cường quốc.
Nhiều cường giả quỷ tộc bị quét về tông môn cường quốc của mình sợ hết hồn hết vía. Đệ tử, tộc nhân phát hiện bọn họ, nghe cả đám lẩm bẩm như người điên.
- Quỷ, quỷ, quỷ! Có quỷ!
Nhiều người bị quét về tông môn cường quốc của mình ngu người ba ngày ba đêm mới hết sợ.
Mấy chục vạn cường giả quỷ tộc bị quét đi hết, nơi này chỉ còn lại đám người Lý Thất Dạ, mấy trăm cường giả các tộc.
Mấy trăm cường giả các tộc sợ hết hồn hết vía. Nhân vật đẳng cấp lão tổ sợ hai chân run cầm cập, không dám nhìn người không đầu.
Trong lòng bọn họ thì người không đầu đáng sợ hơn ác quỷ trong truyền thuyết gấp trăm ngàn vạn lần. Nhân vật đẳng cấp lão tổ nhát gan không dám ngước lên nhìn.
Chỉ có một mình Lý Thất Dạ là bình tĩnh, từ đầu đến cuối hắn luôn ung dung. Khi người không đầu xuất hiện là Lý Thất Dạ biết ngay chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Người không đầu đứng giữa hư không, tuy không có đầu nhưng trông như đang ngước nhìn Mê Thất thần đảo.
Một lúc sau người không đầu thu về tầm mắt, không có đầu nhưng có đôi mắt nhìn Lý Thất Dạ.
Người không đầu không nói gì, chỉ 'xem' Lý Thất Dạ một lúc rồi biến mất.
Bốp! Bốp! Bốp!
Ngay khi người không đầu biến mất, bốn tế đàn lao tù thiên địa vỡ ra, chắc chắn là do gã làm.
Lao tù thiên địa vỡ ra, người trong bốn tế đàn dù là tu sĩ, người phàm đều sợ ngây người, trong thời gian ngắn khó bình tĩnh lại.
Người không đầu biến mất một lúc sau cường giả các tộc may mắn sống sót chậm rãi lấy lại tinh thần. Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, bọn họ rùng mình. Chuyện xảy ra hôm nay vượt sức tưởng tượng của bọn họ, e rằng suốt đời khó quên chuyện hôm nay.
Thật lâu sau Tiên Phàm đứng dậy, hít sâu, nói:
- Tại sao mới rồi người không đầu giúp chúng ta?
Tiên Phàm không chỉ tên ai nhưng rõ ràng nàng hỏi Lý Thất Dạ, mắt nhìn hắn chằm chằm.
Lý Thất Dạ cười cười:
- Giúp chúng ta?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Hắn không giúp chúng ta mà đang giúp quỷ tộc.
Cường giả các tộc sống sót không tin:
- Giúp quỷ tộc?
Lão tổ thạch nhân tộc nói:
- Hắn huyết tế hơn mười vạn cường giả quỷ tộc!
- Dù hắn không làm thì ta cũng sẽ làm.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Ta không chỉ dùng máu bọn họ tế sương mù, ta sẽ đồ sạch tất cả. Quỷ tộc duỗi tay hướng phàm nhân, hừ, ta không ngại đi các tông môn truyền thừa đại khai sát giới!
Lời này nghe rất kiêu ngạo, người không biết sẽ cho rằng Lý Thất Dạ buông lời ngông ucồng. Đối địch với nguyên quỷ tộc đúng là không biết sống chết.
Nhưng cường giả các tộc, nhân vật đẳng cấp lão tổ hay thánh hoàng đều tim lặng. Tiên Phàm tràn đầy tự tin, tâm cao khí ngạo đều câm nín trước câu nói bá khí của Lý Thất Dạ.
Dù là ai nhìn mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ đều kính sợ. Mười hai mệnh cung đủ làm người hoảng hồn, có khởi nguyên mâu tỏa chỉ có thể nói nỗi sợ hãi như nước sông cuồn cuộn, kéo dài không dứt.
Miệng nói ra lời khen buồn nôn đến mấy cũng không khiến người cảm giác là đang nịnh nọt. Mười ba mệnh cung, vạn cổ đệ nhất nhân, Lý Thất Dạ đủ tư cách nhận bất cứ lời khen nào.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nếu hắn đã ra tay chấm dứt món nợ này thì ta không truy cứu nữa.
Lý Thất Dạ nhìn mấy trăm vạn người thường trên bốn tế đàn, con ngươi co rút.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Ta có thể tha thứ quỷ tộc, nhưng, phải diệt Tổ giới. Dám lấy trăm vạn phàm nhân huyết tế, vậy Tổ giới hãy nếm thử mùi vị bị diệt đi!
Tu sĩ cường giả các tộc nghe Lý Thất Dạ nói xong quay sang nhìn nhau. Bọn họ sẽ không nghi ngờ quyết tâm của Lý Thất Dạ, càng không cho rằng hắn đang nói ngông. Nhưng tuyên chiến với Tổ giới, nghe nói thiên thần vô địch. Lý Thất Dạ có thủ đoạn, nội tình như thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn mấy trăm vạn người bình thường ngây người trên bốn tế đàn, nói với mấy trăm cường giả khác:
- Đưa bọn họ về đi, sắp xếp chỗ ở cho họ trong Dao Vân. Ta tin các vị có năng lực đó.
Lúc này mấy trăm vạn người bình thường ngây ngẩn trên bốn tế đàn, đại nạn không chết nhưng bọn họ không mừng nỗi, họ cần thời gian rất dài tiêu hóa kinh nghiệm cuộc đời thế này.
Lão tổ nhân tộc cung kính nói:
- Công tử yên tâm, chúng ta nhất định sẽ hộ tống bọn họ đến Dao Vân.
Lão tổ Thạch Nhân tộc hùa theo:
- Cứ giao chuyện này cho chúng ta, công tử đừng lo. Chúng ta chắc chắn sẽ dốc hết sức đưa bọn họ đến Dao Vân!
Các lão tổ khác lên tiếng bày tỏ, thái độ đối với Lý Thất Dạ cực kỳ cung kính. Cường giả đẳng cấp thánh hoàng thì hết sức tôn kính.
Bọn họ cảm thấy tiên đế chắc chắn thuộc về Lý Thất Dạ. Mười ba mệnh cung, nếu Lý Thất Dạ không thể trở thành tiên đế thì ai có tư cách? Thiên Luân Hồi, Thiền Dương gì đó chẳng là gì.
Đối với tiên đế tương lai, dù bọn họ là nhân vật đẳng cấp lão tổ cũng chấp nhận khom lưng uốn gối ra sức làm việc, họ không có tư cách tự phụ trước mặt Lý Thất Dạ.
Đối với bọn họ thì Lý Thất Dạ là tiên đế tương lai, trước khi hắn chưa trở thành tiên đế, họ có cơ hội biểu lộ trung thành. Nếu sau khi Lý Thất Dạ thành tiên đế, dù bọn họ muốn làm việc cho hắn chưa chắc có cơ hội.
Nên Lý Thất Dạ nhờ vả một tiếng là cả đám chấp hành ngay, bọn họ tràn đầy niềm tin hắn chắc chắn sẽ thành tiên đế.
Lý Thất Dạ ra lệnh:
- Vậy ta yên tâm. Ta còn việc khác, các ngươi mang bọn họ đi đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.