Đế Bá

Chương 890: Quỷ tổ thụ




Lão tổ đế thống tiên môn nhìn đế kính, không chỉ giật mình trước sự đáng sợ của Quỷ Yếm, càng kinh hoàng vì đám quỷ vật năm quỷ ma vương.
- Đây là thứ quái quỷ gì?
Đám quỷ vật bị xé nhỏ thành ngàn vạn miếng nhưng vẫn ghép lại được, chuyện này quá khủng khiếp. Đám quỷ vật như thể bất tử.
Năm quỷ ma vương tức giận gầm rống:
- Giết!!!
Năm quỷ ma vương không muốn công kích Quỷ Yếm, tập thể lao tới tấn công Lý Thất Dạ.
Bỗng vang tiếng rống, Quỷ Yếm lao lên, tốc độ siêu nhanh. Tiếng xé rách vang lên, năm quỷ ma vương lại bị xé nhỏ ra.
Lý Thất Dạ không thèm ngước mặt lên, chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo không nã phát pháo nào. Tuy đại quân quỷ vật rất mạnh nhưng gặp phải Quỷ Yếm là khắc tinh của chúng.
Cổ Quỷ Yếm còn đeo vòng xích chó, nó chỉ nghe theo Lý Thất Dạ chỉ huy. Tay Lý Thất Dạ cầm Quỷ Yếm Tỏa, dù khi nào, ở đâu, mặc kệ hắn có mặt tại chỗ nào thì Quỷ Yếm luôn theo sự khống chế của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không xem chiến tranh năm quỷ ma vương, hắn xoay người đi. Lý Thất Dạ có việc quan trọng hơn cần hoàn thành.
Quỷ Yếm và ngàn vạn quỷ vật hỗn chiến với nhau. Quỷ Yếm lần lượt xé vụn đám quỷ vật ra, năm quỷ ma vương và quỷ vật thì liên tục lắp ráp cơ thể, bò dậy.
Năm quỷ ma vương và quỷ vật mãi không bị giết nhưng Quỷ Yếm cứ liên tục xé xác chúng nó ra, cắn nuốt tinh khí, nuốt quỷ khí đậm đặc nhất. Cho nên mỗi lần năm quỷ ma vương và quỷ vật bị xé vụn thì tốc độ ghép thân thể sẽ chậm hơn một chút. Năm quỷ ma vương, quỷ vật tổn thất tinh khí ngày càng nhiều, trọng sinh càng lúc càng khó khăn.
Tuy giết mãi năm quỷ ma vương không chết, nhưng nếu cứ bị cắn xé thế này chúng nó sẽ bị Quỷ Yếm xé đến khi nào không thể ghép lại cơ thể thì thôi.
Quỷ Yếm hấp thu tinh khí của ngàn vạn quỷ vật, các tinh khí quỷ vật thành món ngon nhất trần đời của Quỷ Yếm nên nó rất hưng phấn. Đã lâu rồi Quỷ Yếm không nếm qua vị ngon như thế.
Quỷ Yếm trấn lột ngày càng thậm tệ hơn, lột da rút gân năm quỷ ma vương, ngàn vạn quỷ vật, xé chúng nó thành ngàn vạn mảnh nhỏ mới bỏ qua. Quỷ Yếm định hút khô tinh khí của năm quỷ ma vương, ngàn vạn quỷ vật.
Ai nhìn cảnh tượng này đều nổi da gà, hút ngụm khí lạnh. Vì Quỷ Yếm cường đại, vì năm quỷ ma vương khủng bổ, tất cả làm người ta lạnh gáy.
- A!!!
Tiếng gào thê lương vang vọng nguyên Tổ giới. Trên bầu trời Tổ giới nhuộm đầy máu, ba thanh huyết kiếm phân thây tám đại thần, cây đinh ba đóng đinh thiên thần dưới đất. Máu của thiên thần nhuộm đỏ mặt đât.
Cảnh tượng quá rung động, nhất là với quỷ tộc. Lúc trước đã bao giờ Tổ giới bị người côngp há? Đã bao giờ chư tần Tổ giới bị giết chóc sạch sẽ?
Trong khoảnh khắc này, các lão tổ đế thống tiên môn chứng kiến cảnh tượng trên đều nhận ra có lẽ Tổ giới sẽ thành tro bụi trong tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ còn ở trong lòng chảo, hắn đứng trên ngọn đồi nhỏ, hắn kéo các xác chết đi lộ ra đất bùn.
Nơi này trừ bùn đất ra không có thứ gì khác. Nhưng đứng đây, vẻ mặt Lý Thất Dạ cực kỳ nghiêm túc.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Toán thiên thần côn, ngươi tốt nhất là tính đúng chỗ, nếu không ta sẽ lấy đầu ngươi làm bô!
Toán Thiên Đạo Nhân ở trong U Thánh giới xa xôi bỗng rùng mình, sống lưng lạnh lẽo, cảm giác như gặp quỷ.
Lý Thất Dạ hít sâu, lấy ra quỷ nguyên tổ thược. Bùm một tiếng, quỷ nguyên tổ thược nổ tung.
Bề ngoài quỷ nguyên tổ thược như cái thước gỗ nhưng bây giờ các khúc gỗ nhỏ phân liệt ra.
Đinhg!
Các nhánh gỗ nhỏ phân liệt trông như kim loại ghép với nhau, hòa tan thành chìa khóa vào óng.
Lý Thất Dạ cắm chìa khóa vàng vào cái đồi dưới chân mình.
Két két két két két!
Thanh âm như cửa sắt nặng nề mở ra, ngọn đồi nứt ra lộ cái hang.
Trong hang có một cây to, gốc cây không quá lớn, hai người ôm hết. Thân, nhánh cây rất cổ xưa, dường như nó trải qua năm tháng dài dặc mọc ra. Mỗi nhánh, mỗi lá cây qua trăm ngàn vạn năm, cây vượt qua thời gian vạn cổ.
Một gốc cây to vượt qua thời gian vạn cổ thế nhưng đã chết khô, mỗi một mảnh lá cây héo tàn. Dường như từ trăm ngàn vạn năm trước cây đã héo úa.
Nhưng gốc cây chết héo này lại rũ xuống từng lũ pháp tắc không lớn nhưng chúng nó là khởi nguồn sự sống. Mỗi lũ pháp tắc như ẩn chứa lực lượng thiên địa vạn đạo, mỗi pháp tắc chứa nguồn thiên địa.
Gốc cây chết héo như từng sinh ra ức vạn sinh linh, là khởi nguồn của vô số sự sống.
Từng lũ pháp tắc rũ xuống cắm rễ mặt đât, che chở vùng trời này, là nó chống đỡ thiên địa.
Có chuyện khác đáng sợ là rễ cây có một cái xác bám vào, xác chết nằm rạp tại đó. Xác chết rất to, nằm sấp nên không thấy rõ mặt mũi.
Gốc cây này mọc từ ngực xác chết, không biết là bẩm sinh nó mọc như thế hay bị người trồng trên xác chết.
Trong Vạn Cốt Hoàng Tọa, tiên tổ cổ xưa hấp hối nhìn gốc cây thì như hồi quang phản chiếu bật dậy khỏi ghế nằm.
Tiên tổ cổ xưa hấp hối hét thất thanh:
- Quỷ tổ thụ!
Các lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa trước đế kính nghe tiên tổ cổ xưa hấp hối nói xong hết hồn.
Lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa rung động hét to:
- Quỷ tổ thụ!
Lão tổ khác hút ngụm khí lạnh:
- Lão tổ, nó . . . Nó . . . Nó thật sự là quỷ tổ thụ? Trên . . . Trên đời có quỷ tổ thụ thật sao?
Cho đến nay mọi người đều nghĩ rằng quỷ tổ thụ là truyền thuyết, không có thật, sự thật là nhiều quỷ tộc không thừa nhận quỷ tổ thụ tồn tại. Bởi vì nếu quỷ tổ thụ có thật sẽ liên quan đến câu chuyện khác về khởi nguồn của quỷ tộc.
Tiên tổ cổ xưa hấp hối nằm trở lại trên ghế:
- Tuy . . . Tuy ta chưa thấy quỷ tổ thụ thật sự bao giờ.
Tiên tổ cổ xưa hấp hối nhỏ giọng nói:
- Nhưng Vạn Cốt tiên đế từng để lại một quyển sách, bên trong có hình quỷ tổ thụ.
Các lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa rung động. Nếu quỷ tổ thụ thật sự tồn tại thì nguồn gốc quỷ tộc sẽ có mâu thuẫn.
Lý Thất Dạ nhìn cái xác dưới rễ quỷ tổ thụ, thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Lý Thất Dạ lẩm bẩm:
- May mắn không phải.
Cạch!
Mặt đất dưới rễ quỷ tổ thụ nứt ra, đôi tay quỷ vươn lên, chưa có ai bò ra.
Thanh âm già nua mà kinh thế vang lên:
- Là ai quấy rầy ta ngủ say?
Thanh âm già nua mà kinh thế vang lên làm các lão tổ quỷ tộc đứng trước đế kính trong U Thánh giới tim đập nhanh. Tổ giới luôn đồn rằng thủy tổ quỷ tộc ngủ say trong Tổ giới, bây giờ dưới lòng đất vọng lên thanh âm như thế hỏi sao không làm các lão tổ quỷ tộc tim dập nhanh? Không lẽ thủy tổ quỷ tộc sắp xuất thế?
Các lão tổ nhìn chằm chằm vào đế kính. Một quái vật bò lên khỏi mặt đất, cơ thể khổng lồ, đầu người thân rắn, sau lưng chi chít gai xương đâm thủng trời. Đầu quái vật có cái sừng to, sừng đỏ như máu.
Đây chưa phải điểm đáng sợ nhất, kinh khủng hơn là sau lưng quái vật cõng dị tượng. Một thế giới xương trắng, một thế giới tĩnh lặng, một thế giới tử thần. Ở đó xương trắng vô tận thành điện đường, xương chư thần xây bảo lâu, đây như nơi ở của tử thần xương trắng. Ai nhìn thế giới do xương trắng dựng lên đều lạnh gáy, hoảng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.